Chỉ có trang phục Ưu Mỹ này, năm nay bỗng vượt lên hẳn, vừa đẩy sản phẩm mới ra đã thực hiện theo hàng loạt các chiến lược marketing và chiếm được một phần thị trường.
Vừa nhìn là biết nó có một chỗ dựa lớn.
Amanda lúc trước cũng đã cạnh tranh với thương hiệu này nhiều lần, không biết là thắng hay thua nhưng trước mắt còn chưa phân được thắng bại.
Tuy nhiên, trang phục Ưu Mỹ có thể cạnh tranh cùng Amanda thì không phải chỉ dựa vào khả năng tài chính mạnh mẽ mà thiết kế của công ty cũng rất đặc biệt.
Mà Amanda bên này, sau khi tốt nghiệp, Phạm Hòa Bình đảm nhận phần thiết kế, cô cũng không hề giậm chân tại chỗ và tin tưởng quá mù quáng vào gu thẩm mĩ của chính mình.
Cô dựa vào mối quan hệ của bản thân, cũng thu hút không ít nhà thiết kế tài năng trong giới, đồng thời còn chiêu mộ được không ít nhà thiết kế mới có sáng kiến xuất chúng và cảm hứng vượt trội.
Sau một thời gian hành động, Phạm Hòa Bình đã xây dựng được đội ngũ thiết kế của Amanda.
Đây chính là lý do vì sao Amanda có thể đối đầu với rất nhiều nhà sản xuất và thương hiệu mà vẫn chưa thua trong một cuộc cạnh tranh nào.
Hiện tại gặp phải trang phục Ưu Mỹ này khiến bọn họ rất có cảm giác lực lượng có chút ngang nhau.
"Bên phía bọn họ sao lại như thế? Một chút ý đồ hợp tác cũng không có sao?" Triệu Uyển Thanh không hiểu.
DTV
Trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, tất nhiên lợi ích phải đưa lên trước.
Mặc dù đều tồn tại trong cùng một thị trường, nhưng cũng không phải không có khả năng hợp tác.
Cũng giống như Coca Cola cùng Pepsi, cả hai nhà này đều hai gã khổng lồ trong giới Coca, mặt ngoài là đấu đá nhau nhưng sau lưng chẳng phải họ vẫn bắt tay hợp tác vì lợi ích chung và đôi bên cùng có lợi hay sao?
Nếu có thể hợp tác, hai bên hoàn toàn có thể làm cho thị trường mở rộng hơn nữa, thậm chí hai nhà bắt tay nhau độc chiếm thị trường cũng đều có khả năng xảy ra.
Nhưng nhà trang phục Ưu Mỹ này phảng phất như có mối thù truyền kiếp với Amanda, từ khi thành lập liền tạo ra các loại sản phẩm nhằm vào Amanda.
Điều này làm cho Triệu Uyển Thanh hoàn toàn không thể hiểu được.
Phạm Hòa Bình: "Hợp tác? Hoàn toàn không có khả năng, cậu không ở Dương Thành bên kia, căn bản không biết bọn họ điên cuồng biết bao nhiêu để chèn ép chúng ta..."
Gần đây, Phạm Hòa Bình hiển nhiên đã bị những việc này làm cho vô cùng bực bội, hôm nay cô ấy gặp lại Triệu Uyển Thanh đúng là đã gặp được người phù hợp mà tuôn ra hết những điều đang bị kìm nén ở trong lòng.
Chờ cho đến khi cô ấy phát tiết hết ra rồi thì Triệu Uyển Thanh mới đưa cho cô ấy chén nước.
"Cảm ơn nôn nôn - nôn..." Mới uống một ngụm, Phạm Hòa Bình liền bắt đầu cảm thấy buồn nôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Triệu Uyển Thanh mở to đôi mắt, nhìn lại nước, lại nhìn Phạm Hòa Bình - Bụng.
Phạm Hòa Bình che miệng,"Xin lỗi, gần đây tôi hay bị buồn nôn, chẳng muốn ăn món gì, ăn cái gì cũng muốn nôn ra, ai, lát nữa vẫn là nên đi ăn lẩu, cho miệng phải ăn cay mới nghiền..."
Triệu Uyển Thanh: "Cậu chắc không - chỉ là do ăn uống không tốt thôi sao?"
Phạm Hòa Bình đơn giản gật đầu: "Đúng vậy, tôi chính là không muốn ăn, tôi nôn nôn nôn..."
Nói xong, cô ấy lại nôn khan lên.
Triệu Uyển Thanh chạy nhanh đến vỗ vỗ lương cho cô ấy, sau đó liền chớp mắt nhìn cô ấy nói: "Đồ ngốc này, chính cậu có cũng không biết"
"Có cái gì?"- Phạm Hòa Bình nhìn cô.
Triệu Uyển Thanh hoàn toàn không biết nói gì thêm nữa.
Vừa định nói rõ ràng, đầu óc uể oải của Phạm Hòa Bình chợt bừng sáng.
Cô ấy sợ hãi tới mức lập tức đứng thẳng lên, đôi tay che ở trên bụng, gương mặt ngập tràn hoảng sợ.
"Này... này, ở đây có em bé sao?". Mặt cô ấy đỏ tới mức có thể đốt cháy, biểu cảm cũng thật kỳ quái, nhìn không ra là vui hay buồn.
Triệu Uyển Thanh thấy thế nhưng cảm thấy cô ấy có chút... tức giận?
Có thể là cô nhìn lầm rồi.
Hôm nay, khi Phạm Hòa Bình về nhà liền ghé mua một cái chổi mới.
Đường Tiến bước vào cửa, vừa buông cặp tài liệu xuống liền chuẩn bị ôm vợ,"Hòa Bình, anh đã trở về rồi, có nhớ anh không -"
Anh ấy còn chưa nói xong thì một cái chổi liền bay tới.
Dáng người của Đường Tiến vô cùng nhanh nhẹn mà tránh được, còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra liền nhìn thấy vợ mình ôm nắm đ.ấ.m lao tới, trong miêng thở phì phì kêu-
"Đường Tiến, anh là đồ khốn nạn! Sao anh dám đục lỗ trên xxx! Anh là đồ khốn nạn! đê tiện! Vô sỉ! Hạ lưu!"
"Mấy năm nay em đều nói với anh là muốn gây dựng sự nghiệp! Anh là kẻ lừa đảo! Em phải về nhà cáo trạng anh ô ô ô"
" Đâm thủng một lỗ còn chưa đủ! Còn đ.â.m thủng nhiều như vậy."