“Đương nhiên là có. Nghe nói những người đã gặp cô ấy đều bị cuốn hút, khiến tôi cũng tò mò.”
“Lương huynh đã gặp rất nhiều mỹ nhân, trên đời này thực sự có người con gái khiến người ta yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên sao?”
“Có lẽ chỉ là lời đồn thổi hoặc vàng thau lẫn lộn, ai mà biết được?”
Không chỉ những người này, những người khác cũng hỏi thăm những người đã tham dự đám cưới, cuối cùng chỉ nhận được những tiếng thở dài kinh ngạc. Họ cũng sinh ra sự tò mò sâu sắc.
Sau khi tin tức Kinh Nam Lĩnh đưa Vân tiểu thư gia tham dự yến tiệc được lan truyền, độ nóng của buổi tiệc do Phương phu nhân tổ chức lại tăng lên một bậc, thiệp mời trở nên vô cùng giá trị.
Phương phu nhân viết xong những tấm thiệp mời cuối cùng, xoa xoa eo, bực bội nói: “Sao hai ngày nay lại có nhiều người đến vậy?”
Phương Hàn Triệt một lúc sau mới trả lời: “… Có lẽ là có người họ muốn gặp.”
“Chẳng lẽ là Vân tiểu thư kia?” Phương phu nhân trêu ghẹo nói: "Xem con dạo này tinh thần hoảng hốt, chẳng lẽ cũng thích cô ấy rồi?”
Phương Hàn Triệt lại một lần nữa nhớ đến khuôn mặt đẹp như ảo mộng kia, ánh mắt ngơ ngác. Anh không trả lời, coi như ngầm thừa nhận.
Phương phu nhân giật mình. Bà chỉ nói đùa thôi, không ngờ con trai bà lại thực sự thích Vân tiểu thư kia. Điều này không được. Bà không có ý kiến gì về Vân Xu, nhưng ai bảo Vân Xu đã có chủ, mà người đó lại là Kinh Nam Lĩnh.
Phương phu nhân trong lòng khó hiểu. Theo bà biết, Vân Xu luôn trốn tránh. Nghĩ đi nghĩ lại, thời điểm duy nhất Phương Hàn Triệt có liên quan đến cô chỉ là đám cưới hôm đó. Chỉ một lần gặp mặt mà con trai bà đã trao trọn trái tim, thật quá kỳ lạ.
“Hàn Triệt, hay là mẹ sắp xếp cho con xem mắt tiểu thư vài nhà khác nhé?” Thấy nhiều rồi, tự nhiên sẽ không còn nhớ mãi đến Vân tiểu thư kia nữa.
Phương Hàn Triệt cười khổ: “Thôi bỏ đi mẹ. Con bây giờ không có tâm trạng này, chỉ muốn tập trung vào sự nghiệp.”
Phương phu nhân thấy con trai như vậy thì trong lòng lo lắng, quyết tâm sẽ chọn một cô con dâu vừa ý trong buổi yến tiệc. Bà không tin là không tìm được người con trai thích.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
……
Vì số lượng khách mời tham dự yến tiệc quá đông, Phương phu nhân buộc phải đổi địa điểm tổ chức sang một nơi lớn hơn.
Ngày yến tiệc.
Những chiếc đèn chùm pha lê lộng lẫy tỏa ra ánh sáng rực rỡ, tiếng nhạc du dương lan tỏa khắp mọi ngóc ngách.
Những quý ông mặc âu phục cúi chào, hôn lên mu bàn tay các quý bà.
Những quý bà mặc sườn xám với đôi môi đỏ thắm quyến rũ, bước đi uyển chuyển, tay cầm ly champagne, đang trò chuyện nhỏ nhẹ với người bên cạnh.
Những cô tiểu thư mặc váy áo phương Tây tươi cười rạng rỡ, tay đeo găng tay lụa trắng.
Những người nước ngoài tóc vàng mắt xanh nở nụ cười nhiệt tình, giơ ly rượu về phía chủ nhân buổi tiệc từ xa.
Hương thơm quyến rũ, ánh vàng mê hoặc. Đây là khung cảnh đặc trưng của thời đại này, hỗn loạn nhưng lại mang một sức hấp dẫn khó cưỡng.
Diệp Bảo Trà và Quản Hòa Ngọc bước vào đại sảnh, Hồ Chi lập tức chào đón.
“Bảo Trà, cậu đến muộn quá nha, tôi đợi cậu nãy giờ.” Hồ Chi nhìn Quản Hòa Ngọc cười nói: "Mấy chị em chúng tôi lâu rồi chưa tụ tập cùng Bảo Trà, tối nay cho chúng tôi mượn vợ cậu nhé.”
Quản Hòa Ngọc mỉm cười gật đầu.
Diệp Bảo Trà bị Hồ Chi kéo đi, miễn cưỡng quay đầu lại nhìn một cái. Chồng cô đang nhìn quanh khắp nơi, dường như đang tìm kiếm ai đó. Bước chân cô khựng lại.
“Bảo Trà, bên kia chúng ta quen một vị tiên sinh người nước ngoài, cậu chắc chắn sẽ nói chuyện rất hợp với anh ấy.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Diệp Bảo Trà thu hồi suy nghĩ. Cô không thể quên mục đích của ngày hôm nay. Cô muốn chứng minh thực lực của mình trong buổi yến tiệc này, chứng minh rằng lựa chọn của cô là đúng đắn.
Khách khứa lục tục kéo đến, tụm năm tụm ba trò chuyện, ánh mắt kín đáo thường xuyên hướng về phía cửa.