Năm lên bảy, tôi bắt được một con ve sầu, cứ ngỡ rằng mình đã nắm cả mùa hè trong tay.
Mười bảy tuổi, đặt nụ hôn đầu lên gò má nàng, ngây thơ tin rằng tình yêu này sẽ kéo dài đến tận cùng năm tháng…
Như Quỳnh mối tình trong trẻo như giọt nắng, ngọt ngào như cơn gió mùa thu. Thanh xuân của tôi là em, là những ngày nắng dịu dàng và những đêm trăng sáng, là những con đường ta từng sánh bước bên nhau, là những kỷ niệm ngây ngô nhưng chẳng thể nào phai.
Những ngày tháng đó, thế giới chẳng còn gì ngoài hai chúng tôi và một tình yêu rực lửa. Những ánh nhìn, những lời xì xào của người đời chẳng thể chạm đến trái tim đang say đắm.
Chúng tôi bên nhau, vô tư như hai đứa trẻ, chẳng ngại ngần trao nhau những cử chỉ dịu dàng giữa phố xá đông người , chẳng cần lý do, chẳng hề quan tâm thế giới xung quanh nghĩ gì. Ánh mắt em trong veo như bầu trời ngày hạ, nụ cười em dịu dàng như gió thoảng qua cánh đồng hoang vắng ẩn sâu nơi con tim tôi.
Những con đường miền Trung đầy nắng gió in dấu bước chân hai đứa. Những quán nhỏ ven đường, những góc phố thân quen, từng hàng cây, đều chứng nhân cho tình yêu ấy.
Mùa hạ ấy, em nép vào lòng tôi trong cơn mưa đầu mùa bất chợt. Mái tóc em thoảng mùi hương nhè nhẹ, trái tim tôi đập rộn ràng như những giọt nước rơi trên mái hiên.
Mùa thu đến, lá bàng rơi đầy sân trường. Chiều cuối tuần, tôi đón em trước cổng lớp, ngắm em tung tăng bước ra sau buổi tập văn nghệ. Em chạy đến, nụ cười rực rỡ hơn cả hoàng hôn phía xa.
Rồi đông sang, trời trở lạnh. Em nhẹ nhàng quàng lên cổ tôi chiếc khăn len tự tay đan, ánh mắt long lanh như muốn giữ tôi ấm mãi trong tim.
Tôi từng nghĩ, tình yêu của chúng tôi sẽ mãi đẹp như thế, dịu dàng và vĩnh cửu như một bản tình ca bất tận.
Nhưng mùa xuân năm ấy, chúng tôi quyết định buông tay nhau.
Không phải vì hết yêu, chỉ là thanh xuân có những ngã rẽ mà đôi khi ta chẳng thể nào lường trước.
Tôi cũng chẳng ngờ ngờ, buổi sáng trong veo ấy lại là khởi đầu cho cái kết của chuyện tình này.
Hôm ấy, chuông báo giờ ra chơi vang lên. Đã lâu rồi tôi không cùng đám anh em Dark Knight tụ họp, nên tôi quyết định ra căn tin với họ, thay vì ở bên cạnh Như Quỳnh như mọi ngày…
Gần cả năm trời từ ngày quen em , tôi chỉ lướt qua Căn tin mua đồ, vài lần bắt gặp cô chủ Bạch tôi ngại ngùng chào hỏi nàng , rồi vội vàng mang đồ ăn lên lớp cho Như Quỳnh chứ chẳng la cà như xưa.
Lần này thấy tôi ngồi anh em ngạc nhiên:
“Trời nay mưa to anh em ơi! Hôm nay thằng Gia nó nhớ tới anh em mình rồi” - Toàn Phong thấy tôi từ xa đã lên tiếng .
“Đó anh em thấy chưa! Tao đã cá nó sẽ chán sớm thôi mà. Bạn thân tao , tao hiểu” - Dũng Thiếu Gia phụ họa…
Mối quan hệ giữa tôi với Dũng Khùng thân thiết như tay chân sẵn sàng vào sinh ra tử từ hồi cấp 2. Còn lên cấp 3 tôi với Dũng Thiếu Gia lại mối quan hệ dạng khác, hắn ăn dằm nằm giề ở nhà tôi suốt, tôi cũng chẳng khác là bao ở nhà nó chẳng ít hơn nhà tôi.
Không phải ngẫu nhiên mà tôi và Dũng Thiếu Gia trở nên thân thiết. Ngay từ những ngày đầu nhập học, giữa chúng tôi đã tồn tại những điểm tương đồng khó lý giải.
Lần đầu tiên nhận lớp, tôi đã vô thức dừng mắt lại ở gã trai với khí chất phong lưu, lãng tử, xung quanh lúc nào cũng có vài bóng hồng vây kín. Vẻ ngoài của nó khi ấy gợi tôi nhớ đến Lee Min Ho điển trai, cuốn hút, và đầy vẻ ngông nghênh của một kẻ sinh ra để đứng trên đỉnh cao.
Thời gian trôi qua, những lần tiếp xúc càng nhiều, tôi mới nhận ra giữa chúng tôi càng nhiều điểm chung . Cả hai đều là những gã trai được các nữ sinh trong trường ưu ái đưa vào danh sách hot boy , hơn nữa khác với những kẻ ham quyền lực, tham vọng bá chủ học đường, chúng tôi lại có chung một niềm đam mê luôn đặt những em gái xinh đẹp lên ưu tiên hàng đầu .
Dũng Thiếu Gia không đơn thuần là một công tử nhà giàu. Bố nó là một quan chức đầy quyền lực, còn mẹ nó lại là một nữ doanh nhân sắc sảo, nắm trong tay cả thế lực hai giới hắc bạch .
Điều đó khiến nó trở thành một nhân vật không ai dám xem nhẹ.
Tôi thường hay ở nhà nó thường xuyên và điều tôi nhận ra điểm khác biệt giữa nhà Dũng Thiếu Gia và gia đình khác. Mọi bữa cơm gia đình nó chưa bao giờ là của riêng các thành viên. Sẽ luôn luôn có vị quan chức, đại ca xã hội nếu không cũng là đối tác làm ăn nào đó xuất hiện lần lượt trong mỗi bữa cơm.
Phải nói mẹ nó là thiên tài trong bộ môn quan hệ xã hội. Không tự nhiên người phụ nữ xinh đẹp này 1 tay nắm chủ hết công việc kinh doanh 20 năm nay. Cho dù bố Dũng Thiếu Gia vị quan thét ra lửa ở cái tỉnh này thì về nhà vẫn trông khá “ngoan”, phần bởi cái ghế ngày hôm nay cũng phần lớn đc nâng lên từ thế lực bên nhà ngoại , phần vì sự khéo léo của cô vợ của ông.
Dũng thiếu gia được thừa hưởng vẻ đẹp của bà chủ tịch và với tư cách con trai trưởng mẹ nó cũng không dấu diếm công việc, ngược lại cho nó làm quen tiếp xúc công việc từ sớm.
Bởi thế nó khá quen với các mối quan hệ hắc bạch trong giới. Tuy vậy nó khá nể tôi sau vài lần va nhau ban đầu . Từ đó tôi nhận ra cách hắn hành xử với tôi có cả sự chân thành và tôn trọng lớn , không giống cách hành xử của những cậu ấm con nhà giàu thích đốt tiền hay những kẻ thừa kế của gia tộc hắc đạo hống hách .
Nhớ năm đó có lần tôi chở Ly Ly " bông hoa xinh đẹp nhất mọc trên mảnh đất được ban phép lành " xuống trường chơi trong một sự kiện lớn .
Dũng Thiếu Gia mê mẩn Ly Ly ngay từ cái nhìn đầu tiên . Hắn nhờ tôi mai mối, tìm mọi cách để chiếm lấy trái tim nàng , tôi đã cố gắng gắn kết Dũng Thiếu Gia cùng Ly Ly , mãi về sau tối mới nhận ra đó sai lầm đầu đời của tôi.
Dũng Thiếu Gia nếm mùi thất bại khi cố gắng chinh phục Ly Ly . Nhưng cũng từ đó mối quan hệ giữa tôi và Dũng Thiếu Gia càng thêm thân thiết và hiểu nhau nhiều hơn.
Vừa vào căng tin thấy anh em vui đùa thì tôi cũng chỉ biết cười trừ , bởi tụi nó nói chẳng sai tẹo nào.
“Lâu quá mới thấy em trai chị ngồi lâu ha”
Chị Bạch Lan của tôi cũng không quên trêu chọc. Đợt này nhìn chị xinh đẹp tươi tắn hơn có vẻ công việc đã giải quyết được phần nào không còn u sầu như mấy tháng trước.
Thấy Bạch Lan tôi hơi ngại ngùng nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thường đùa giỡn lại.
Ngồi được 1 lúc thì thấy mấy anh em Khách Đường của Đạt G cầm đầu xôn xao :
“Mẫn nhi, mẫn nhi kìa anh em” (cách tụi nó thời đó nói lái từ Mỹ Nhân)
Tôi hướng mắt theo thì thấy một rừng hoa , Phượng Ớt dẫn đầu dàn mỹ nhân của Hoả Phượng đang tiến vào căng tin . Điều đặc biệt là Mỹ Linh cô Hoa Khôi nổi bất nhất trường nay cũng đi chung cùng các nàng.
Dũng Thiếu Gia húc vai tôi:
“Nay chắc bão anh em ơi, Gia nó tới thăm anh em. Thì mỹ nhân số 1 trường mình cũng tới luôn. Haha”
“Liệu có ẩn tình gì đây”
Việc xuất hiện của Mỹ Linh và dàn mỹ nhân của Hoả Phượng coi bộ làm xung quanh rạo rực hẳn. Đứa nào đứa nấy thấy ngồi thẳng lưng hẳn lên.
Ở đời nhiều cái nó kỳ lạ, ví dụ như Người đẹp lại thường chơi thân với người đẹp. Phượng Ớt ngay từ cấp 2 đã khiến nhiều anh em ghen tị khi mọi cô gái xinh đẹp nhất đều là chị em thân thiết của nàng ta .
Phượng Ớt dẫn đầu đoàn mỹ nhân tiến về phía bàn chúng tôi. Không rõ vị đứng đầu băng Hoả Phượng này có thích trai hay không nhưng đánh giá công tâm con bé này là cực phẩm. Dũng Khùng phiên bản nữ, chân dài, ăn mặc bạo, tóc tomboy là ấn tượng đầu tiên của tôi về con bé này.
Nó là đứa con gái chơi khá khét, chị đại nắm trùm ở trong lẫn ngoài trường này. Cũng chẳng hiểu nó lân la thế nào mà trở thành bạn thân của Như Quỳnh, cả đám người đẹp trong trưởng đều chơi chung.
“Ngồi đây với mấy anh zai được chứ”
Phượng Ớt thông báo câu cho có rồi tiến về phía chúng tôi. Sau trận chiến với băng Văn Dê hình ảnh Phượng Ớt cùng các chị em của nàng xuất hiện cạnh anh em Dark Knight diễn ra thường xuyên . Khỏi nói mấy thằng em trong nhóm đã tự giác dãn ra 1 khoảng ghế trống xung quanh.
Phượng Ớt chả thèm nhìn ai ngồi vào 1 ghế trống cố tình để ghế sát tôi cho Mỹ Linh.
Tôi thấy là lạ nhưng chả nghĩ gì nhiều. Cũng lâu quá rồi tôi mới ngồi sát Mỹ Linh như vậy. Mùi thơm nhẹ nhàng đâu đó bay vào cánh mũi tôi. Nhìn gần khuôn mặt thiên thần đã từng khiến tôi chấp nhận chết vì nàng khiến trong lòng cảm xúc có xíu ngổn ngang.
“Chào Gia, lâu quá” Nàng mỉm cười ngượng ngùng.
“Hihi, Như Quỳnh đợt này cũng có ra đây ngồi à” - Tôi chào hỏi nang
“Ừ nè, trong lớp bí bách quá. Phượng rủ tớ đi chung” Mỹ Linh đưa tay bối rối nghịch lọn tóc rồi trả lời.
“Ừ” Tôi qua loa kết thúc cuộc trò chuyện.
Giờ nghỉ giải lao giữa buổi kéo dài tận 20 phút. Đám học sinh mua đồ cũng nhiều hơn, ở trường này chả ai lạ gì Mỹ và tôi, những hành động công khai của tôi trong quãng thời gian tán tỉnh nàng Hoa Khôi này càng khiến mối duyên nợ hai đứa không ai mà không biết tới.
Sau cái ngày tôi và Như Quỳnh công khai yêu nhau những tin đồn mới bớt đi . Bởi vậy nên thấy nay 2 chúng tôi ngồi cạnh nhau chuyện trò vui vẻ. Bất cứ ai vô tình đi qua cũng nhìn lại hóng hớt thêm vài giây.
Chúng tôi cứ thể ngồi tới hết giờ giải lao chờ chuông trường vang lên. Cả buổi chủ yếu xem Dũng Khùng và Phượng Ớt múa võ mồm. Hai đứa oan gia cứ gặp nhau là cãi nhau chí choé, bao lời tục tĩu láo lếu nhất bắn ra cả.
Tất nhiên chả ai dám ý kiến, họa may giáo viên có đi qua cũng vờ như không nghe thấy hai đứa sát thần này nói chuyện.
Mỹ Linh hỏi tôi mấy vấn đề bâng quơ , tôi cũng cố đáp lời lại nàng một cách khách sáo . Câu chuyện giữa hai chúng tôi gượng gạo làm sao , có lẽ cũng đã lâu lắm tôi không còn liên lạc với nàng.
Thực sư dù cho bề ngoài tôi cố tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng tôi dậy sóng tự bao giờ .
Chuyện tình cảm đâu phải nói là quên ngay được.
Tôi lén lén quay qua nhìn nàng, bất chợt nàng cũng đang nhìn chằm chằm tôi. Khoảnh khắc 2 ánh mắt chạm nhau tôi biết dù thế nào tôi vẫn thua. Thật may Mỹ Linh và tôi đều đã có người yêu rồi. Trong lòng tự hỏi nếu cô ấy cần tôi giúp đỡ việc gì tôi sẽ đồng ý chứ? Làm, sẽ làm hết mình là câu trả lời chắc chắn.
Thế rồi như thấy được điều gì ngoài kia , Phượng Ớt kéo Mỹ Linh chạy ra ngoài .
“ Mỹ Linh vào trước nhé. Hẹn gặp lại Gia sau nha”
“Ừ”
“Quái lạ. Sao nay Mỹ Linh nó khách sáo thế nhỉ” Toàn Phong nói lên nghi ngờ .
“Chắc thấy Gia có bồ nên hối hận chứ con mẹ gì” Dũng Thiếu Gia giọng chắc nịch.
Mấy thằng đực rựa chúng tôi ngồi ba xàm thêm lúc rồi thanh toán vào trường.
Rồi 1 buổi học dài lại trôi qua, trên con đường quen tôi lại đón Như Quỳnh về trên chiếc xe màu xanh. Hôm nay nàng có vẻ hơi tâm trạng tới cổng nhà nàng đi thẳng chẳng chào hỏi dặn dò tôi như mọi ngày.
Tôi cũng hơi mệt nên cũng chẳng để tâm , mỗi đứa lại miên man chạy theo dòng suy nghĩ riêng .