Từ sau hôm nghe điện thoại muộn đó, Phó Nhiễm không nhận thêm bất cứ cuộc gọi nào tương tự.
Minh gia cùng La gia bắt đầu công khai chuẩn bị lễ đính hôn, mấy lần Minh Tranh mang theo La Văn Anh xuất hiện trước công chúng.
Phó Nhiễm đến Minh gia có gặp qua bọn họ mấy lần, La Văn Anh không thích nói chuyện, còn Minh Tranh thì nhìn thấy cô cũng chỉ là tự nhiên lên tiếng chào hỏi, không nói nhiều hơn.
Nửa tháng sau, cuối cùng lễ đính hôn ấn định tổ chức tại nơi lúc trước Minh Thành Hữu cùng Phó Nhiễm đính hôn.
Lý Vận Linh bận bịu lo mọi việc.. Việc thu xếp đều phải tự làm, hiện tại Phó Nhiễm cảm thấy thật khâm phục bà.
Bà ngầm vụng trộm phản đối hôn sự này không chỉ một lần, giờ lại duy trì hình tượng mẹ hiền cảm động lòng người trước việc tận tâm lo công việc. Ngay cả vị trí bày đặt bóng bay đều muốn bà xác nhận qua, thậm chí so với lễ đính hôn của con trai ruột còn không muốn bận tâm.
Phó Nhiễm tới đây giúp đỡ, có thể ở bên cạnh Lý Vận Linh thì nơi đó có phần việc cho cô nhúng tay.
Cô đứng ở giữa sân đang bố trí hoàn toàn mới, ngẩng đầu nhìn về phía hai quả bóng bay lên ở giữa không trung, mùi hương hoa hồng thơm ngào ngạt mà lãng mạn từ giữa không trung lướt đến.
Phó Nhiễm thấy chói mắt, đợi tí nữa nơi đây lại là nơi cử hành đám hỏi rộn ràng.
"Tiểu Nhiễm, con cũng trở về Tôn Vân Thủ Phủ đi, ở đây cũng không còn chuyện gì, buổi tối đi cùng Thành Hữu
Lý Vận Linh thấy Minh Tranh dừng xe đi tới hướng này, dứt khoát đuổi Phó Nhiễm đi.
"Vâng."
Vốn dĩ là cô không muốn đến, chậm rãi thở dài như trút được gánh nặng, xoay người mới đi được vài bước lại chạm mặt Minh Tranh.
Phó Nhiễm nghĩ trước nghĩ sau, hay là mở miệng kêu.
"Đại ca."
"Ừ."
Hắn gật đầu đáp lại, cũng không liếc mắt nhìn cô, sải bước qua đi bên người Phó Nhiễm đi vào trước mặt Lý Vận Linh.
"Mẹ, mẹ hao tâm tổn trí rồi."
Bóng lưng Phó Nhiễm cứng đờ, vẫn duy trì tư thế cũ đưa lưng về phía hai người. Hắn coi cô như không khí bình thường, ngay cả đứng lại nói một câu cũng thấy cảm giác dư thừa.
Khoảng cách giữa lúc Minh Tranh cùng Lý Vận Linh nói chuyện, hắn liếc qua trông thấy bóng dáng Phó Nhiễm đi ra, đôi mắt khẽ nhíu lại, đi theo Lý Vận Linh bước vào đại sảnh.
Minh Thành Hữu trở lại Tôn Vân Thủ Phủ, lật khắp nơi, toàn bộ lầu trên lầu dưới cũng không tìm được Phó Nhiễm, hỏi qua Tiêu quản gia, bà chỉ nói là cô đã trở lại một lần nhưng rất nhanh sau đó lại đi ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Lúc hắn lái xe chạy tới chỗ tổ chức lễ đính hôn của Minh Tranh đã là 8 giờ tối.
Ở trên xe Minh Thành Hữu gọi cho bạn bè Phó Nhiễm cùng bên nhà, tất cả đều nói không nhìn thấy cô.
Hắn lại đi phòng làm việc của cô tìm một vòng, cùng với nơi khả năng cô có thể đi tìm khắp nơi cũng không thấy bóng dáng cô đâu.
Minh Thành Hữu vọt tới hội trường lễ đính hôn, ở trong đại sảnh đang ăn uống linh đình, không ít người nhìn thấy hắn đều nâng chén lên chào hỏi.
"Tam thiếu..."
Hắn lại hoàn toàn làm như không nhìn thấy, cho đến lúc gặp Lý Vận Linh.
"Mẹ, Phó Nhiễm đã tới sao?"
"Nó không phải là đi cùng con sao?"
Lý Vận Linh thấy có gì đó không đúng, vội vàng kéo Minh Thành Hữu.
"Làm cái gì thế, thật là làm cho người ta mất bình tĩnh."
"Mẹ, mẹ mặc kệ con."
Minh Thành Hữu vội vàng bỏ qua một bên, sau đó ở đại sảnh lo lắng tìm, hắn đem Minh Tranh đang xã giao kéo đến bên cạnh.
"Phó Nhiễm ở đâu?"
Thần sắc Minh Tranh lạnh lùng, không để lại dấu vết đẩy tay Minh Thành Hữu ra.
"Cô ấy là vị hôn thê của cậu, như thế nào mà ngược lại lại tới hỏi tôi?"
"Đừng nói cái gì bí hiểm với tôi, thật sự coi người khác là không biết chuyện của các người? Đến giờ cũng không thấy cô ấy đâu, chẳng lẽ anh không lo lắng sao?"
Vẻ lạnh nhạt trên gương mặt Minh Tranh như bị vò nát, trong mắt tiết lộ ra vẻ lo sợ.
"Có thể đi tới nhà bạn không?"
"Tôi đều đã t rồi."
"Minh Tranh - -"
Cách đó không xa, La Văn Anh ở đó ngoắc tay. Minh Tranh bừng tỉnh chợt nhớ tới điều gì, hắn nói địa chỉ cho Minh Thành Hữu.
"Nhưng tôi không xác định cô ấy có ở đó hay không."
Minh Thành Hữu đi ô tô chạy tới chỗ Minh Tranh nói tới, hắn đem cửa sổ ở trên mui xe mở ra, cánh tay trái vươn dài ra ngoài cửa sổ. Gió lạnh thổi tới làm mỗi lỗ chân lông hắn đều đang kịch liệt co rút lại.