Khóe miệng cậu giật giật, một lúc lâu sau mới nén được nụ cười xuống, nhỏ giọng lầm bầm “tôi lại không phải không biết gắp, thật là sến súa c.h.ế.t đi được”, nhưng động tác ăn thì lại nhanh hơn ai hết.
Một bữa cơm, tràn ngập tiếng cười, hòa thuận vui vẻ.
Đến cuối cùng, cả ba đều ăn no căng.
Thời gian còn sớm, lại không có việc gì làm, họ bèn ở lại phòng khách xem phim truyền hình.
Điều khiển từ xa dĩ nhiên nằm trong tay Kim Nhiễm, cô có cảm giác như mình đang cầm ngọc tỷ truyền quốc, giữa những lời phản đối của Giang Hứa Lê muốn xem trận bóng, cô đã khóa kênh vào một bộ phim cũ đang chiếu.
Trong thời đại internet phát triển ngày nay, giới trẻ đã quen với việc xem phim trên mạng, còn đối tượng xem truyền hình chủ yếu là những người từ 40 tuổi trở lên.
Vì vậy, bộ phim này cũng chiều theo sở thích của khán giả trung niên và lớn tuổi, chủ yếu là cốt truyện gia đình. Tình tiết về bà mẹ chồng độc ác và nữ chính yếu đuối làm Kim Nhiễm xem mà buồn ngủ, ngược lại Giang Hứa Lê lúc trước còn đang chơi điện thoại lại xem rất say sưa.
Khó khăn lắm mới xem xong một tập, Kim Nhiễm không khỏi thở phào nhẹ nhõm, vội vàng kết thúc buổi tụ họp gia đình đột xuất này.
Trở lại lầu hai, nước trong phòng tắm chính đã được xả sẵn. Ăn no uống đủ, Kim Nhiễm có chút lười biếng, liền bảo Giang Minh Thoa đi tắm trước, còn mình thì nằm trên giường lật xem tập tài liệu trong túi nhựa kia.
Lần này, không ai đề cập đến việc dọn sang phòng bên nữa.
Mười phút sau, Giang Minh Thoa ra ngoài, Kim Nhiễm đã xem xong tất cả.
Tâm trạng cô có chút khó tả. Ánh mắt phức tạp đ.á.n.h giá người đàn ông trước mặt, thảo nào anh ta không hề lo lắng, hóa ra đã sớm biết chuyện nguyên chủ bị t.a.i n.ạ.n xe.
Không chỉ vậy, nguyên chủ đã gặp ai, đã làm gì, cùng với sự thay đổi lớn trước và sau tai nạn, cũng đều bị người đàn ông này điều tra rõ ràng.
Theo lý mà nói, cô nên cảm thấy sợ hãi.
Nhưng có lẽ vì cô đã sớm biết được nhiều “chuyện xấu” hơn về người đàn ông này từ chỗ Vương Thúy Hoa, nhìn thấu được bản chất xấu xa của con người ẩn dưới lớp vỏ bọc, nên cô lại có thể bình tĩnh.
Giang Minh Thoa tùy ý lau vài cái tóc, ngồi bên cạnh cô: “Xem xong rồi?”
Những giọt nước trên tóc rơi xuống, nhỏ lên ga giường, chỉ lát sau đã thấm ướt thành một mảng sẫm màu.
Kim Nhiễm tức giận đẩy anh ra: “Anh lau khô tóc rồi hãy qua đây!”
Sau đó không vừa mắt, giật lấy khăn lông lau cho anh: “Vậy là anh đã sớm biết, còn cố tình không nói, rõ ràng là để xem em làm trò cười.”
Dù có ý nghĩ đó, lúc này cũng không thể thừa nhận: “Không có xem em làm trò cười, chỉ là chuyện này còn có rất nhiều điểm không giải thích được.”
Vóc dáng to lớn của anh ngồi gò bó trên chiếc ghế nhỏ, bị Kim Nhiễm mạnh mẽ đè đầu xuống, giống như một chú ch.ó lớn đáng thương, anh mở miệng, giọng nói vẫn điềm đạm như cũ: “Lúc đó nhà họ Kim chuẩn bị kết thân là Kim Tĩnh, là cô ta khăng khăng muốn gả cho anh, anh dĩ nhiên phải tìm hiểu nguyên nhân.”
Với kinh nghiệm của Giang Minh Thoa, chuyện gì mà chưa từng thấy, có lẽ điều anh không tin nhất chính là “ý tốt” vô cớ của người khác.
Phía sau, tay Kim Nhiễm đang lau tóc dừng lại một chút, có chút do dự không biết có nên nói ra không.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Dù trong lòng đã rõ, nhưng cô chưa bao giờ tự mình thừa nhận. Rất kỳ lạ, nhưng thực tế trong lòng cô vẫn còn một chút cảnh giác, không phải về mối quan hệ thân mật, mà là chuyện “xuyên sách” này quá “kinh người”, cô không chắc Giang Minh Thoa có tin hay không.
Thứ hai, nếu biết mình chỉ là một nhân vật trong sách, mọi vận mệnh đều đã được định sẵn, anh, họ sẽ vui vẻ sao?
Kim Nhiễm rất rối rắm.
Cuối cùng, cô vẫn quyết định giao quyền quyết định cho đối phương: “Nếu, em nói là nếu, có một cơ hội cho anh biết trước tương lai của mình, anh có muốn biết không?”
Nếu anh đồng ý, cô sẽ nói thẳng; nếu anh không muốn, bí mật này sẽ mãi mãi được chôn giấu trong lòng.
Khi hỏi câu này, Kim Nhiễm không để ý đến ánh mắt trầm tư của Giang Minh Thoa.
Một lát sau, anh trả lời: “Nếu là anh, anh không muốn biết.”
“Tại sao? Biết đâu lại là chuyện tốt thì sao.”
Giang Minh Thoa liếc cô một cái: “Cho dù nói cho anh biết tương lai sẽ trở thành người giàu nhất, chẳng lẽ hiện tại anh có thể không đi làm sao?”
Kim Nhiễm: “…”
Nói rất có lý, không thể phản bác được.
Thấy bộ dạng ngơ ngác của cô, Giang Minh Thoa không nhịn được thở dài. Cô cho anh lựa chọn, nhưng anh sao lại không nhìn ra sự lo lắng và hoang mang của cô?
Đã từng có lúc, anh cố tình vạch trần thân phận cô, lạnh lùng nhìn những màn diễn vụng về, giấu đầu hở đuôi. Lúc đó chỉ cảm thấy thú vị, giờ đây lại không muốn cô phải chịu dù chỉ một phần vạn nguy hiểm tổn thương.
Anh như một tù nhân bị xiềng xích, sợ sệt trong một không gian chật hẹp, nhưng lại không hề có chút hối hận.
Giang Minh Thoa bỗng đưa tay lên, kéo chiếc khăn lông trên đầu xuống.
Anh đứng dậy, thân hình cao lớn che khuất một bóng râm, vẻ mặt rõ ràng đã hiểu: “Là Kim Nhiễm trước đây đã biết trước tương lai?”
Kim Nhiễm đột nhiên trừng lớn mắt, anh đã biết rồi sao?
Giang Minh Thoa buồn cười, ngón tay thon dài luồn qua mái tóc cô gái, động tác thân mật xoa xoa. Vốn không chắc chắn, nhưng lúc này phản ứng của cô đã nói lên tất cả: “Chỉ là đoán thôi, có lẽ trong mắt ‘cô ấy’, tương lai của anh đủ có giá trị — đáng để cô ấy chủ động kết hôn.”
Nhưng trớ trêu thay, lại không thể chấp nhận một số chuyện.
Ví dụ như Ngu Sơn, ví dụ như những lời nói khiêu khích của Vương Thúy Hoa, Giang Minh Thoa không chút nghi ngờ, Kim Nhiễm ban đầu sẽ ghê tởm và khinh thường đến mức nào.
Quả nhiên trước mặt người thông minh, không có gì giấu được. Kim Nhiễm gật đầu: “Thực ra em cũng chỉ là suy đoán.”
Cô kể hết sự thật mà mình phát hiện ở nhà họ Kim, bao gồm cả việc anh sẽ bị thương và chuyện của Ngu Sơn: “Ban đầu em không hiểu ý nghĩa là gì, nhưng bây giờ nghĩ lại, có lẽ liên quan đến người nhà của anh.”
Trong kế hoạch của nguyên chủ, Ngu Sơn là trọng điểm, được cố tình đ.á.n.h dấu bằng bút đỏ. Cô ta rốt cuộc muốn nhân cơ hội này để giúp đỡ, hay có mục đích khác, giờ đã không thể biết được.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu. Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì. Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.