Hoàng Đế Nhỏ Tuổi

Chương 2



03

 

Lương phi huých tay Hoàng thượng, tò mò hỏi: “Hoàng thượng, vừa nãy Lý mỹ nhân nói gì với ngài vậy? Kể cho mọi người nghe cùng vui đi.”

 

Hoàng thượng liếc nhìn Lý mỹ nhân mắt ngấn lệ, ngượng ngùng cười: “Không có gì, nàng ấy bảo các nàng đẹp như hoa ấy mà. Khai bao! Đưa tiền!”

 

Ta nhíu mày, tên nhóc xui xẻo này vận may tốt thế từ khi nào vậy trời?

 

Mở bài hắn ra xem, thiếu mất một quân!

 

Ta vung nắm đấm, quát: “Hoàng thượng dám gian lận! Mau để tiền lại! Bằng không ta đánh cho ngài một trận!”

 

Hoàng thượng chộp lấy túi tiền trên bàn, ba chân bốn cẳng bỏ chạy.

 

Chỉ còn lại một mình Lý mỹ nhân đứng ngơ ngác trong gió.

 

“Chắc không phải trừ vào phần của ta đấy chứ?”

 

“Ngươi tự đoán xem?”

Dưa Hấu

 

Hoàng thượng gian lận, tiền thua bị phạt gấp đôi, thế là Lý mỹ nhân mất sạch bổng lộc tháng này.

 

Ta thấy nàng ta đáng thương, bèn sai cung nữ lấy chút bạc cho nàng ta.

 

Ai ngờ từ đó nàng ta bám lấy ta luôn.

 

Sáng nào đi thỉnh an, nàng ta cũng đến sớm nhất, khiến ta đang ngủ ngon giấc cũng bị lôi dậy.

 

Ta ngáp dài nói với nàng ta: “Lý mỹ nhân, ngươi không cần đến sớm vậy đâu.”

 

Nàng ta đáp: “Thần thiếp vì trong lòng có Hoàng hậu nương nương nên mới đến sớm, chứ mấy vị phi tần khác mặt trời lên cao lắm rồi mới tới, chắc chắn là không coi Hoàng hậu nương nương ra gì.”

 

Ta lườm nàng ta một cái, ta xin ngươi đừng coi trọng ta có được không!

 

Ta khuyên nàng ta, nàng ta không nghe, ta đành phải đóng cửa không cho vào.

 

Nàng ta đứng ngoài cung gào khóc: “Hoàng hậu nương nương minh giám! Thần thiếp thật lòng với người mà!”

 

Ta hết chịu nổi rồi! Phạt nàng ta cấm túc một tháng trong cung.

 

Lần này thì ta có thể ngủ ngon rồi.

 

Ở trong cung chán quá, buổi chiều Lương phi rủ chúng ta ra Ngự hoa viên ngắm hoa.

 

Ta nói: “Hoa hòe có gì hay mà ngắm? Chi bằng đánh mạt chược đi.”

 

04

 

Sau vài ván mạt chược, Lương phi bắt đầu thở dài: “Ôi, Lý mỹ nhân bị phạt cấm túc rồi, tối nay ai thị tẩm đây?”

 

Nói xong, nàng ta liếc xéo Hiền phi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hiền phi giật mình, vội xua tay: “Tháng này ta thị tẩm rồi, đến lượt ai thì tự giác đứng ra đi!”

 

Thục phi nói: “Ta nhớ lần trước là Trương tiệp dư thị tẩm, lần này chắc đến lượt Uyển Uyển rồi.”

 

Lương phi vội ôm bụng nói: “Ôi da! Ta tới tháng rồi! Với lại tối nay ta còn hẹn Huệ phi đánh cờ, thôi các tỷ tỷ đi đi.”

 

Hiền phi nhăn mặt, châm chọc: “Các người nói xem, ai là đầu sỏ gây ra chuyện này?”

 

Ta vừa bốc một con Bính, chợt thấy không khí có gì đó sai sai, sao tự dưng thấy lạnh sống lưng thế này?

 

Ngẩng đầu lên, mấy vị phi tần đang đồng loạt nhìn ta chằm chằm.

 

Ta vội vàng ném con Bính đi: “Làm gì thế! Chuyện này có liên quan gì đến ta chứ?”

 

Vì ta phạt cấm túc Lý mỹ nhân, chọc giận mọi người, nên đành phải miễn cưỡng nhận lấy cái việc thị tẩm này.

 

Đêm xuống, tiểu Hoàng đế lon ton chạy tới, ôm chặt lấy eo ta không buông.

 

Ta chỉ vào giường nói: “Ngài lên giường nằm ngoan nhé, lát nữa ta qua.”

 

Ai ngờ hắn ngẩng đầu lên, nhìn ta hỏi: “Biểu tỷ, có phải tỷ ghét trẫm không?”

 

Ta thở dài: “Tối đến ngài ngáy khò khò, nghiến răng còn xì hơi, cả cái hậu cung này trừ Lý mỹ nhân ra ai mà không ghét ngài? Ngoan ngoãn nằm xuống, nếu không đừng trách ta đánh ngài!”

 

Hắn lè lưỡi, vẻ mặt hậm hực chạy đi.

 

Haizz, ban ngày phải xử lý cung vụ, buổi tối còn phải sủng hạnh tiểu Hoàng đế, những ngày này thật không dễ sống.

 

Khác xa những gì phụ thân ta nói lúc trước!

 

05

 

Trước khi vào cung, phụ thân ta đã tâng bốc lên tận mây xanh.

 

Ông ấy bảo trong cung cái gì cũng tốt nhất, từ ăn uống đến vui chơi.

 

Nhà ta chẳng thiếu thứ gì, ta cũng chẳng cần tranh giành, cứ vào đó mà hưởng thụ thôi.

 

Ông ấy dỗ ngon dỗ ngọt khiến ta ngơ ngác cả người.

 

Ta còn lo lắng: “Hoàng đế biểu đệ từ nhỏ đã bị con đánh cho sợ, chắc gì hắn đã đồng ý?”

 

Phụ thân ta vỗ ngực: “Cứ để đó cho ta!”

 

Hôm sau, ta nghe nói phụ thân ta ôm cột ở Ngự thư phòng khóc lóc om sòm, đòi “chết để can gián”.

 

Mà nội dung trong “chết để can gián” lại là ép Hoàng thượng cưới ta làm Hoàng hậu.

 

Chuyện này ầm ĩ đến mức sau đó cả triều đình đua nhau làm theo.

 

Cứ nhà nào có nữ nhi đến tuổi mà chưa gả được thì tống hết vào cung.