Xuyên Về Cổ Đại Chạy Nạn Trong Loạn Thế

Chương 309



Trong nhiều ngày tiên tiếp, các thôn dân hết tất bật nấu kẹo mạch nha, quét đọn nhà cửa đến mua bánh kẹo ngọt, mua thịt, mua bánh pháo. . . Tất cả đều bận tối mắt tối mũi để chuẩn bị cho những ngày đón Tết náo nhiệt và tưng bừng. Ngày ba mươi Tết, trời mới hửng sáng mà Liễu Tiêu Vân đã thức dậy, cho hai chú cún con ăn, khóa cổng trang viên rồi lên núi chạy bộ. Thời tiết bây giờ vẫn còn tạnh cóng, mãi đến khi nàng chạy được gần năm cây số thì mới đổ mồ hôi một chút.

Đã cuối năm rồi mà Lạc Mặc Hàn vẫn chưa về.

Liễu Tiêu Vân tập thêm một vài động tác giãn cơ nữa rồi xuống núi, về nhà.

Khi nàng về đến nhà, ca ca và Chương Nhược Cẩn đang dán câu đối xuân, hai đứa cháu trai dán tranh chữ Phúc, còn tẩu tử thì bận bịu nấu cơm dưới nhà bếp.

Thấy muội muội đã về, Liêu Tiêu Minh hỏi: “ Muội muội, muội dán câu đối xuân mua về chưa? ”

‘‘Câu đối xuân ư? Hôm qua muội dán rồi, tranh chữ Phúc muội cũng dán rồi. “ Dút lời, nàng rửa tay xuống nhà bếp, phụ tẩu tử nấu cơm.

Gà rừng và thỏ rừng đã được g.i.ế.c sẵn và ướp muối.

Ca ca còn lên trấn đi chợ mua bánh mật, thịt khô, vịt, cá chép, tôm, rồi cua. “ Tiêu Vân, ta hầm nồi canh xương rồi, muội đi rửa mấy củ khoai tây đi, hôm nay sẽ làm món gà viên xào khoai tây. “

“ Vâng. Tẩu tử, tẩu băm nhân thịt xong chưa? Chút nữa tẩu chiên nhiều trứng một ít để làm súp trứng chiên rau chân vịt nhé. “

‘‘Nhân thịt ta để trong cái chậu rồi đó, còn rau chân vịt, rau xà lách, cải trắng, củ cải thì cũng trong rổ cả rồi. “

Hai cô tẩu làm hết việc này đến việc nọ dưới nhà bếp. Trong lúc đó, Chương Nhược Cẩn đi xuống, nhìn xung quanh rồi bảo: “ Đêm 30 tết để huynh làm súp cho. “ Chương thị nhìn ca ca, tò mò hỏi: “ Ca ca, huynh muốn làm súp gì? ”

Chương Nhược Cẩn mỉm cười: “ Súp thịt nạc, thạch hộc, nhân sâm, kỷ tử. “ Liễu Tiêu Vân thầm nghĩ trong bụng, có thạch hộc, nhân sâm, có cả kỷ tử, nghe là biết súp bổ dưỡng rồi.

Chương thị cũng bật cười: “ Ca ca, chúng ta vẫn chưa bán nhân sâm cho hiệu thuốc mà nhỉ? ” Chương Nhược Cẩn trả lời: “ Những dược liệu đó quý hiếm, huynh không nỡ bán cho hiệu thuốc chút nào. “

Chương thị tủm tỉm quyết định: “ Vậy huynh sẽ lo phần nấu súp nhé. “ Đây là lần đầu tiên mọi người lại Tân Liễu thôn đón năm mới, đáng lẽ ra ba mươi Tết phải đến từ đường để làm lễ giỗ ông bà tổ tiên, nhưng do Tân Liễu thôn không có từ đường, không có cả lão tộc trưởng nên các thôn dân không thể tổ chức giỗ tổ được.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sau khi dán câu đối xuân rồi ăn điểm tâm, Liễu Tiêu Minh cầm một ít quà đến nhà lý chính chúc Tết. Bầu không khí trong nhà Liễu Bỉnh Đức vô cùng vui vẻ và ấm cúng, các thôn dân lần lượt kéo nhau đến nhà chúc Tết, khách đến thăm đứng đầy khắp sân nhà, hai cha con Liễu Bỉnh Đức đang cười tươi chào hỏi với mọi người.

Tào thị đem bánh kẹo ngọt đã chuẩn bị sẵn từ trước lên, tặng cho mọi người xem như đáp lễ.

Cổ Tử Nhân vừa hiền tành tại hiểu chuyện, loay hoay dưới nhà bếp với Liễu Văn Uyển suốt từ nãy đến giờ. Chúc Tết cho lý chính xong, Liễu Tiêu Minh cầm một túi bánh kẹo về nhà. Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc đang cầm bánh pháo, chúng hỏi cha: “ Cha ơi, khi nào mới b.ắ.n pháo? ”

“ Hai đứa chờ thêm chút nữa nhé. “

“ Vâng, bọn con biết rồi. “

Suốt cả buổi chiều, hai đứa nhóc rít ra ríu rít vòi vĩnh Liễu Tiêu Minh b.ắ.n pháo mãi.

Chẳng thể nào chịu nổi hai đứa con trai nghịch ngợm không yên, Liễu Tiêu Minh không còn cách nào khác ngoài dẫn hai đứa ra cửa tiểu viện đốt bánh pháo. “ Thừa Nam, Thừa Bắc, hai đứa bịt tỗ tai tại chưa? ”

‘‘Cha, bọn con bịt tai tại rồi, b.ắ.n pháo được rồi ạ!”

Tiếng pháo nổ lộp độp vang lên giòn giã, Liễu Thừa Nam và Liễu Thừa Bắc phấn khích la hét ỏm tỏi.

Tiếng pháo dừng lại, tất cả món ăn đều đã làm xong, bữa ăn đêm 30 tết được đem ra, bày biện một cách thịnh soạn và trịnh trọng.

Bữa ăn chuẩn bị riêng cho đêm 30 tết hết sức phong phú, có sườn xào chua ngọt, cua hấp, nem rán, bánh mật xào bắp cải, cá chép kho, tôm luộc, sườn dê om, vịt viên xào măng, gà viên xào khoai tây, thịt kho tàu, trứng chiên rau chân vịt, bắp cải ngâm chua ngọt, xà lách trộn.

Bánh sủi cảo là linh hồn không thể thiếu của ba mươi Tết, Chương thị bưng hai đĩa bánh sủi cảo nhân thịt dê đầy ắp lên.

Chương Nhược Cẩn cũng mang món súp bổ dưỡng cuối cùng lên - súp thịt nạc thạch hộc, nhân sâm, kỷ tử.

Liễu Thừa Bắc thấy mà thèm chảy nước miếng: “ Oa, thơm quá! Cữu cữu, đây là canh gì thế ? ”