Hệ Thống Nhân Vật Tại Tu Chân Giới

Chương 102: Ngươi làm ngươi chịu



Lâm Uyển Tuyết trầm mặc.

Nhìn Dương Phàm sắc mặt kinh hoảng, nàng không khỏi nhớ lại kiếp trước, khi còn là Tuyết Dạ Đại Đế, Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, từng đứng trên đỉnh cao của Tiên Giới.

Hồi đó, trong những chiến hữu Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên của nàng, có một kẻ quái dị đến mức khiến người ta buồn nôn!

Tên của kẻ đó—

Lý Vô Song, Âm Dương Đại Đế!

Tất nhiên, Lý Vô Song cũng là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên, nhưng hắn ta không giống bất kỳ ai khác.

Bởi vì…

HẮN KHÔNG PHẢI NAM! KHÔNG PHẢI NỮ!

MÀ CẢ HAI CŨNG CHẲNG PHẢI!

BẤT NAM BẤT NỮ!

Tất cả các Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên khác đều hoặc là nam, hoặc là nữ, nhưng Lý Vô Song thì không.

Mà nguyên nhân…

Chính là vì hắn đã tự tay sáng tạo ra công pháp nghịch thiên nhất Tiên Giới—

THIÊN ĐỊA SONG TU ÂM DƯƠNG THẦN CÔNG!

Mục đích của công pháp này hoàn toàn không giống ai.

Hắn lợi dụng chính mình có Thiên Mệnh là nam nhân, sau đó biến thành nữ, rồi…

TỰ MÌNH SONG TU VỚI CHÍNH MÌNH!

DÙNG CHÍNH BẢN THÂN MÌNH ĐỂ ĐÁNH LỪA THIÊN ĐẠO!

ĐIÊN RỒ! HOÀN TOÀN ĐIÊN RỒ!

Lâm Uyển Tuyết vẫn còn nhớ rõ, kiếp trước, khi nàng lần đầu tiên nghe tin này, nàng suýt chút nữa đã vung kiếm chém bay cả tinh hệ!

Bình thường, càng tu luyện lên cao, muốn song tu thì cần hai người có tâm linh tương thông, cùng cảnh giới, đồng thuận Nguyên Thần, mới có thể tiến hành song tu đại đạo.

Nhưng tên điên này lại phát minh ra công pháp giúp hắn tự song tu với chính bản thân!

Không những thế, Lý Vô Song còn đạt đến một cảnh giới mà người thường không thể tưởng tượng nổi!

Khi vừa thành Chân Tiên, hắn kích hoạt Âm Dương Hoành Thể!

Tốc độ tu luyện như cưỡi tên lửa!

Mỗi một ngàn năm, hắn sẽ hoàn toàn hoán đổi giữa nam và nữ, chỉ có thời kỳ nữ nhân mới có thể tu luyện.

Vậy mà hiện tại…

Dương Phàm trực tiếp biến tên này thành nữ ngay từ đầu!!!

Từ giờ tu luyện toàn thời gian, không còn giới hạn!

Chỉ sợ vài ngàn năm nữa, cảnh giới của nàng ta sẽ đuổi kịp chính mình!

Lâm Uyển Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không đúng!

Quan trọng hơn—

Dương Phàm đã dùng Âm Dương Đại Đạo cải tạo Lý Vô Song…

Điều này có nghĩa là…

Trong quá trình cải tạo, chắc chắn hắn đã để lại một tia mầm mống không rõ trong người nàng ta!

Càng tu luyện lên cao, Âm Dương hòa hợp không thể tách rời…

Mà đến lúc đó, Lý Vô Song sẽ muốn tìm đến Dương Phàm…

MÀ LÀ KIỂU KHÔNG CHỊU NHẢ RA!

ẦM!!!

Một tiếng nổ trong đầu Lâm Uyển Tuyết!

Nghĩ đến cảnh tượng trong tương lai, nàng không khỏi rùng mình!

Tuy nhiên, Lâm Uyển Tuyết cũng nhớ ra một điều quan trọng!

Kiếp trước, Âm Dương Đại Đế từng giúp nàng một nhân tình cực kỳ quan trọng, tìm ra một mảnh của Cổ Luân Kiếm.

Vậy nên…

Không thể để nàng ta chết ở đây được!

Lâm Uyển Tuyết thở dài, liếc nhìn Dương Phàm, lúc này vẫn đang mặt mày tái mét, thần sắc kinh hoảng.

Hắn rõ ràng đã hiểu ra điều gì đó…

Nhưng đã quá muộn!

Nàng híp mắt, giọng nói đầy thâm ý:

"Kệ ngươi. Tự làm tự chịu."

Dương Phàm đột nhiên cảm thấy lạnh sống lưng!

Hắn cứng đờ:

"TỰ CHỊU CÁI GÌ CƠ??!"

Lâm Uyển Tuyết bình thản, nhưng ánh mắt lại sâu không lường được:

"Phu quân, ngươi tốt nhất nên nhanh chóng tăng thực lực lên thật cao… mà còn phải chăm chỉ trồng Cây Thế Giới thật nhanh vào!"

Dương Phàm nghi ngờ:

"Tại sao?!"

Uyển Tuyết bĩu môi, liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói:

"Nếu không nha… tương lai… ngươi không thoát được khỏi ga giường đâu…"

Dương Phàm: "……"

"HẢ??!!"

Hắn hóa đá ngay tại chỗ!

Hắn lập tức quay đầu nhìn về hoàng cung, nơi một luồng khí tức mạnh mẽ đang không ngừng bùng nổ!

Một mỹ nhân tuyệt sắc, tóc vàng rực rỡ như ánh mặt trời, khí thế cường giả như long ngâm phượng hót, cả người tỏa ra sức quyến rũ quỷ dị không thể diễn tả!

NỮ HOÀNG LÝ VÔ SONG!

Trong khoảnh khắc đó, Dương Phàm như nhìn thấy tương lai của mình đang sụp đổ!

Nếu Lý Vô Song thật sự đi theo con đường kiếp trước…

Không những hắn không thể giết nàng ta…

MÀ CÒN KHÔNG THOÁT KHỎI NÀNG TA!

AAAAAAA!!!

MÓA NÓ! KHÔNG ỔN RỒI!

Dương Phàm sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh túa ra như suối!

Hắn run rẩy:

"Dẹp! DẸP DẸP DẸP!!!"

"KHÔNG NGHỈ DƯỠNG NỮA! TA ĐI TRỒNG CÂY!!!"

"KIẾP NÀY, KHÔNG THỂ ĐỂ 'NAM NHÂN' CƯỠI LÊN NGƯỜI TA!!!"

Sau đó…

ẦM!!!

Dương Phàm hóa thành một tia sáng, bay thẳng về phía vùng đất trồng Cây Thế Giới, nhanh đến mức không còn nhìn thấy bóng dáng đâu nữa!

Chạy! Phải chạy ngay!

Nếu không…

TƯƠNG LAI KHÔNG THỂ CỨU VÃN ĐƯỢC NỮA!!!



Sau khi Dương Phàm cùng các thê tử rời đi, hắn đưa cả Phương Ngọc, vị đại đệ tử đầu tiên, quay về Thần Cơ Đế Quốc.

Dương Phàm cảm thấy trong lòng bất an, nhưng vẫn không quên tăng tốc phát triển nền văn minh, liên tục mở rộng các Tinh Hệ, chỉ mong có thể kéo giãn khoảng cách với Lý Vô Song càng xa càng tốt.

Nhưng…

Hắn không ngờ rằng—

Chỉ trong một thời gian ngắn, Lý Vô Song đã hoàn toàn bộc phát!



Minh Triều, Hoàng Thành.

Lý Vô Song trở về với sức mạnh bá đạo, tưởng chừng có thể nắm trong tay cả thiên hạ.

Nhưng khi vừa xuất hiện trước triều thần…

Những ánh mắt nhìn nàng…

Không phải sự kính phục.

Không phải sự ngưỡng mộ.

Mà là sợ hãi… cùng với gièm pha!

"Biến thái!"

"Đây chính là Hoàng Thượng của chúng ta sao?"

"Hắn… không, nàng… sao lại trở thành như vậy?"

Ngay cả phụ hoàng của nàng, Minh Đế, cũng khiếp sợ đến mức toàn thân run rẩy, lùi lại ba bước.

"Ngươi… ngươi là ai?!"

Lý Tự—Hoàng Đế của Minh Triều khi xưa, giờ đã là nữ nhân tuyệt sắc, mang tên Lý Vô Song, nhưng khí thế vẫn bá đạo như xưa!

Chỉ có điều… giờ đây, Minh Đế không còn coi nàng là nhi tử nữa!

MÀ LÀ MỘT THỨ TÀ MA QUỶ DỊ KHÔNG THỂ LÝ GIẢI!

Dưới cơn tức giận như thủy triều, Lý Vô Song cười lạnh một tiếng.

ẦM!!!

Một cỗ sát khí vô biên tràn ra, hủy diệt toàn bộ Hoàng Thành trong nháy mắt!

Bầu trời vỡ vụn!

Đại địa chấn động!

Chỉ trong một ngày, cả một vương quốc bị nàng diệt sạch!

Người thân thích?

Nếu muốn sống, từ nay quy thuận!

Không muốn?

Vậy thì CHẾT!

Lý Vô Song chính thức thoát khỏi xiềng xích nhân tộc, trở thành một cường giả bá đạo vô song!



Nhưng điều đáng sợ hơn—

Tốc độ tu luyện của nàng trở nên quá mức thông thuận!

Không có bất kỳ trở ngại nào!

Không có bất kỳ bình cảnh nào!

Cả vũ trụ như mở rộng trước mặt nàng!

Chẳng mấy chốc, nàng cầm quân xâm chiếm khắp nơi, chỉ trong vòng một trăm năm, thống nhất toàn bộ Thái Thương Giới!

Bên cạnh nàng, có một cánh tay phải đắc lực.

Tiêu Phong.

Người cùng chung nỗi khổ với nàng.

Một kẻ từng bị Dương Phàm ban cho một công pháp kỳ quái, từ đó bước lên con đường cường giả đầy nghịch thiên!

Khi nhìn thấy phương thức tu luyện của Tiêu Phong, Lý Vô Song liền đoán ra ngay!

"Không sai! Trăm phần trăm là do Thánh Y Dương Phàm làm ra!"

Hai người bắt tay hợp tác, tu luyện thần tốc, trở thành hai cường giả mạnh nhất thế giới!

Thời gian trôi qua…

Một đế quốc vô địch xuất hiện trên Thái Thương Giới!

Đại Lý Quốc—Lý Vô Song lập ra, nắm giữ toàn bộ quyền lực tuyệt đối!



ĐẠI LÝ QUỐC.

SƯƠNG PHÒNG LONG PHỤNG.

Một căn phòng tràn ngập hương thơm mê hoặc.

Giữa phòng, Lý Vô Song lười biếng tựa lên long sàng, mái tóc vàng kim xõa dài trên nệm nhung, ánh sáng nhạt chiếu rọi lên tấm thân uyển chuyển như rắn.

Chỉ khoác trên người một tấm lụa mỏng, không thể che giấu nổi vẻ đẹp kiêu sa động lòng người.

Nàng chăm chú nhìn vào một tấm tranh lớn đặt trước giường.

Chính giữa bức tranh—

DƯƠNG PHÀM.

Hai chân dài trắng nõn như bạch ngọc khẽ kẹp lấy một chiếc gối, đôi tay ôm chặt như thể đó chính là Dương Phàm, đôi môi đỏ mọng khẽ thì thầm.

"Thì ra… người thành đạo của trẫm lại chính là ngươi… Thánh Y!"

Giọng nói nàng mang theo vẻ yêu mị vô tận, tràn đầy sự ám muội khó lường.

"Ngươi… đang ở nơi nào?"

Chỉ cần nghĩ đến Dương Phàm, thân thể nàng khẽ run lên, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác khó tả!

Chấp niệm.

Không biết từ lúc nào, cảm giác này đã ăn sâu vào tâm trí nàng!

Nàng nhớ lại—

Ngay khi nàng đột phá Chân Tiên, trong cơ thể đột nhiên bùng phát một luồng năng lượng không tưởng!

Âm Dương Hoành Thể—thức tỉnh!

Nhưng không chỉ có vậy…

Một luồng thần lực kỳ dị bỗng nhiên tràn khắp cơ thể, dẫn dắt nàng vào một cảnh giới chưa từng có!

ÂM DƯƠNG CHÍ CAO ĐẠO!

THÌ RA LÀ VẬY!!!

Lý Vô Song bừng tỉnh, ánh mắt tràn đầy sự vui sướng cực độ!

"Dương Phàm… Phu quân à~"

"Chàng nghĩ có thể mãi mãi trốn khỏi thiếp sao?"

"Ha ha… Dù là Cửu Thiên Thập Địa, dù là tận cùng vũ trụ…"

"Thiếp vẫn sẽ tìm ra chàng~"



CÙNG LÚC ĐÓ, CÁCH ĐÓ HÀNG TỶ DẶM, TRONG THẦN CƠ ĐẾ QUỐC…

Dương Phàm bất chợt cảm thấy lạnh sống lưng, linh giác hắn cảnh báo mãnh liệt!

Hắn ngồi bật dậy, mắt trừng lớn:

"Không xong rồi! Có chuyện gì đó không ổn!"

Bên cạnh, Hồ Thanh Vũ cùng Lâm Uyển Tuyết nhìn hắn đầy hoài nghi.

"Phu quân, chuyện gì vậy?"

Dương Phàm toát mồ hôi, trong lòng cảm thấy một cỗ nguy cơ khó hiểu, Âm Dương Chí Cao đạo một tia trong người chập trùng liên tục như đèn cảnh báo

Nhưng…

Để hắn thả tâm niệm vào đạo này Âm Dương Chí Cao đạo, một khuôn mặt khuynh thành khuynh quốc quen thuộc hiện lên

Lý Vô Song!!

Dương Phàm: "…"

Hắn hít sâu một hơi, trong lòng dâng lên một cảm giác không lành!

"Lẽ nào… ta đã thực sự tạo ra một tồn tại nghịch thiên?!"

"Mẹ nó! Sớm biết vậy, lúc đầu nên giết quách từ lúc tên Hoàng Thượng này ra đề nghị!!"

Nhưng bây giờ hối hận đã không còn kịp nữa.

Ở một nơi xa xôi, một vị nữ hoàng bá đạo, cường giả vô thượng, đang truy tìm hắn!


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com