Xuyên Nhanh: Hồng Nhan Khuynh Quốc, Vạn Chúng Mê Hồn

Chương 661: Cô dâu dân quốc bị hủy hôn trước mặt mọi người (43)





Lúc này, Hồ Chi cũng lặng lẽ đi tới, nhỏ giọng nói: "Bảo Trà, chúng ta qua bên kia góc kia nói chuyện một chút." Trung tâm sảnh đã thành sân khấu của Vân Xu, ở lại đây chỉ thêm xấu hổ và bối rối.

Lời hai người nói ngược lại càng khiến Diệp Bảo Trà không cam tâm. Dựa vào cái gì cô ta phải đi sang bên cạnh, rõ ràng cô ta mới là người ưu tú hơn. Cô ta đã du học mấy năm, nỗ lực hoàn thành việc học, khiến bản thân trở nên xuất sắc, trong đó đã tốn không ít tâm sức. Diệp Bảo Trà thật sự không cam tâm. 

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Cô ta coi bữa tiệc tối nay là chiến trường, toàn tâm toàn ý muốn giành chiến thắng. Một khi quan điểm của cô ta thất bại trong đêm nay, cô ta sẽ trở thành đề tài bàn tán của mọi người trong một thời gian rất dài. 

Cô ta đã gửi bài viết cho tòa soạn báo, đồng thời cũng đưa mình ra trước mắt công chúng, đây là cái giá phải trả. Nếu Diệp Bảo Trà sống không tốt, những người không ưa cô ta sẽ lên tiếng châm biếm. Cho nên cô ta không thể cứ như vậy từ bỏ.

Diệp Bảo Trà đau khổ suy nghĩ xem còn có cách nào để thay đổi tình hình hiện tại, rồi sau đó mắt cô ta sáng lên. Cô ta bất chấp lời ngăn cản lạnh lùng của Quản Hòa Ngọc, lại lần nữa đi đến trước mặt Vân Xu, thoải mái hào phóng chào hỏi, thái độ tự nhiên, như thể chuyện cướp hôn trước đó chưa từng xảy ra. 

Diệp Bảo Trà cũng thực sự cho rằng chuyện trước đó không sai, cô ta chỉ đang đưa ra một quyết định đúng đắn thôi. Theo đuổi hạnh phúc và tình yêu là đúng.

Vân Xu gật đầu: "Diệp tiểu thư."

Ánh mắt của những người xung quanh dần trở nên kỳ lạ. Hai người đối mặt nhau, phía sau Vân Xu là Kinh tư lệnh, bên cạnh Diệp Bảo Trà là Quản Hòa Ngọc. Vào ngày Vân Xu và Quản Hòa Ngọc kết hôn, Diệp Bảo Trà đã cướp hôn, cùng tân lang trước mặt mọi người bày tỏ tâm sự, sau đó Kinh Nam Lĩnh đã gỡ khăn voan của tân nương và công khai bảo vệ cô ấy sau lưng. 

Tất cả những điều này khiến người ta khó tránh khỏi việc đặt họ vào thế đối lập. Nhưng dù nhìn từ góc độ nào, Quản Hòa Ngọc đều kém xa Kinh Nam Lĩnh. Một người là đại công tử của Quản gia, thậm chí còn không có hy vọng thừa kế gia nghiệp, một người là quân phiệt nắm trong tay binh quyền lớn. Sự khác biệt giữa hai bên quá rõ ràng. Mà Diệp Bảo Trà đứng bên cạnh Vân Xu, giống như đom đóm đối diện với vầng trăng sáng, trực tiếp bị nghiền nát.

"Vị Diệp tiểu thư này dám cướp hôn của Vân tiểu thư, thật đáng khen cho sự dũng cảm!" Có người cảm khái nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Tôi đoán công tử Quản gia chắc chắn đang hối hận không ngừng."

"Không thể nào, Diệp tiểu thư chẳng phải là cùng Quản công tử yêu thương nhau sao? Tôi đã đọc bài viết của cô ấy, tình cảm rất chân thật, không giống như giả dối."

"Diệp tiểu thư cũng là một người ưu tú, tiếc là lại đứng cạnh Vân tiểu thư."

"Tôi thì lại cho rằng hành động cướp tân lang của Diệp tiểu thư thật quá đáng."

Diệp Bảo Trà nghe thấy những lời xì xào xung quanh, bàn tay giấu trong chiếc găng tay lụa trắng căng thẳng, ý nghĩ trong đầu cô ta càng thêm kiên định.

"Vân tiểu thư gần đây sống không tệ nhỉ." Đến gần hơn, Diệp Bảo Trà nhìn càng rõ, chiếc sườn xám và trang sức trên người Vân Xu đều là những món đồ quý giá. "Như vậy thì tôi và A Ngọc có thể yên tâm rồi."

Đối mặt với thái độ tự nhiên hào phóng của Diệp Bảo Trà, Vân Xu chậm rãi gõ ra một dấu chấm hỏi. Cô ấy dường như không có mối quan hệ tốt với vị Diệp tiểu thư này. 

Diệp Bảo Trà quyết tâm tối nay phải để lại ấn tượng trong mắt mọi người, vì vậy tiếp tục nói: "Cảnh tượng hiện tại chứng minh quyết định của tôi là đúng đắn. Cô và Kinh tư lệnh sống hòa hợp, tôi và A Ngọc yêu thương nhau."

"Nếu lúc đó Vân tiểu thư kết hôn với A Ngọc, chưa chắc đã có được hạnh phúc như bây giờ."

"Mỗi người đều có quyền theo đuổi hạnh phúc, hôn nhân tự do cũng thuộc về chính mình, những tập tục cũ kỹ lạc hậu nên bị loại bỏ hoàn toàn, như vậy tư tưởng của mọi người mới có thể dần dần được giải phóng." Diệp Bảo Trà ngẩng cao đầu, nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.

Quản Hòa Ngọc bên cạnh sắc mặt lập tức trầm xuống, anh ta căn bản không muốn nhớ lại chuyện ngày đó. Cái cảm giác tờ giấy đăng ký kết hôn lạnh lẽo đè nặng thật tệ, đó là sự sỉ nhục của anh ta. Những người xung quanh không biết nội tình, chỉ gật đầu tán thưởng.


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com