Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà Giàu

Chương 401



"Ba của Lưu Tư Thành là người nước C, lần này chúng con đi tới nước C tương đương với địa bàn của chú ấy cho nên sẽ không có vấn đề gì xảy ra đâu. Không cần mang theo chú Hồ được không ạ?" Như thế làm sao được, mang theo chú Hồ đi thì chẳng phải cậu không gạt được ba mẹ sao, Thiên Bảo cũng có chút gấp gáp.

Thư Nhan nghiêng đầu nhìn cậu một cái, vấn đề là cô không biết thằng nhóc này có phải đi cùng với Lưu Tư Thành ra nước ngoài hay không. Ngộ nhỡ lại một mình chạy tới nước C thì làm sao lại không làm ba mẹ lo lắng được.

"Để cho chúng nó đi chơi đi." Phương Trạch Vũ nháy ra hiệu với Thư Nhan: "Ông Hồ đi theo đám nhóc mấy đứa cũng khiến tụi nhỏ chơi không được tự nhiên."

"Đúng đấy, vẫn là ba hiểu con nhất. Con cũng không giống như chị, con là đàn ông rồi ra ngoài thì sợ cái gì chứ." Thiên Bảo vội vàng nói.

Thư Nhan nhìn thấy Phương Trạch Vũ nháy mắt với cô cũng biết rằng anh sẽ sắp xếp rồi cho nên cũng không nói cái gì nữa.

"Vậy được, thế nhưng phải chờ xem thành tích của con đã, điền xong nguyện vọng thì lại đi." Thời gian vừa đi vừa về nước ngoài cũng phải mất tới vài ngày, thành tích các thứ có rồi thì đi cũng không muộn.

"Đến lúc đó ba mẹ giúp con làm xong là được mà." Lòng Thiên Bảo đã sớm bay qua nước ngoài rồi.

Thư Nhan nhìn cậu một cách phức tạp, tại sao cô lại cảm thấy con trai mình giữ ở nhà còn chưa mọc đủ lông cánh thì đã muốn chạy theo nàng dâu thế nhỉ?

"Vậy được rồi, ngày kia cho con đi." Thư Nhan nhìn thấy cậu con muốn nói gì đó nên trừng mắt liếc cậu một cái: "Không phải con muốn đi luôn trong hôm nay đấy chứ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thiên Bảo không nói mà nhìn về phía Phương Trạch Vũ đang đứng phía sau Thư Nhan: "Chị con đâu rồi? Thi tốt nghiệp trung học là chuyện lớn như thế vậy mà chị ấy còn không tới." Rõ ràng đêm qua còn nói với cậu là sẽ tới mà.

"Công ty có chuyện cần chị con phải xử lý, có ba mẹ tới với con còn chưa đủ sao? Buổi tối chị con sẽ về gấp để chúc mừng con." Thư Nhan vỗ vai cậu một cái: "Đi thôi, trở về đi."

Sau khi Thanh Thanh tốt nghiệp trường trung học Nam Sơn thì không lựa chọn ra nước ngoài học. Thư Nhan cũng đã từng hỏi ý kiến của cô nhóc nhưng cô nhóc nói không muốn ra nước ngoài. Mà Thư Nhan cũng không nỡ để cô nhóc đi ra nước ngoài, cứ học ngay ở trường Đại học Nam Thành cũng được. Lúc học đại học cũng có thể vào công ty hỗ trợ, trước khi tốt nghiệp cũng đã học qua từng bộ môn hết rồi. Cô nhóc vừa tốt nghiệp xong thì trở thành trợ lý của Hồ Thuỵ Tuyết rồi đi theo cô ấy học tập.

Từ nhỏ Thanh Thanh đã rất ngưỡng mộ Hồ Thuỵ Tuyết, sau khi vào đại học tiến vào công ty cũng đều là được Hồ Thuỵ Tuyết bồi dưỡng. Phương thức làm việc của cô nhóc cũng rất giống với Hồ Thuỵ Tuyết đều rất mạnh mẽ vang dội. Không chỉ một lần Thư Nhan nghe được một số người trong công ty gọi Thanh Thanh là Tiểu tổng giám đốc Hồ, ngược lại cô lại chẳng thấy có gì đáng giận cả. Cũng chẳng có gì không tốt, tính cách của Thư Nhan thì có hơi chút nhân từ nương tay, làm phụ tá còn đỡ chứ mà để một mình cô đến quản cái công ty lớn như thế vậy thì nhất định sẽ xảy ra sai lầm.

Đã nhiều năm mà Hồ Thuỵ Tuyết vẫn một mực không chịu tái hôn mà chỉ có một đứa bé là Đoá Đoá. Với tình hình của Đoá Đoá như vậy thì công ty chắc chắn sẽ giao cho Thanh Thanh, cho nên Thanh Thanh cũng nhất định phải có tính quyết đoán và năng lực quản lý công ty tốt như Hồ Thuỵ Tuyết.

Nói đến công ty lại phải nói đến một chút về vấn đề phân chia tài sản, dù sao là một doanh nghiệp lớn như vậy lại còn có ba đứa trẻ. Nếu như phân chia không đồng đều thì sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề.

Kể từ sau khi Thư Nhan sinh Tiểu Bảo, đối với vấn đề này cô đã suy nghĩ rất lâu và cũng đã cùng Phương Trạch Vũ thảo luận nhiều lần. Ý của Phương Trạch Vũ là chia đều trong đó bao gồm có cả tài sản của anh, cứ chia đều cho ba đứa nhỏ thì như thế mới là công bằng nhất.

Đề nghị này đã bị Thư Nhan từ chối, công ty muốn phát triển lớn hơn thì không thể một mực phân chia được.

TBC

Vào thời điểm năm 1998. Thư Nhan tình cờ có cơ hội quen biết với một sinh viên đại học đang muốn đầu tư. Trong lúc nhất thời hứng khởi, cô nhìn thấy phát minh và kế hoạch của cậu ta nên cảm thấy cậu ta rất có tiềm năng và muốn lôi kéo câu ta cùng sáng lập một nhãn hiệu điện thoại di động. Cậu ta có kỹ thuật còn Thư Nhan lại có hàng chục năm có mắt nhìn hỗ trợ giúp làm kế hoạch cho nên trong thời gian ngắn ngủi mấy năm chiếc điện thoại di động này đã trở thành thương hiệu nổi tiếng trong nước và bây giờ nó đã trở thành một trong những thương hiệu nổi tiếng trên toàn cầu. Giá trị thị trường không thể kém hơn so với Nhan Tuyết một chút nào, vừa vặn lại là ngành công nghiệp điện tử mà Thiên Bảo thích.


Bạn đang đọc truyện trên Truyencom.com