Hạ Cánh Nơi Em

Chương 44: Đêm tiệc sinh nhật của kẻ đứng đầu Dark Knight



Những ngày sau đó, mối quan hệ giữa tôi và Như Quỳnh vẫn diễn ra như thường lệ, nhưng có điều gì đó thoáng qua khiến tôi không khỏi băn khoăn. Tôi thử dò hỏi, nhưng nàng chỉ khẽ cười, ánh mắt phảng phất chút mệt mỏi:

“Không có gì đâu, dạo này em chỉ hơi mệt thôi.”

Giờ tan trường, tôi đứng trước cổng đợi nàng như mọi ngày. Nhưng lần này Như Quỳnh bỗng chững lại, ánh mắt có chút do dự. Khi tôi giục nàng lên xe, nàng khẽ lắc đầu, giọng điềm tĩnh nhưng xa cách:

“Hôm nay em có hẹn rồi, anh cứ về trước đi.”

Lần đầu tiên Như Quỳnh cư xử như vậy, tôi thoáng ngẩn người. Cảm giác xa lạ này khiến lòng tôi gợn lên chút bất an. Nhưng rồi tôi cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, chỉ đành gật đầu, quay lưng cùng đám huynh đệ Dark Knight hướng về Hoa Lan Trắng.

Đã lâu rồi tôi mới quay lại Thiên Thượng Nhân Gian. Hôm nay là sinh nhật Dũng Khùng, dù thế nào tôi cũng không thể vắng mặt.

Từ ngày có Như Quỳnh dường như chúng tôi thành cả thế giới của nhau , tôi đã bỏ bê huynh đệ quá nhiều. Nghĩ lại, tôi nhận ra mình không phải người duy nhất có những mối quan hệ riêng. Như Quỳnh cũng vậy. Có lẽ tôi đã chiếm quá nhiều thời gian của nàng mà quên mất rằng nàng còn bạn bè, người thân, còn cả thế giới riêng ngoài tình yêu của hai đứa.

Có lẽ đã đến lúc tôi nên học cách để nàng có khoảng trời tự do của riêng mình.

Khác với lần trước khi ba anh em tôi ghé khu Quý Tộc, lần này Dũng Khùng chọn tổ chức tiệc ở khu Lãng Tử. Phòng hội nghị rộng lớn, sức chứa hơn trăm người vẫn thoải mái, không hề gò bó. Mà cũng đúng thôi, huynh đệ Dark Knight vốn đã đông đảo, thêm vào đó với tính tình phóng khoáng và quảng giao của Dũng Khùng, chỉ có không gian thế này mới đủ để anh em cùng nhau nâng ly, tận hưởng một đêm thật sự trọn vẹn.

Vốn khách quen nên hôm nay sinh nhật Dũng Khùng được bên Thiên Thượng Nhân Gian chu đáo thiết kế chương trình riêng .

Mở đầu với màn múa cổ trang của mấy em vũ công nữ do cả Nguyệt Tùng cùng Tiểu Mai 2 trong tứ đại hoa khôi dẫn đầu. Đặc quyền này không phải ai cũng có diễm phúc tận hưởng .

Tiểu Mai hôm nay vẫn xinh đẹp như lần đầu gặp gỡ , ánh mắt nàng như tìm kiếm điều gì đó trong đám đông. Thấy tôi nhìn nàng mỉm cười ánh mắt sáng lên rồi ngại ngùng.

Tôi bận bịu nâng ly mấy anh em tới chạm liên tục nên muốn tới đùa nàng tý không dứt ra được.

Sau khi màn múa cổ trang kết thúc thì Dũng Khùng ôm eo con bồ mới. Đứng phát biểu cảm ơn trước huynh đệ và quan khách đã dành thời gian tới tham gia buổi tiệc tối nay .

Sau khi Dũng Khùng vừa dừng bài phát biểu tiếng vỗ tay vang lên , dàn mỹ nhân mặc đồ trong suốt nhìn rõ cả nội y bé xíu bên trong đi vào, mỗi nàng lại chọn vị khách đứng gần nhất rót rượu.

Trong dàn quan khách tới dự có không ít các em gái đi chung , vài cô nàng khá quá quen với cảnh này vẫn nhâm nhi ly rượu vang như thường , vài cô bé khá ngại ngùng , chỉ có Phượng Ớt chẳng giống ai , cô nàng 2 tay ôm eo 2 em thỉnh thoảng còn đụng chạm nhìn khá là đau mắt.

Tôi ngồi trong góc tuy thế quan khách tới chào hỏi liên tiếp đành phải đứng lên chạm cốc. Một lúc lâu sau trong men riệng lâng lâng điện thoại bỗng rung :

“Anh , xíu em múa xong bên này ra khu Vườn Hoa Phía Nam sát bờ sông Mai gặp lát nhé hihi” - Tin nhắn từ nàng Mai.

Sẵn trong lòng có chút nhàm chán, tôi rời bữa tiệc xa hoa , đi trước ra khu nhà trúc hóng gió, tìm chút không gian tĩnh lặng chờ đợi Tiểu Mai .

Bạn bè , những người quanh tôi, cuộc sống của họ đều xoay quanh những buổi tiệc tùng xa hoa , ồn ào như thế này. Nhưng tận sâu trong thâm tâm, đôi lúc tôi tự hỏi, liệu thế giới ấy có thực sự thuộc về tôi?

Khép lại cánh cửa phòng , tiếng nhạc xập xình lập tức bị chặn lại sau lưng. Bên ngoài, gió đêm phảng phất, không gian dịu dàng hơn, nhẹ nhàng hơn, giống như một thế giới khác , một thế giới mà tôi có thể thở chậm lại, lắng nghe những suy nghĩ của chính mình.

Đang mải ngẫm nghĩ, tôi chợt thấy từ xa một bóng dáng cao ráo, nổi bật giữa ánh đèn mờ ảo. Một người đẹp trong chiếc váy đỏ kiêu sa, bước đi nhanh về hướng khu nhà trúc.

Dưới ánh đèn lồng lay động trong gió đêm , Tiểu Mai khoác lên mình bộ váy đỏ rực rỡ, tựa như một đóa mẫu đơn kiêu sa giữa đêm hội phù hoa. Trên mái tóc đen dài buông xõa như thác, một cây trâm phượng tinh xảo cài hờ, tôn lên vẻ đẹp vừa quyền quý, vừa uyển chuyển. Cuối phần đuôi tóc, một dải lụa trắng khẽ đong đưa theo từng bước chân, khiến nàng trông như một bậc quý phi bước ra từ bức họa cổ xưa.

Sau khi hoàn thành phần biểu diễn trong tiệc sinh nhật Dũng Khùng, nàng vội rời đi, hướng về khu Vip2 nơi đoàn quan chức đang chờ đón màn múa của nàng.

Bóng dáng nàng lướt qua cây cầu gỗ, bước về phía bờ sông. Dưới ánh đèn mờ ảo phản chiếu trên mặt nước lấp lánh, vóc dáng dong dỏng cao cùng phong thái cao quý của nàng thu hút ánh nhìn của tất cả những người xung quanh. Không ai bảo ai, nhưng ánh mắt họ đều vô thức dõi theo bóng nàng.



Vườn hoa phía Nam được thiết kế tinh tế như một thế giới thu nhỏ của vẻ đẹp thiên nhiên, vừa thanh tao, vừa lộng lẫy.

Những con đường lát đá cuội trắng mịn uốn lượn mềm mại, như những dải lụa vắt ngang qua biển ngút ngàn sắc hoa.

Đi dọc theo bờ suối nơi những căn nhà bằng trúc được xây dựng kỳ công hiện lên như nét chấm phá hoàn hảo cho cảnh sắc này

Trong ánh đèn mờ ảo Tiểu Mai bước đi trên con đường sỏi len giữa những đám hoa, thỉnh thoảng những cây dừa cảnh được trồng tạo cảm giác thần bí cho khu vườn.

Nàng dừng lại đứng dựa lan can sát bờ sông chờ đợi ai đó.

Khung cảnh xa hoa nơi khu Vip 2 dường như che giấu những dục vọng nhơ bẩn nhất của kẻ mang danh quyền thế.

Nàng Mai hôm nay múa cho đám quan chức trong tỉnh. Làn váy đỏ lả lướt theo từng động tác, đẹp tựa hồ điệp chao liệng giữa vườn hoa. Nhưng trong những ánh mắt dõi theo nàng, có kẻ chẳng hề ngưỡng mộ vẻ đẹp ấy trong đôi mắt chỉ dấy lên ham muốn chiếm đoạt.

Lão Hiệp, một kẻ đã đáng tuổi ông nàng, lại nhìn nàng bằng ánh mắt của kẻ săn mồi. Đôi con ngươi háu đói lướt trên thân thể mềm mại, như thể chỉ chờ cơ hội để xé rách lớp lụa mỏng manh ấy.

Nàng Mai nhận ly rượu từ tay đám thuộc hạ của lão, nhấp một ngụm cạn đáy. Nhưng chưa kịp đặt ly xuống, nàng đã cảm thấy có gì đó không ổn. Một luồng nhiệt kỳ lạ từ sâu trong cơ thể bùng lên, tựa như có ngọn lửa âm ỉ thiêu đốt. Đôi má nàng nóng bừng, hơi thở rối loạn, đầu óc mơ hồ.

Cố gắng đi tới chỗ hẹn Tiểu Mai lúc này hơi thở gấp gáp , gò má ửng hồng , đầu óc nàng quay cuồng .

Đang uốn éo thân thể chưa rõ chuyện gì xảy ra, bỗng một bàn tay thô ráp ôm chặt lấy eo nàng từ phía sau.

“Thèm lắm rồi đúng không?”

Giọng lão già hèn mọn vang lên sát bên tai.

Nàng hoảng loạn, toàn thân run rẩy. Khi cảm nhận được bàn tay thô lỗ đang lần mò trên cơ thể mình . Nàng hét lên, cầu cứu trong tuyệt vọng. Nhưng giữa tiếng nhạc ồn ào tiếng kêu của nàng như rơi vào khoảng không vô vọng.

Thuốc bắt đầu phát huy tác dụng tay chân mềm nhũn. Nước mắt trào ra, lăn dài trên gò má non nớt.

Bỗng—

“Á!!!”

Dường như nàng nghe được tiếng thét thất thanh , Lão Hiệp ôm lấy đầu, máu chảy dài xuống trán. Một bóng người vừa xuất hiện, toàn thân tỏa ra sát khí lạnh lẽo.

“Mày muốn chết à?”

Giọng tôi trầm khàn, từ xa nhìn thấy cảnh tượng này máu trong người sôi trào .

“Người của Lan Trắng mà mày cũng dám động vào? Chê sống đủ lâu rồi sao, lão già?”

Lão Hiệp, kẻ vừa phút trước còn mang vẻ mặt của loài lang sói, giờ đây hốt hoảng quay đầu nhìn kẻ vừa ra tay. Khi nhận ra tôi, sắc mặt lão lập tức tái mét, đôi môi run rẩy như muốn nói gì đó nhưng lại nghẹn cứng.

“Cậu… Gia… tới bao giờ vậy?”

Giọng lão run rẩy, không còn chút hống hách .

Lão Hiệp là cấp dưới trung thành của lão chủ tịch , hắn và tôi từng có vài lần dùng cơm chung tại tư gia của gia đình Dũng Thiếu Gia . Chắc hẳn sau khi tìm hiểu thì lão cũng biết kẻ đứng trước mặt mình là ai.

Lão cùng đám đồng liêu vốn là khách quen ở chốn này , lần đầu nhìn thấy Tiểu Mai lão già đã bộc lộ bản chất vô sỉ của mình . Thiên Thượng Nhân Gian cung cấp đầy đủ mỹ nữ theo yêu cầu của thượng khách , tuy nhiên để động tới Tứ Đại Hoa Đán là điều không thể .

Vốn dĩ lão già tính toán chuyện xong thì bằng mối quan hệ của lão chủ tịch với chủ nhân Thiên Thượng Nhân Gian , chỉ cần lão chủ tịch đứng ra hoà giải tốn thêm khoản tiền mọi chuyện xong xuôi. Dù có hơi mạo hiểm nhưng được hành hạ con hàng non mềm gã thèm muốn bấy lâu dù thế nào lão cũng thấy xứng đáng.

Nhưng giờ đây mọi thứ vượt ra ngoài dự tính của lão, chưa nói tới lớn chuyện Lan Trắng sẽ vì mặt mũi xử lão như nào nhưng khi thấy Tiểu Mai đang được ôm vào lòng tôi lão biết chuyện khó êm xuôi.

“Chú không biết em đây là hàng của cậu Gia. Chú xin lỗi. Dù sao cũng chưa xảy ra chuyện gì vấn đề bồi thường…”

Nhìn nàng Mai ôm lấy tôi tay vô thức sờ soạng . Tôi chợt hiểu ra có lẽ nàng bị lão già này bỏ thuốc , không kịp nghe lão già lải nhải tôi ngắt lời:

“Quen biết gì chú cháu. Cút "

Được ân xá, lão Hiệp ôm đầu máu chạy vội…

Bên ngoài, gió đêm từ bờ sông La thổi qua những tán trúc, tạo thành âm thanh xào xạc . Nàng Mai lúc này đã chẳng còn đủ tỉnh táo, toàn thân mềm nhũn tựa cành liễu trong gió.

Tôi ôm lấy nàng, định đưa nàng về khu nhà khách trong Hoa Lan Trắng. Nhưng vừa cảm nhận hơi thở đàn ông gần kề, nàng bỗng trở về với bản năng nguyên thủy nhất của phái yếu đôi tay trắng nõn ôm chặt lấy cổ tôi, đôi môi đỏ mọng tìm kiếm một nụ hôn cuồng nhiệt, gấp gáp và si mê.

Tôi cố gắng đẩy nàng ra, nhưng không hiểu sao lúc này nàng lại bám chặt hơn. Với chiều cao 1m75, thân hình nàng mềm mại như không xương, uốn éo như một con rắn nhỏ quấn quanh tôi. Mùi hương thoang thoảng từ mái tóc, sự mềm mại từ làn da, từng cử động như thiêu đốt thần trí tôi. Men say còn vương từ bữa tiệc hòa cùng với sức quyến rũ chết người của mỹ nhân trong bộ y phục cổ trang, khiến từng thớ cảm xúc trong tôi như có một ngọn lửa bùng lên.

Tôi cũng chẳng phải Đường Tăng mà có thể khư khư giữ lấy giới tuyến cuối cùng. Theo bản năng, tôi nhẹ nhàng đáp lại nàng. Càng lúc, nàng càng chìm sâu vào sự cuồng nhiệt, đôi mắt mơ màng đầy khát khao.

Không chần chừ nữa, tôi bế bổng nàng Mai lên, đẩy cửa căn nhà trúc gần nhất.

Thế rồi, điều gì đến cũng đến.

Trong căn nhà nhỏ được bài trí gọn gàng, ánh đèn dầu hắt lên những đường cong uyển chuyển, hòa quyện cùng hơi thở gấp gáp. Tôi và nàng đắm chìm vào nhau, giữa cơn đê mê, tôi quên hết tất thảy mọi thứ trên đời.

Những âm thanh khe khẽ vang lên trong màn đêm tĩnh mịch. Nhưng bên ngoài căn nhà trúc phía Nam, chẳng biết từ bao giờ, đã xuất hiện một bóng hình quen thuộc. Người ấy đứng đó, lặng lẽ trong bộ sườn xám xanh màu thiên thanh, đôi mắt như mặt hồ mùa thu, sâu thẳm và tĩnh lặng đến đáng sợ…


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com