Xuyên Thành Vợ Nuôi Từ Bé Của Nam Chính

Chương 106



Vừa hay Cố Tiêu là một cô nương, ngày thường Thẩm Hi Hòa ở thư viện, thì có Linh Đang ở bên cạnh bầu bạn.

Cố Tiêu: “Vậy thì để Linh Đang thu dọn một chút đi, sáng ngày mai thì đi tới đầu ngõ.”

Thẩm Hi Hòa không nghĩ tới còn mang theo một người nữa, hắn chưa gặp qua Linh Đang, chỉ nghe Cố Tiêu nói qua hai lần là cô có thu nhận một tiểu đồ đệ, đi theo học tay nghề.

Dù sao thì Cố Tiêu có thể đi cùng là tốt rồi, Thẩm Hi Hòa không dám có ý kiến.

Việc này cứ quyết định như vậy, hai người rời khỏi hiệu sách liền đi tới Ngự Phương trai.

Lý chưởng quầy trong nửa năm này đã kiếm lời không ít tiền, hắn cũng đã mở hai cửa hàng ở phủ thành, một gian cửa hàng tiền thuê một năm là hai mươi lượng, một tháng có thể kiếm được mười mấy lượng.

Điểm tâm của Ngự Phương trai nhìn rất đẹp, giống như được vẽ ra vậy, mùi vị cũng rất ngon, tất nhiên sẽ bán chạy.

Khuôn điểm tâm cũng làm không ít, ngày mười lăm tháng tám là trung thu, Lý chưởng quầy vẫn chưa nghĩ xong nên dùng lại hình dáng điểm tâm của trung thu năm trước,hay là làm lại cái mới.

Nói thật, Cố Tiêu đi tỉnh thành, cũng không ảnh hưởng đến hắn nhiều lắm.

Lý chưởng quầy nói: “Cố cô nương nếu như có thể, thì hãy giúp ta nhìn xem ở tỉnh thành có cửa hàng nào thích hợp hay không.”

Mua thì mua không nổi, nhưng mà thuê thì vẫn có thể.

Cố Tiêu gật đầu, “Nếu như gặp được cửa hàng thích hợp, ta sẽ viết thư gửi về.”

Lý chưởng quầy đưa cho Cố Tiêu hai cân điểm tâm, “Thuận buồm xuôi gió, cũng chúc cho huynh trưởng của Cố cô nương kim bảng đề danh.”

————

Trong nhà, Chu thị đang dỗ tam nha, tiểu nha đầu tay cầm búp bê vải, cứ cách một lát thì kêu Chu thị một tiếng.

“Nãi!”

Chu thị đáp một tiếng, tam nha lại kêu thêm một tiếng, giọng vừa dễ thương vừa ngọt ngào.

Gọi được vài tiếng Chu thị, tam nha bắt đầu gọi thẩm thẩm.

Lý thị ngày ngày ở quán ăn,nên tam nha là do Chu thị và Cố Tiêu nuôi lớn, nó mới vừa học nói,người gọi đầu tiên chính là nãi, sau đó là gọi thẩm thẩm.

Tình cảm đều do bồi dưỡng mà có, Chu thị thương yêu tam nha, cũng thương yêu Cố Tiêu, Cố Tiêu đi tỉnh thành,bà còn không nỡ hơn lúc Thẩm Hi Hòa đi.

Trời vừa sáng thì hai người đã đi ra ngoài, Cố Tiêu nói với bà nó đồng ý đi tỉnh thành.

Chu thị bế tam nha lên, búp bê vải này vẫn là do Cố Tiêu may đấy, Cố Tiêu rất kiên nhẫn với hài tử, tính tình cũng rất tốt.

Chu thị đúng là rất không nỡ.

Chu thị ôm tam nha về phòng, cho nó uống nước và ăn điểm tâm, sau đó lấy túi tiền ra.

Cố Tiêu nó đi tỉnh thành,chắc chắn phải dùng đến tiền, trong nhà góp được hơn 130 lượng bạc, ở bên ngoài thứ gì cũng cần dùng đến tiền,tiền thuê nhà, rồi tiền mua đồ ăn nữa.

Chu thị lấy ra sáu mươi lượng ngân phiếu, dùng vải đỏ bao lại, chuẩn bị đưa cho Cố Tiêu cầm.

Bà vừa trông tam nha, vừa thu dọn đồ mà hai người phải mang theo, bà thấy cái nào cũng phải mang đi, thịt muối đóng hộp, vải và kim chỉ trong nhà không dùng đến, phải mang hết.

Chu thị thu dọn hơn nửa ngày, sắp tới trưa,thì hai người mới từ bên ngoài trở về.

Cố Tiêu ở trên phố mua một ít đồ về, đi tỉnh thành thì không kịp mua nhà, chắc chắn là phải ở khách điếm mấy ngày.

Đồ ở tỉnh thành đắt hơn so với huyện thành, có thể mang đi thì tuyệt đối sẽ không mua ở tỉnh thành.

Cố Tiêu mua vải bông, sợi tơ, thuốc nhuộm, đất sét, bông thì quá lớn, chỉ có thể đi tỉnh thành mua, đến lúc đó trời vừa sang thu, có thể làm thêm hai cái chăn bông nữa.

Đất sét là để dành nặn người gốm, phải đi tới mấy chỗ bán đồ sứ để mua về, còn nếu muốn nung thì chỉ có thể chờ tới tỉnh thành rồi nói sau.

Ngày mai phải đi tỉnh thành rồi, người mà Cố Tiêu không nỡ xa nhất chính là Chu thị.

“Nương, con có mua hai cân thịt, trưa nay chúng ta gói sủi cảo ăn đi.” Cố Tiêu đem đồ nên dọn đi thì dọn, nên để lại thì để, “Gói nhiều một chút, đem đi cho đại tẩu bọn họ một ít.”

Chu thị gật đầu, “Tiểu Tiểu, con vào phòng với ta một lát.”

Sau khi vào phòng, Chu thị liền đưa bọc vải đỏ cho Cố Tiêu, “Ở tỉnh thành chỗ nào cũng cần dùng tới tiền, Tam Lang nó không tiêu bao nhiêu, trên người có mấy văn tiền là được rồi,tiền con cứ cầm đi.”

Cố Tiêu gật đầu, “Cảm ơn nương.”

Trong lòng Chu thị cũng không dễ chịu“Nhà chúng ta trước đây đều là nữ nhân cầm tiền, nam nhân thì nên đi ra bên ngoài kiếm tiền.”

Cho dù chỉ có mấy văn tiền, thì cũng phải giao nộp lên, Chu thị vẫn luôn nghĩ như vậy.

Nhưng bây giờ ba người con dâu trong nhà kiếm được còn nhiều hơn so với nam nhân.

Thẩm lão gia tử thì không nói, cả đời chỉ chăm lo cho hoa màu,

Buôn bán là do Cố Tiêu nghĩ ra được, hai người con dâu thì làm đồ ăn, còn bọn Thẩm Nhị Lang làm đều là mấy việc chạy bàn.

Cố Tiêu còn in sách và khắc khuôn làm điểm tâm, mỗi tháng đều có thể đem tiền về, bây giờ phần lớn tiền trong nhà đều là nữ nhân kiếm về.

Chu thị nói: “Nam nhân thì cầm tiền làm gì chứ, trên người Tam Lang có mấy văn tiền là đủ rồi, tiền con cứ giữ lấy.”

“Nếu nó đòi tiền thì cũng không thể đưa ngay được, lấy để làm gì phải hỏi cho rõ ràng.” Chu thị từng câu từng chữ dạy cho Cố Tiêu phải nắm giữ quyền tài chính trong tay, giống như Thẩm Hi Hòa không phải là con của bà vậy.

Nếu Cố Tiêu đã đi tỉnh thành, vậy thì phải nghe theo Cố Tiêu.

Chu thị nói: “Con cũng không thể mềm lòng được, không thể hắn cứ nói cái gì thì là cái đó, tất cả đều phải nghe con.”

Cố Tiêu thành thật mà gật đầu.

“Ban ngày Tam Lang ở thư viện, con ở nhà một mình phải cẩn thận.” Chu thị càng nghĩ càng khó chịu, “Tiểu Tiểu, nếu không thì không đi nữa……”

Cố Tiêu mím môi, “Nương, người không cần lo lắng cho con, bọn con sẽ đi thuê nhà,chắc chắn sẽ chọn nơi nhiều người náo nhiệt một chút, Linh Đang đi tỉnh thành tìm thân nhân, có thể ở với con một thời gian, sẽ không có việc gì đâu.”

Chu thị: “Chúng ta không được có ý định làm hại người khác, nhưng cũng phải có lòng phòng bị người khác, nhớ thường xuyên viết thư về……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Cố Tiêu gật đầu.

————

Sáng sớm hôm sau, Linh Đang và phu xe đã chờ ở trước cửa.

Thẩm Đại Lang giúp đỡ chuyển đồ lên xe ngựa, “Đệ cứ an tâm đi thi, cứ phát huy như bình thường là được, đừng có áp lực quá lớn.”

Sắc mặt Thẩm Hi Hòa sáng lạn, “Đệ biết, đại ca, lần sau trở về chính là sau kỳ thi mùa thu rồi.”

Thẩm Đại Lang vỗ vỗ bả vai Thẩm Hi Hòa, “Trên đường chú ý cẩn thận, chiếu cố tốt cho đệ muội.”

Hai huynh đệ nhìn nhau cười, Chu thị ôm tam nha đứng ở trước cửa, vành mắt có chút ươn ướt, Cố Tiêu và Linh Đang lên xe ngựa, bên trong chất rất nhiều đồ, hai người ngồi có chút chật chội.

Thẩm Hi Hòa cưỡi ngựa, buổi sáng trời lạnh, sau khi mặt trời ló dạng, Thẩm Hi Hòa cũng không cảm thấy nóng.

Có Linh Đang ở đây,nên Thẩm Hi Hòa không thể cứ nói chuyện với Cố Tiêu được, nhưng cho dù hắn ở bên ngoài xe ngựa, thì cũng rất vui vẻ.

Cố Tiêu có mang theo đồ ăn, điểm tâm, mứt hoa quả, còn có một ống tre nữa, bên trong có đựng nước mật ong.

Linh Đang ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh Cố Tiêu, “Sư phụ, khi nào mới có thể tới tỉnh thành nha?”

Linh Đang chỉ có một cái tay nải nhỏ, bên trong có vài bộ quần áo, một bộ d.a.o khắc, còn có bạc mà đoạn thời gian này Trương chưởng quầy cho nó.

Tổng cộng có hai lượng bạc vụn,và hơn hai trăm văn tiền đồng, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng đối với Linh Đang mà nói đã là một khoản tiền lớn rồi.

Số tiền này Linh Đang muốn đem đi mua đồ cho Cố Tiêu, mua đồ ăn cho sư phụ, hoa cài đầu và trang sức nữa!

Cố Tiêu xoa đầu Linh Đang, “Buổi tối mới có thể đến nơi, trưa nay chắc là phải ăn ở trên xe rồi.”

Linh Đang rất vui khi cùng ăn với Cố Tiêu, ăn cái gì cũng được, cho dù chỉ uống nước thôi cũng được.

“Vậy thì đêm nay chúng ta sẽ ở khách điếm sao?” Linh Đang nói: “Con có thể ở cùng với sư phụ hay không!”

“Thật tốt quá! Sư phụ, sau này chúng ta thuê nhà,con có thể ở……bên cạnh người được không?” Linh Đang cũng không biết là có chuyện gì, Cố Tiêu dạy nó làm đồ chơi vải nỉ, dạy nó khắc gỗ, nó cảm thấy Cố Tiêu rất thân thiết.

Luôn muốn ở chung một chỗ với Cố Tiêu.

Cố Tiêu cười nói: “Được.”

“Tiểu Tiểu!”

Cố Tiêu nghe thấy Thẩm Hi Hòa đang gọi cô, “Làm sao vậy?”

Thẩm Hi Hòa có thể nghe được hai người đang nói gì, Cố Tiêu sao có thể đồng ý dễ dàng như vậy chứ, hơn nữa, buổi tối ở khách điếm ,cô và Linh Đang ở cùng nhau thì hắn yên tâm.

Nhưng mà sau này khi thuê nhà, sao có thể để Linh Đang sống ở bên cạnh chứ,sao không phải là hắn.

Thẩm Hi Hòa nói: “Muội có khát không?”

Cố Tiêu có ống tre, khát thì có thể uống nước, “Muội không khát.”

“Vậy thì trong xe ngựa có nóng hay không, có muốn quạt hay không?”

Cố Tiêu: “Muội không cần, cũng không nóng.”

Thẩm Hi Hòa ồ một tiếng, “Còn một đoạn thời gian nữa mới tới tỉnh thành, nếu muội mệt thì có thể ngủ một lát.”

Cố Tiêu ai một tiếng, quay đầu nói chuyện với Linh Đang.

Thẩm Hi Hòa nắm chặt dây cương,lúc nãy không cảm thấy nóng, bây giờ đã bắt đầu thấy nóng rồi.

Đến tỉnh thành đã là chạng vạng, người Thẩm Hi Hòa bị phơi đến có chút héo.

Cố Tiêu ngồi xe ngựa đến eo đau lưng mỏi, cuối cùng thì cô cũng biết Thẩm Hi Hòa mỗi lần trở về sẽ như thế nào rồi.

Ngồi xe ngựa còn mệt,vậy thì cưỡi ngựa có thể không mệt sao.

Sau khi vào thành, Thẩm Hi Hòa dẫn theo hai người đi tới khách điếm.

Sắc trời đã tối, Thẩm Hi Hòa đặt hai gian phòng, mấy ngày này hắn cũng sẽ ngủ ở khách điếm, chờ sau khi thuê được nhà thì lại nói tiếp.

Cố Tiêu giật nhẹ tay áo của Thẩm Hi Hòa, nhỏ giọng nói: “Tam ca, đặt một ngày là được rồi, ngày mai muội sẽ đi xem nhà ở.”

Thẩm Hi Hòa gật đầu, “Vậy nếu ngày mai không tìm được nhà thì lại thuê tiếp.”

Trong tay Thẩm Hi Hòa vẫn còn có một ít tiền, đều lấy hết ra toàn bộ.

Hắn đem hành lý trên xe ngựa mang lên trên, sau đó xuống lầu một lấy đồ ăn và nước nóng, cùng với Cố Tiêu ăn xong cơm.

Cố Tiêu nói: “Sáng sớm ngày mai huynh đi sao?”

Thẩm Hi Hòa: “Sáng ngày mai đi thư viện một chuyến, sau đó ta sẽ xin nghỉ với tiên sinh,rồi cùng với muội đi xem nhà.”

“Có Linh Đang đi theo muội là được rồi, huynh cứ đi thư viện đi, chờ buổi chiều tan học,thì giúp dọn đồ qua đó là được.” Cố Tiêu đã đói bụng, nên thành thật mà ăn cơm.

Chu thị cho cô sáu mươi lượng bạc, thuê nhà rồi mua đồ ăn rất nhanh là đã xài hết.

Cố Tiêu không muốn thuê nhà, cô mang theo hơn 700 lượng bạc tới đây, cô muốn mua một căn nhà.

Nhưng mà Thẩm Hi Hòa chắc chắn là không muốn cô bỏ tiền ra rồi.

Có tiền không mua nhà thì để làm gì chứ.

Đến lúc đó cứ nói với Thẩm Hi Hòa nhà là đi thuê là được.

Thẩm Hi Hòa nói: “Muội là một cô nương, ở chỗ này trời xa đất lạ……”

“Nhưng mà sau này muội còn phải đi ra ngoài mua thức ăn nữa,” Cố Tiêu đặt đũa xuống, “Ở bên ngoài thì nghe huynh hay là nghe muội? Cái này phải nói trước cho rõ ràng.”

Thẩm Hi Hòa nói: “Nghe muội, nhưng mà……”

Cố Tiêu ngẩng đầu lên, “Nhưng mà cái gì?”


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com