"Chị dâu, qua khoảng thời gian bận bịu này rồi em sẽ về nhà thăm mọi người." Lâm ngũ muội nói.
Lúc gần đi Triệu Uyển Thanh cầm quần áo trong lồng n.g.ự.c run run nói " Đúng rồi chị quên nói với em, nhãn hiệu Amanda là do chị cùng vài người bạn sáng lập ra chứ không phải nhãn hiệu quốc tế gì đó."
"Hả?" Vẻ tươi cười, thùy mị trên mặt đột nhiên cứng đờ, giờ phút này cô ta lộ ra vẻ mặt trông rất buồn cười.
Triệu Uyển Thanh nhếch khóe miệng khẽ cười nói: "Nhưng mà chị thật sự không ngờ ngũ muội của chúng ta lại là người chú ý như vậy, trong mắt chỉ toàn là nhãn hiệu quốc tế hơn nữa không phải là nhãn hiệu quốc tế thì không mặc".
Triệu Uyển Thanh sờ sờ cằm lại giơ tay vỗ vỗ bả vai Lâm ngũ muội, dùng giọng điệu bông đùa nói: "Sính ngoại như vậy không tốt nha!"
Vẻ mặt Lâm muội muội cứng đờ lại, mối quan hệ của cô ta với Triệu Uyển Thanh không dễ dàng gì mới tốt hơn một chút, không nghĩ tới vậy mà lại chọc giận người ta tiếp rồi?!
"Chị dâu, em xin lỗi, em thật sự không biết đây là nhãn hiệu của chị, những lời vừa nãy đều là nói đùa thôi! Em có thể mặc."
Xong đời rồi, lúc này chắc chắn Triệu Uyển Thanh rất chán ghét cô, về sau cô ta làm sao dám làm loạn trước mặt Thẩm Gia Ngọc nữa?
Triệu Uyển Thanh kéo tay cô ta đang cầm lễ phục xuống, lại cầm vài bộ lễ phục cất vào trong túi, nhàn nhạt nói: "Không có gì, chờ sau này Amanda chúng ta trở thành nhãn hiệu quốc tế, đến lúc đó không phải lo không có người mặc".
DTV
Tiểu Chu ở bên cạnh hừ một tiếng, đi theo Triệu Tiểu Thanh ra khỏi hậu trường.
Tiểu Triệu còn muốn tiếp tục diễn tập nên không đi cùng hai người.
Trên đường trở về, Triệu Uyển Thanh đưa Tiểu Chu về khách sạn nhân tiện tìm hiểu thêm tình huống đẩy mạnh tiêu thụ hôm nay.
Tiểu Chu buồn rầu lắc đầu: "Triệu tổng, lần này trang phục Ưu Mỹ xuống tay quá ác độc, ký hợp đồng với bọn họ trước một bước, mỗi một nghệ sĩ đồng ý còn được họ cho thù lao xa xỉ, hy vọng lần này của chúng ta quá xa vời rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Trong lòng Triệu Uyển Thanh trầm xuống, đều ký hợp đồng thì chắc chắn tiền vi phạm hợp đồng kia cũng không nhỏ.
Người bình thường sẽ không mạo hiểm đi đổi trang phục biểu diễn.
"Ngày mai lại đi, tranh thủ mấy nghệ sĩ dư lại chưa ký hợp đồng."
Tiểu Chu thở dài: "Xem ra chỉ có thể như vậy..."
Đưa Tiểu Chu về xong, Triệu Uyển Thanh không về nhà ngay mà lái xe ngang qua một khu nhà cũ.
"Bác gái", tới mở cửa chính là con gái của Lâm tâm đệ - Lâm Yến.
Triệu Uyển Thanh xoa đầu cô bé hỏi "Ba con đâu?"
Lâm Yến vui vẻ nắm tay Triệu Uyển Thanh đi vào bên trong, vừa đi vừa gọi: "Đều ở bên trong! Ba, ông nội bác gái tới!"
Tiếng vang từ trong phòng bếp truyền ra, chắc hẳn đang làm cơm chiều.
Bác hai Lâm cùng Lâm tam thấy cô tới liền mời cô ở lại cùng ăn cơm chiều. Triệu Uyển Thanh nghĩ ngợi, không từ chối.
Chuyện của Lâm ngũ muội cũng là cô ta đơn phương làm ra, muốn nói chuyện này cho bọn họ cũng phải để họ chuẩn bị tâm lý.
Ăn cơm xong, Triệu Uyển Thanh cảm thấy không khí trên bàn ăn bình thường liền chậm rãi nói chuyện gặp Lâm ngũ muội ở đài truyền hình cho bọn họ.
Triệu Uyển Thanh nói với giọng bình thản nhưng vẫn làm bác dâu hai nhà họ Lâm tức giận đến mức từ sô pha đứng lên.
Bác dâu hai nhà họ Lâm nghe nói sự nghiệp hiện tại của Lâm ngũ muội không tồi thì nghiến răng nghiến lợi nói: "Lương tâm của nó đúng là cho chó ăn! Bỏ đi nhiều năm như vậy bây giờ có tiền cũng không quay về!"