Trời đất, đây lại là xác nhận? Anh ta chỉ thuận miệng hỏi, phóng viên sợ ngây người, không thể tin được lỗ tai của mình.
Nói cách khác, công ty do một mình cô lãnh đạo đã chiếm hai trong số hai mươi công ty hàng đầu thế giới? Thực sự muốn lên thiên đàng.
Tuy nhiên, đây chỉ là thành tựu của cô trong kinh doanh, đối với bất kỳ ai, đó sẽ là đỉnh cao của cuộc đời, nhưng đối với cô, đó chỉ là một phần nhỏ.
Thành tựu lớn nhất của cô ở khoa học kỹ thuật quốc phòng, chỉ riêng hệ thống vệ tinh dẫn đường Tinh Hà cũng đủ để cho cô lưu danh sử sách.
Điều này có thể nói được, nhưng còn những điều không thể nói thì sao?
Phóng viên đều muốn quỳ xuống bái lạy cô.
“Quỹ giáo dục Bội Lôi tài trợ cho vô số học sinh nghèo khó, mọi người rất muốn biết tiền này từ đâu tới?” Phóng viên hỏi thêm vài câu về chủ đề mà cư dân mạng quan tâm nhất, nhưng nhanh chóng giải thích: “Cô Lạc, mọi người không có ý mạo phạm, phẩm hạnh cao thượng của ngài người người đều khâm phục, chỉ là có chút tò mò.”
Lạc Di mỉm cười, trí tuệ mà lại cơ trí: “Có biết tòa nhà Le Roche ở New York không?”
“Tôi biết, đó là một công ty của nước H…” Phóng viên chợt nhận ra có gì đó không ổn, dường như anh ta đã mắc phải một sai lầm thông thường, “À, của Lạc Thị, nó là của cô à?”
Lạc Di nhớ tới chuyện cũ rất nhiều năm về trước, sống động như mới phát sinh ngày hôm qua: “Đúng, tòa nhà mang tên họ của tôi, là năm đó tôi thắng được từ gia tộc Hắc Mộc của nước R, lợi nhuận đều chảy vào Quỹ giáo dục Bội Lôi, dùng cho sự nghiệp giáo dục của nước chúng ta.”
Chết tiệt, thật là trâu bò, quá trâu bò rồi! Đây là từ duy nhất hiện lên trong đầu người phóng viên, người luôn có tài hùng biện.
Dù không thể đi sâu vào chi tiết nhưng chỉ nghĩ về khoảng thời gian đó thôi cũng khiến tâm trí xao động và không thể kìm chế được.
Cuộc đời của cô quá mức rực rỡ.
Trước khi đi, hai phóng viên nhìn nhau, nháy mắt ra hiệu, đều chỉ vào đối phương mở miệng.
Lạc Di nhìn thấy, chủ động hỏi: “Có chuyện gì vậy?”
Phóng viên đỏ mặt, lắp bắp hỏi: “Có thể xem ảnh chụp lúc ngài còn trẻ không?”
Lạc Di sảng khoái đồng ý, lấy ra hai tấm ảnh, một tấm là ảnh lưu niệm lúc cô thi vào đại học Bắc Kinh, một tấm là ảnh cá nhân lúc cô kết hôn.
Hai người phóng viên nhìn vào, đã sớm đoán được lúc cô còn trẻ nhan sắc nhất định rất cao, nhưng tận mắt nhìn thấy, vẫn kinh ngạc như cũ.
Lúc hai người rời đi nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua, hình ảnh vợ chồng Lạc Di nắm tay nhau không hiểu sao đả động bọn họ.
Đây chính là nắm tay nhau cùng nhau già đi.
Một khi công bố đoạn phỏng vấn này, lập tức gây ra tiếng vang vô cùng lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Nền tảng Yabo lại một lần nữa tê liệt, bị người ta cười nói, đây mới thật sự là đỉnh cao.
Kỳ thật chỉ là giải mã một phần, nhưng đủ để cho người đời sau vô cùng kích động vạn phần.
Đặc biệt là những bức ảnh thời trẻ của cô được lan truyền rộng rãi, khiến cô không khỏi kinh ngạc, ngoại hình xinh đẹp của cô ngay lập tức vượt qua nhiều ngôi sao lớn.
Bốn chữ tuyệt sắc khuynh thành không đủ để hình dung nhan sắc của cô, cô đẹp đến mức có linh hồn.
Trong tâm cô có thơ và thư pháp, khí chất, trí tuệ và ngoại hình cùng tồn tại.
“Đối với một nhà khoa học hàng đầu như vậy, ngoại hình là thứ không đáng kể, lý lịch của cô ấy mới tỏa sáng lấp lánh.”
Người biết chuyện bình tĩnh nói: “Đây chỉ là một phần thôi. Tại sao không đề cập đến những đệ tử mà cô ấy đã đào tạo? 28 viện sĩ và 5 người đoạt giải Nobel. Cô ấy không chỉ là một nhà khoa học, một nhà từ thiện mà còn là một nhà giáo dục.”
Toàn bộ mạng sôi trào: “Thật hay giả vậy?”
Người biết chuyện tiện tay ném lên một tấm ảnh, mọi người vừa nhìn, là một tấm ảnh chụp chung lớn, chia làm hai hàng đứng thẳng.
Quen mắt nhất chính là mấy người đoạt giải Nobel, nhân vật nổi tiếng trên toàn thế giới.
Những người khác cũng nhìn quen mắt, tìm hiểu một chút, tất cả đều là nhà khoa học nổi tiếng
Đứng ở giữa cùng chính là Lạc Di, đứng vị trí trung tâm, địa vị không cần nói cũng biết.
A a a, người đàn ông đứng bên cạnh cô Lạc Di là ai? Đẹp trai quá, đẹp trai đến nỗi tim tôi đập thình thịch.
“Tôi không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về anh ấy. Anh ấy là ai?”
“Treo giải thưởng, ta muốn trong vòng một phút biết tất cả tin tức của anh ấy.”
Nhưng bất kể đào sâu thế nào, cũng không đào được tin tức của người này, mọi người bỗng nhiên hiểu ra, cũng là nhân vật không thể nói, còn chưa tới thời gian giải mã.
Cũng có thể là liên quan đến lĩnh vực nhạy cảm hơn, cả đời này cũng không thể giải mã.
Chủ lầu, đừng chỉ đăng ảnh mà không tiết lộ, mau nói xem, vị này là ai?
Dưới muôn vàn tiếng gọi, chủ lầu cuối cùng cũng xuất hiện: “Sẽ bị kiểm tra đồng hồ nước, tôi chỉ có thể nói, vị này là chồng của tiến sĩ Lạc Di, ngôi sao song tử trong giới khoa học nước ta.”
Mọi người: “...” Tôi còn muốn biết nhiều hơn nữa, tôi phải làm sao đây?
Tại thôn nhà họ lạc, thôn lạc hậu ngày xưa đã phát triển lên, dựa vào núi và xây dựng một danh lam thắng cảnh nổi tiếng, dân làng không cần phải ra ngoài làm việc, ở nhà mở nhà trọ, bán vật kỷ niệm là có thể kiếm được đầy bồn đầy bát.
Lúc này từng nhà đều thấy được tin tức của Lạc Di, người lớn tuổi vô cùng kích động, đây là người trong thôn bọn họ.