– Tái Hoa Đà, chúng ta đều rất tốt. À phải rồi, Gió Mạnh lần trước có nhắc đến nhân vật mới của Thần Nguyệt Giáo, gần đây đã bặt vô âm tín, chúng ta đang rất thắc mắc chuyện gì đã xảy ra? – Thượng Quan Yến vẫn mặc trang phục nam nhi, nhưng trên mặt tràn đầy vẻ hạnh phúc, càng thêm xinh đẹp hơn trước. Vẻ đẹp đó khiến Ngày Mai ngẩn ngơ. Y ngây ngốc nhìn mỹ nữ trước mắt, người thì ở ngay trước mặt, nhưng trái tim lại ở tận chân trời. Vẫn còn nhớ cái yêu cầu buột miệng thốt ra “Độc chiếm giai nhân một đêm”, đêm đó nàng cũng đẹp đến nao lòng, nếu không phải vì giọt nước mắt khiến nàng tan nát cõi lòng, có lẽ giờ cục diện đã khác, Thượng Quan Yến đã là thê t.ử của ta rồi. Ha ha, thật là anh hùng khổ sở không ai hay.
– Tái Hoa Đà, Tái Hoa Đà! – Tư Mã Gió Mạnh lay lay Ngày Mai đang thất thần.
– Ồ, ồ. Tư Mã huynh, tình hình chưa rõ ràng, chúng ta vẫn nên án binh bất động đi! – Ngày Mai vội vàng thu lại vẻ thất thố, cầm lấy chén trà uống một ngụm để che giấu.
Rời khỏi Xuân Phong Đắc Ý Cung, trong lòng Ngày Mai âm ỉ đau, thế giới của hai người họ là mùa xuân ấm áp, còn ta, kẻ cô đơn thừa thãi này, sau này không có việc gì thì đừng nên đến quấy rầy họ nữa. Chi bằng về nhà bồi cái nha đầu lúc nào cũng gây chuyện kia.
Sắc trời dần tối, Hỉ Chúc đã lục lọi cả ngày trời mà vẫn không tìm thấy bóng dáng mấy cái bình hoa sứ kia. Cái con trứng thối kia giấu đồ đúng là cao tay, ta đã trèo lên cả nóc nhà, xuống cả hầm đất, làm ta thành ra một con mèo lem luốc, mà vẫn không tìm thấy. Công phu của hắn còn hơn cả mấy con vật trong rừng. Hỉ Chúc vừa xoa xoa mặt đầy bùn đất, vừa nghĩ. Thôi, mai tiếp tục vậy, ta không tin là không tìm được. Nàng nào biết được những cái bình hoa sứ đó có ý nghĩa gì, chúng là minh chứng cho lần duy nhất Ngày Mai và Thượng Quan Yến dùng bữa riêng, là những kỷ niệm đẹp của Ngày Mai.
Bước vào phòng ăn, Ngày Mai đã ngồi chờ sẵn. Thấy Hỉ Chúc mặt mày lấm lem, y lại không nhịn được cười.
– Ha ha, cả ngày chạy nhảy lung tung, cuối cùng biến thành mèo lem rồi. Ha ha. – Thật kỳ lạ, dạo này ta cười nhiều thật đấy, tâm trạng cũng tốt hơn nhiều, không còn cái cảm giác mất mát bi thương như trước nữa. Ha ha, xem ra nha đầu này cũng là một liều t.h.u.ố.c điều tiết rất tốt, tuy rằng nàng không có vẻ khuê các văn nhã dịu dàng, nhưng phẩm chất thuần khiết, không hề giả tạo, thẳng thắn thiện lương. Ngoại hình cũng coi như xinh xắn, chỉ là hay gây chuyện…
– Trứng thối, có phải ngươi ăn vụng rồi không? – Hỉ Chúc nhìn bộ dạng ngây ngốc của Ngày Mai, hỏi.
– Ngươi gọi ai là trứng thối hả? Ngươi... – Ngày Mai bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ, hai mắt mở to, tò mò nhìn Hỉ Chúc, – Vì sao lại gọi ta là trứng thối?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
– Hừ, bởi vì ngươi giống trứng thối! – Hỉ Chúc gắp một miếng thức ăn lớn vào bát, – Keo kiệt, thù dai, vô tình, cổ hủ…
Hỉ Chúc tiếp tục gắp thức ăn, mỗi lần gắp một miếng lại nói một khuyết điểm. Cho đến khi trong bát không còn chỗ chứa mới dừng lại.
– Ồ, có cần đổi cho ngươi cái bát lớn hơn không? – Ngày Mai cười xấu xa hỏi Hỉ Chúc.
Độc đoán vạn cổ Liễu Như Yên. Đăng full trên youtube trước khi đăng truyện chữ trên đây nhé cả nhà. Youtube: audiolieunhuyen
– Vì… Vì sao phải đổi bát lớn? – Hỉ Chúc miệng đầy thức ăn, nói năng hàm hồ.
– Đổi bát lớn để tiện cho ngươi tiếp tục mắng ta chứ sao. Ha ha ha. – Ngày Mai nói xong cười phá lên.
– Hừ, không ăn nữa! – Hỉ Chúc nhìn Ngày Mai cười lớn, biết mình bị trêu chọc, đột ngột nuốt hết thức ăn trong miệng, mạnh tay đặt bát đũa xuống, lớn tiếng nói.
– Ngươi ăn no chưa? – Ngày Mai thấy nàng giận dỗi, vội hỏi.
– Ngươi yên tâm, ta giận thì giận, chứ không bạc đãi cái bụng đâu, no thật sự rồi! – Hỉ Chúc vỗ vỗ cái bụng hơi phình ra, duỗi người một cái, – A, mệt quá đi ngủ thôi.
Duỗi người lười biếng, lắc lắc đầu, Hỉ Chúc bỗng trợn tròn mắt nhìn Ngày Mai, – Từ từ mà hưởng thụ nhé, trứng thối! – Nói xong nàng xoay người chạy nhảy ra khỏi đại sảnh.
Thật là một nha đầu ngốc, nhưng ở bên nàng lại vô cùng tự nhiên thoải mái, những đám mây mù trong lòng đều bị nàng quét sạch. Chính ta cư nhiên lại có chút ít khiêu khích trong lòng, sư phụ, cảm ơn người đã cho con một cô gái vui vẻ đơn thuần như vậy để bầu bạn. Khiến con có được những khoảnh khắc bình yên vui sướng. Khiến con rời xa những thứ dơ bẩn. Nhưng con không thể thoát ra khỏi những âm mưu quỷ kế kia, con không muốn người mình yêu phải chịu bất cứ tổn thương nào. Thượng Quan Yến, chỉ cần trong hồi ức của nàng có con là đủ rồi.