Liễu Tiêu Vân hơi hơi nhướng mày: “ Hửm? Chàng còn làm cả lò sưởi trong tường nữa à? Sao ta lại không biết? ” Lần trước nàng đến xem cũng không để ý trong phòng có lò sưởi tường hay không. Lạc Mặc Hàn cười ha ha, nhẹ nhàng xoa tóc nàng vài cái, giọng điệu dịu dàng: “ Nha đầu ngốc, tò sưởi trong tường đã được làm từ lâu rồi, nhưng nàng không phát hiện ra mà thôi. “
Nói xong, Lạc Mặc Hàn nắm tay nàng đi xuống tầng một.
Tầng một có năm phòng, ba phòng ở giữa thông nhau nhưng được ngăn cách bằng những tấm bình phong to rộng.
Phía đông và phía tây đều có một phòng, phía đông là phòng thu chi, phía tây là phòng tắm.
Tất cả đồ đạc trong phòng đều làm bằng gỗ đàn hương, bề ngoài có vẻ tao nhã phóng khoáng, trong không khí còn thoang thoảng mùi đàn hương nhè nhẹ. Trên vách tường ở phòng giữa có xây một cái lò sưởi, trông rất cổ kính xa xưa. Đây là một lò sưởi dùng than củi để đốt với một ống khói ẩn để xả khói.
Mùa đông ở phương Nam rất lạnh và ẩm ướt, đây cũng chính là thời điểm thích hợp để sử dụng lò sưởi.
Bên cạnh lò sưởi có một chậu than, trong chậu than có mấy mẩu than củi. Lạc Mặc Hàn mở một ngăn tủ bên cạnh lò sưởi ra, than củi tràn ngập một ngăn tủ được sắp xếp rất ngay ngắn. Hắn cười nói với Liễu Tiêu Vân: “ Nào dùng hết than, ta sẽ bảo người đưa tới. “
Liễu Tiêu Vân hơi mỉm cười: “ Thật ra, đốt bằng củi cũng được. “ Lạc Mặc Hàn nghe xong có chút kinh ngạc, dường như nghĩ tới điều gì đó, hắn khẽ cười thử hỏi: “ Nha đầu ngốc, chẳng lẽ nàng muốn nghe tiếng củi kêu “ tanh tách” khi bị đốt cháy hả? ” Lạc Mặc Hàn lập tức đoán trúng suy nghĩ của nàng, biết nàng vẫn luôn yêu mến thiên nhiên.
Liễu Tiêu Vân nghe vậy nhướng mày, nói với Lạc Mặc Hàn: “ Thì sao nào? Tại sao lại không thể chứ? ” Đốt củi gỗ, châm ánh lửa, nghe tiếng “ tanh tách” của tia lửa khi củi bốc cháy, mới có cảm giác nguyên sơ và cảm nhận được độ nóng mà đống lửa mang lại. Trong mắt Lạc Mặc Hàn mang theo ý cười, giọng nói từ tốn: “ Cái lò sưởi trong tường này cũng có thể đốt củi được, nhưng sau đó nàng sẽ phải dọn sạch tro trong lò. “
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Liễu Tiêu Vân tỏ vẻ nhẹ nhàng bình thản, điềm đạm nói ra hai chữ: “ Không sao!” Lạc Mặc Hàn cười sang sảng, cao giọng nói: “ Được rồi, nàng thích là được. “ Đồng thời, Liễu Tiêu Vân cũng chú ý tới hai cái ghế nằm bằng gỗ đàn hương ở trước lò sưởi.
Vào đông tuyết bay lả tả, rảnh rỗi không có việc gì làm thì có thể đặt ghế nằm trước lò sưởi trong tường, lại bày thêm một cái bàn trà nho nhỏ, ngồi trên ghế nằm uống trà đọc sách, là một chuyện rất sung sướng nhàn nhã!Nghĩ đến đây, khóe miệng Liễu Tiêu Vân hơi cong lên. Thấy nàng mê mẩn nhìn chằm chằm hai cái ghế nằm, khoé miệng Lạc Mặc Hàn hiện lên một nụ cười nhạt, hắn khẽ động tâm tư, ôm nàng vào lòng, dịu dàng nói: “ Ta và nàng cùng ngồi quanh lò sưởi pha trà đọc sách, có được không? ”
Liễu Tiêu Vân lại kéo suy nghĩ trở về, giơ tay vỗ vai hắn, sau đó nhảy sang một bên: “ Ừm. Lò sưởi trong tường không tồi, chúng ta lên trên tầng xem tiếp đi!” Thấy nàng không trả lời theo kịch bản, Lạc Mặc Hàn buồn cười, nhưng cũng may là nàng rất hài lòng với lò sưởi, hắn đã phải hao phí rất nhiêu tâm tư vào nó đấy. Và cả hai cái ghế nằm kia nữa, cũng là do hắn cố ý đặt ở nơi đó.
Ở giữa có một cầu thang gỗ, hai người cùng nhau đi lên tầng hai.
Phòng ở cuối phía tây tà phòng tắm, có đại mộc chế thau tắm. Có một bồn tắm lớn bằng gỗ, một bồn vệ sinh bằng sứ và một cái xô để đựng nước, Liễu Tiêu Vân nhìn sơ qua, nói: “ Chàng thông minh thật đấy, còn biết làm cả ống thoát l4 nước nữa “ Quá khen. “ Lạc Mặc Hàn cười nói: “ Nhưng lúc tắm rửa vân cần tới chỗ giếng nước ở tiền viện để múc nước, nơi này có thùng nước, có thể trữ nước để dùng “ đần. Liêu Tiêu Vân cười yêu kiều: “ Không sao, vân rất tiện. “
Nàng có không gian linh tuyền, trong không gian có biệt thự, nàng tắm rửa tại phòng tắm trong biệt thự là được, nên phòng tắm nơi này gần như không cần dùng tới.
Bên cạnh phòng tắm là phòng tập thể dục.
Tới phòng tập thể dục, đầu tiên thì Liễu Tiêu Vân cảm thấy kinh ngạc, nhưng sau khi nhìn thấy thì lại rất muốn cười.
Ngoại trừ bao cát lớn đang được treo lên, hầu như những thứ khác đều được làm bằng gỗ, thứ khiến nàng phải cạn lời hơn là ở đây còn có cọc người gỗ chuyên dùng để luyện đánh đấm, nàng cười hỏi Lạc Mặc Hàn: “ Sao chàng lại nghĩ ra thứ này vậy? ”