An Chi ngừng kể. Cô nhìn vào phản ứng của Hoàng Nam. Anh ta ngồi im lặng, môi mím chặt, ánh mắt đầy suy tư. Anh ta đang liên kết câu chuyện này với ai? Với chính anh ta, với cô, và với Mai Anh sao?
- Câu chuyện đó... - Hoàng Nam cuối cùng cũng lên tiếng, giọng khàn đặc. - Là... là cô kể về ai vậy?
An Chi chỉ mỉm cười. Một nụ cười bí ẩn.
- Anh nghĩ... là ai?
Hoàng Nam im lặng. Anh ta nhìn An Chi, nhìn vào đôi mắt bình tĩnh nhưng chứa đựng quá nhiều cảm xúc phức tạp. Anh ta nhìn thấy sự khác biệt giữa An Chi bây giờ và An Chi yếu đuối ngày xưa. Anh ta nhìn thấy sự khác biệt giữa câu chuyện của An Chi và những lời Mai Anh nói.
Trong đầu anh ta, những mảnh ghép bắt đầu ráp nối. Sự "vô tình" của Mai Anh. Thái độ của mẹ anh. Tin đồn. Tin nhắn anh vô tình thấy. Sự hoảng loạn của Mai Anh khi An Chi xuất hiện. Và bây giờ... câu chuyện này.
"Không... không thể nào..." Anh ta nghĩ thầm. "Cô ấy... Mai Anh... không thể làm những chuyện đó."
Nhưng rồi anh ta lại nhớ đến ánh mắt khác thường của Mai Anh, nhớ đến giọng nói tàn nhẫn anh từng nghe lỏm, nhớ đến sự giấu giếm của cô ta gần đây.
An Chi đứng dậy.
- Em nghĩ... câu chuyện của em đến đây là đủ rồi. Anh tự suy nghĩ nhé.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cô bước đi, bỏ lại Hoàng Nam ngồi đó, giữa không gian công viên chiều muộn.
Hoàng Nam nhìn theo bóng lưng An Chi khuất dần. Đầu óc anh ta quay cuồng. "Trồng cây? Nhổ cây tận gốc?" Cô ấy... cô ấy đang làm gì vậy?
Anh ta vội vàng lấy điện thoại, gọi cho Mai Anh.
- Mai Anh à... Em đang ở đâu? Anh... anh có chuyện muốn hỏi em.
Tối hôm đó, Hoàng Nam về nhà, vẻ mặt vẫn còn bàng hoàng. Anh ta và Mai Anh đã cãi nhau. Không phải một cuộc cãi vã lớn, chỉ là một cuộc đối chất nhỏ về một lời nói dối vô thưởng vô phạt của Mai Anh. Nhưng chính cái cách Mai Anh phản ứng, cái cách cô ta cố gắng lấp liếm, né tránh, thậm chí đổ lỗi ngược lại, khiến Hoàng Nam cảm thấy gai người.
Anh ta đã bắt quả tang cô ta nói dối trắng trợn về một chuyện nhỏ nhặt. Một cuộc gặp gỡ, một món đồ mua sắm, hay đơn giản là lý do đi đâu đó. Mai Anh đã giấu giếm và nói dối một cách rất tự nhiên. Anh ta hỏi, cô ta quanh co, bị hỏi dồn thì tỏ vẻ đáng thương hoặc giận dỗi. Chính cái sự giả tạo đó, chỉ về một chuyện nhỏ, lại khiến bức tường tin tưởng trong lòng Hoàng Nam hoàn toàn sụp đổ. Nếu cô ta có thể nói dối dễ dàng về những chuyện nhỏ như vậy... vậy còn những chuyện lớn hơn thì sao? Về An Chi thì sao?
Hoàng Nam nhìn Mai Anh đang ngồi trên sofa, vẻ mặt vẫn còn phụng phịu sau cuộc cãi vã. Anh ta thấy một người hoàn toàn xa lạ. Cô ta... cô ta là ai thật sự?
Carrot Và Tịch Dương
Và trong đầu anh ta, câu chuyện ngụ ngôn của An Chi lại hiện về. "Người bạn khéo léo... trồng cây... nhổ tận gốc..."
Anh ta hít sâu một hơi. Sự nghi ngờ không còn là nghi ngờ nữa. Nó đã chuyển thành sự thất vọng sâu sắc. Anh ta đã bị lừa.
Ngày hôm sau, Mai Anh thức dậy, cảm thấy bất an hơn bao giờ hết. Thái độ của Hoàng Nam lạnh nhạt hẳn đi sau cuộc cãi vã đêm qua. Cô ta biết mình đã mắc sai lầm. An Chi... cô ta không chỉ đơn thuần là kể chuyện hay gieo mầm nghi ngờ. Cô ta đang thực sự làm gì đó.
Mai Anh mở điện thoại, tìm kiếm số của "người quen" kia.