Xà Nữ

Chương 10



9

 

Người què vừa thấy tôi trở về liền nghiêm mặt: "Mày ngứa da đúng không, lão tử vừa đi ra ngoài thì mày đã chạy không thấy tăm hơi đâu?"

 

Tôi bưng chậu rửa mặt lên cho ông ta xem: "Tôi ra bờ sông giặt quần áo.”

 

Sắc mặt của người què vẫn rất khó coi: "Mày chỉ thích sạch sẽ thôi, lão tử đói bụng rồi, còn không mau nấu cơm!"

 

Gần đây người què luôn nhìn tôi không vừa mắt, thỉnh thoảng ông ta còn kiếm chuyện đánh tôi một trận.

 

Nhưng cho dù  thân thể có đau hơn nữa thì cũng không sánh bằng nỗi đau trong lòng.

 

Người què tuy rằng què nhưng ông ta là người có thể diện rất mạnh.

 

Gần đây người trong thôn nói ra không ít tin đồn, ông ta nghe được nhưng không dám nổi giận mà về nhà trút giận với tôi.

 

Mắng tôi là đồ hèn hạ, mắng tôi đội nón xanh cho ông ta.

 

Người trong thôn đều như vậy, ai cũng đem chuyện nhà người khác làm trò cười mà bán tán liên tục.

 

Tôi không quan tâm vì tôi còn nhiều việc quan trọng phải làm.

 

Hai tháng sau, Tạ Lão Lục lại tới.

 

Lần này anh ta mang về ba người phụ nữ, già có trẻ có.

 

Những người đàn ông độc thân còn lại trong thôn chào đón anh ta, bởi vì chuyện lần trước của tôi gây ra náo loạn lớn nên Tạ Lão Lục hứa lần này sẽ cho bọn họ món hời lớn.

 

Cứ như vậy, đa  số người trong thôn đã có vợ rồi mà vẫn tiếp tục mấy chuyện dơ bẩn đó, e rằng  mấy tên còn độc thân chỉ còn là quá khứ.

 

Tôi sờ rắn nhỏ màu xanh trong tay áo, rất tốt.

 

Nếu đã đến đây rồi vậy thì đừng đi nữa!

 

Lúc tôi lên sườn núi cắt cỏ heo thì tình cờ gặp được Tiểu Thanh.

 

Tôi cũng không biết mình chuyện gì xảy ra, từ nhỏ tôi đã rất gần gũi với rắn công trùng độc, kiến độc và những loài tương tự.

 

Trong nhà ở nông thôn, thường xuyên có vài con thằn lằn, bò cạp, rắn, nhện các loại bò vào, mỗi lần đụng phải tôi đều chơi với chúng nó một lúc lâu.

 

Những vật nhỏ này cũng rất thích dính lấy tôi.

 

Năm 1 tuổi, có một con rắn nhỏ vào nhà tôi, tôi liền để nó lên giường ngủ với tôi.

 

Kết quả mẹ tôi vừa xốc chăn lên nhìn thấy nó đã xém chút nữa ngất xỉu.

 

Sau đó mẹ tôi sợ tôi gặp chuyện không may nên không cho tôi chơi với chúng, cũng không cho tôi đi dã ngoại nữa.

 

Nhưng bây giờ tôi muốn báo thù nên chỉ còn cách này mà thôi.

 

Nơi này là rừng núi thâm sau, quanh thôn đều bị bao vây bởi sông nó đã tạo thành một lớp phòng thủ tự nhiên.

 

Nhưng chỉ cần qua sông thì sẽ có rất nhiều động vật có độc ở đó

 

Tôi nhân lúc cắt cỏ heo lén đi ra ngoài thì gặp Tiểu Thanh và mấy con rắn khác đang đánh nhau.

 

Tiểu Thanh toàn thân xanh biếc, tuy rằng chỉ dài một thước nhưng rất độc, kích cỡ của con rắn kia gấp mấy lần nó nhưng bị nó cắn một cái liền chết.

 

Tôi đi theo nó rất lâu cho đến khi nó dừng lại trên một cái cây.

 

Tôi có chút sợ hãi nhưng sự tức giận đã buộc tôi phải chạm vào nó.

 

Nó lập tức cảnh giác rồi muốn cắn tôi, tôi sợ hãi nhắm mắt lại.

 

Tôi biết ta làm như vậy là rất mạo hiểm nhưng tôi không thể không làm, lúc ấy trong lòng tôi chỉ có một ý định, báo thù, tôi muốn báo thù!

 

Cho dù có phải trả giá bằng tính mạng đi chăng nữa thì tôi cũng không quan tâm!

 

Nhưng đợi một lúc lâu mà chẳng cảm nhận được cơn đau đớn trong dự đoán, ngược lại tôi còn có cảm giác ngón tay hơi lạnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi mở mắt ra.

 

Thì ra ngay lúc Tiểu Thanh sắp cắn tôi thì miệng nó đột nhiên rụt trở về, còn lấy lòng mà l.i.ế.m liếm ngón tay của tôi.

 

Tôi nuốt một ngụm nước miếng, cố lấy dũng khí sờ đầu nó: "Tiểu Thanh, ngươi giúp ta được không?"

 

"Ta ghét người trong thôn này, bọn họ làm rất nhiều chuyện xấu, ngươi giúp ta g.i.ế.c bọn họ có được hay không?"

 

Con rắn nhỏ miễn cưỡng bò tới rồi quấn ở trên cổ tay tôi.

 

Tuy rằng nó không nói gì nhưng tôi biết nó đã đồng ý.

 

 

 

10

 

Về đến nhà, người què đã cầm cành cây chờ ở cửa.

 

“Mày đi đâu?" Giọng nói của ông ta có chút nặng nề.

 

Tôi đưa cái gùi cho ông ta xem: "Tôi đi cắt cỏ heo đây này.”

 

"Cắt cỏ heo lâu như vậy?"

 

Ông ta cầm lấy cành cây chĩa vào mặt tôi: "Tao thấy mày đi tìm mấy tên đàn ông bên ngoài đúng không!"

 

Đúng lúc này dì Lưu đi qua từ cửa: "Đồ què, bây giờ anh lo quản tốt cô vợ nhỏ nhà mình đi, đừng để đến khi già không quản được rồi để con bé này lên giường ngường khác nằm rồi mới tức giận nha, ha ha!"

 

"Đồ què anh biết không, lần trước lão Lục chơi đùa với vợ anh rất vui vẻ đấy, tôi ở bên ngoài cửa sổ xem thôi cũng thấy tấm tắc, anh dạy vợ như thế nào vậy?"

 

"Nhưng chuyện này cũng có thể hiểu được, dù sao anh cũng lớn như vậy rồi, người ta còn trẻ như thế làm sao tình nguyện thủ tiết thay anh được chứ!"

 

Chuyện lần trước bà điên cứu tôi đã khiến dì Lưu ghi hận trong lòng.

 

Tuy rằng trước khi c.h.ế.t bà điên cũng không thừa nhận tôi thả bà ta nhưng làm sao dì Lưu có thể buông tha cho tôi được chứ.

 

Bà ta ngại người què không dám trực tiếp g.i.ế.c tôi nhưng cũng sẽ không để cho tôi sống yên ổn.

 

Thôn dân đi ngang qua nghe bà ta nói như thế cũng không khỏi ngừng lại rồi bắt đầu chỉ trỏ.

 

Vốn dĩ người què còn có chút chừng mực nhưng lần này ông ta chẳng biết nặng biết nhẹ chút nào mà cầm nhánh cây trong tay điên cuồng đánh vào tôi.

 

Tôi đau đến mức không rên được một tiếng nào.

 

Tiểu Thanh tức giận, muốn chui ra từ trong tay áo nhưng tôi đã đè nó lại.

 

Trong lòng lại thầm mặc niệm, không vội, không vội.

 

Ban ngày rất dễ dàng bị lộ, chúng ta không thể hành động theo cảm tính được.

 

Rắn độc bị hoảng sợ nhưng nếu bị thôn dân đánh hội đồng thì được nhiều hơn mất.

 

Hình như Tiểu Thanh cũng cảm nhận được tâm trạng của tôi nên đã bình tĩnh lại.

 

Buổi tối lúc người què lại muốn giày vò tôi, nó đột nhiên chui từ trong tay áo ra, cắn một cái!

 

Người tàn tật đã quá già.

 

Ông ta còn chưa kịp phát ra một tiếng hét sợ hãi nào thì đã trợn trắng mắt ngã xuống giường.

 

Không bao lâu sau đó, t.h.i t.h.ể của ông ta đã bắt đầu biến thành màu đen nhánh.

 

Tiểu Thanh đau lòng bò lên vai tôi, l.i.ế.m liếm vết roi trên má tôi.

 

Giờ phút này, chẳng biết vì sao, tôi cũng không có cảm thấy vui vẻ mà ngược lại càng thêm đau lòng hơn.

 

Chết là chết.

 

Bà điên không bao giờ trở lại được.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com