Cảm nhận được có người tiếp cận, nam tử tóc bạc khẽ động, tựa như một ngọn đèn dầu sắp cạn, lay lắt trong bóng tối vô tận, tựa hồ đã mất đi sinh khí. Hai tay run rẩy, kéo theo những sợi xích đen gỉ sét vang lên từng tiếng cót két lạnh lẽo, hòa cùng màn đêm u tĩnh.
Đôi mắt hắn, sâu thẳm như vực tối, chậm rãi mở ra, phản chiếu bóng dáng một người đang đứng trong bóng tối phía xa. Hắn khẽ cất giọng, thanh âm khô khốc như lưỡi dao cào trên đá:
*"Viên Tần... huynh đến rồi".
*
Bóng người trong bóng tối khẽ chấn động, đôi mắt lóe lên một tia phức tạp. Viên Tần siết chặt nắm tay, như muốn bước lên, nhưng lại do dự giữa khoảng cách mong manh mà tựa như vạn dặm giữa hai người...
Lúc này, tâm trạng Viên Tần trĩu nặng, hỗn loạn đến khó tả. Hắn nhìn nam tử trước mắt, người đang bị xiềng xích giam cầm trong bóng tối, mà trong lòng dâng trào một cảm xúc phức tạp đến nghẹn thở.
Người ấy... là huynh đệ của hắn, một kẻ từng trên vạn người tại Minh Giới, uy nghi bất khả xâm phạm. Nhưng với hắn, danh phận của người này không chỉ dừng lại ở đó. Họ là huynh đệ kết nghĩa, là tri kỷ đã cùng nhau vượt qua bao lần sinh tử, từng kề vai chiến đấu giữa biển máu trời lửa, từng thề nguyền dù vạn kiếp luân hồi cũng không phản bội nhau.
Vậy mà giờ đây, huynh đệ của hắn lại bị gông cùm trói buộc, bóng dáng hiên ngang năm nào chỉ còn là một thân xác tiều tụy, tựa tro tàn lay lắt trước cơn cuồng phong. Viên Tần đứng đó, lặng người giữa bóng tối, mà lòng như có sóng dữ cuộn trào.
Nỗi đau đớn không thể gọi tên, như một bàn tay vô hình bóp nghẹt tim hắn. Bi ai, phẫn nộ và bất lực quấn lấy từng mạch máu, gặm nhấm từng góc sâu nơi linh hồn. Tựa như có một lưỡi dao cùn cứa từng nhát vào tâm can hắn, đau đến không thể thốt nên lời...
Nhìn thanh niên đang bị giam cầm trước mặt, Viên Tần bất giác rơi vào hồi ức xa xăm. Ký ức trỗi dậy như làn khói mờ, kéo hắn về khoảnh khắc lần đầu gặp người ấy.
Năm đó, trời đất biến sắc, cuồng phong gào thét, bầu trời Hoang Châu Bắc Vực chìm trong một màu u ám. Hạo kiếp diệt sinh tái hiện sau nghìn năm dài đằng đẵng, cuốn cả vùng cương thổ vào bể máu vô tận. Tiếng gào thét, tiếng chém giết hòa cùng tiếng mưa rơi lạnh lẽo, biến Hoang Châu thành một bức tranh nhuốm đầy tuyệt vọng và tàn sát.
Chính trong đêm mưa gió ấy, giữa biển xác chất chồng, hắn đã gặp người kia...
Cắt đứt dòng suy nghĩ miên man, thân hình Viên Tần đột nhiên bùng phát hắc vụ cuồn cuộn, sát ý bạo dũng tràn ra. Hắn vung tay, hắc khí ngưng tụ, hóa thành một trảo khổng lồ, mang theo uy lực kinh thiên, mạnh mẽ vồ thẳng về phía hai sợi xích đang trói chặt nam tử tóc bạc.
Cùng lúc đó, khi trảo hắc vụ gào thét xé toang không khí lao đến xiềng xích, thân ảnh Viên Tần cũng hóa thành một vệt đen mờ ảo, xé gió lao thẳng về phía người kia. Bóng dáng hắn như u linh, nhanh đến mức không gian tựa hồ méo mó theo từng bước di động...
*"Ta đến rồi"
*
Thanh âm trầm thấp, lạnh lẽo, tựa như vang vọng từ cõi u minh xa thẳm. Giữa không gian u tối, câu nói ấy không chỉ là một lời khẳng định, mà còn như một lời thề khắc sâu vào huyết mạch, một hứa hẹn chẳng thể lay chuyển.
Viên Tần đứng đó, đôi mắt tối sẫm xoáy sâu vào thân ảnh tiều tụy trước mặt. Gió gào thét, hắc vụ cuộn trào quanh người hắn như những xúc tu sống động, phản chiếu sát khí cuồn cuộn trong lòng. Hắn đã đến, dù muộn màng, nhưng tuyệt đối không lùi bước.
Ngay khoảnh khắc trảo hắc vụ của Viên Tần sắp chạm vào hai sợi xích, một luồng sát khí lạnh thấu xương bỗng từ phía sau nam tử tóc bạc bùng lên. Không gian như vặn vẹo, hắc vụ cuồn cuộn lao đến, hung mãnh đánh thẳng vào công kích của Viên Tần.
"Ầm!"
Lực đạo khủng khiếp khiến trảo hắc vụ bị đánh tan thành bụi phấn, tản mác trong không khí. Một giọng nói âm lãnh, vang vọng như từ cõi u minh cất lên:
*"Một tên Tông Cảnh hậu kỳ cũng dám xông vào lao ngục của Thiên Tộc ta"
*
Hư không chấn động, một thân ảnh lẫm liệt từ bóng tối bước ra. Hắc bào phất phới, khí tức cuồn cuộn như biển sâu không đáy, uy áp đáng sợ tràn ngập khắp không gian. Hắn chắp tay đứng đó, ánh mắt như đao nhìn thẳng vào Viên Tần, giọng điệu mang theo sự trào phúng và sát ý lạnh lẽo:
*"Bản tọa hôm nay không muốn giết người. Nhưng nếu đã đến, vậy thì lưu lại đây... cùng hắn đi".