Rèm cửa màu tím che đi ánh mặt trời, khe rèm cửa tỏa ra tia sáng vô hạn. Bên trong mát mẻ, yên tĩnh.
Chu Thiến lấy khăn mặt ấm giúp Triệu Hi Thành lau mặt. Triệu Hi Thành nhắm mắt lại, lông mi dài run rẩy giống như hai chiếc quạt nhỏ. Ngũ quan góc cạnh rõ ràng, bộ dáng tuấn tú khiến anh đẹp như thần Hy Lạp (Bắt đầu ngấy với việc suốt ngày tả đẹp như Hi Lạp rồi, giờ cắt hết, có đẹp như Việt Nam thì tả tiếp =)))
Lòng Chu Thiến dâng lên tình cảm trìu mến, cô nhẹ nhàng lau mặt cho anh, ôn nhu nói:
– Hi Thành, hôm nay anh làm sao vậy? Có tâm sự gì sao? Hay là nói cho em biết đi, có lẽ sẽ thoải mái hơn nhiều
Triệu Hi Thành cảm nhận được động tác dịu dàng của cô, nghe lời nói thân thiết của cô thì tim như bị người cấu xé, đau đớn không thôi. Anh nắm bàn tay cô, hơi dùng lực rồi kéo cô vào lòng, gắt gao ôm chặt, tựa như ôm bảo bối quý giá nhất đời mình
Khóe miệng Chu Thiến tươi cười, dù cảm thấy lạ với sự nhiệt tình bất ngờ này của anh nhưng cũng thấy rất ngọt ngào. Cô vươn tay ôm anh, nhẹ nhàng nói:
– Làm sao vậy? Anh nhất định là có tâm sự đúng không?
Triệu Hi Thành vùi mặt vào mái tóc dài của cô, hơi thở cô thơm như lan, yết hầu anh như bị chặn lại, trong lòng có xúc động, hận không thể nói hết mọi chuyện với cô sau đó xin cô tha thứ nhưng cuối cùng anh vẫn không thể nói ra miệng. Bắt anh phải nói thế nào? Nói cho người mình yêu rằng có người phụ nữ khác đã m.a.n.g t.h.a.i với anh? Anh nói không nên lời…… Anh trong lòng vạn phần thống khổ, vạn phần dày vò, sau một lúc lâu anh mới có thể bình phục lại cảm xúc, chậm rãi nói:
– Tâm sự của anh chỉ có một, đó là phải làm thế nào mới có thể khiến em mãi mãi bên anh, không bao giờ rời xa, sau đó như cha mẹ, làm lễ kỉ niệm 10 năm, 30 năm, 50 năm thậm chí là 60.70 năm!
Nói đến lời cuối, giọng dần dần có chút nghẹn ngào.
Chu Thiến lại chỉ nghĩ rằng anh uống rượu nên giọng mới thay đổi. Cô khẽ cười, sau đó ngẩng đầu, nhìn anh nói:
– Chỉ cần cả đời này anh thực lòng với em, tôn trọng em, tin tưởng em, không lăng nhăng thì cả đời này em sẽ ở bên anh!
Cô nhìn anh mỉm cười, da như tuyết trắng, mắt như sao sáng, đẹp như tranh vẽ.
Trong lòng Triệu Hi Thành bối rối, chuyện này anh thực sự có thể giấu diếm cô cả đời sao? Văn Phương kia chẳng hề đơn giản, nếu cô ta muốn làm chuyện quỷ gì thì anh cũng khó lòng phòng bị. Không, anh không thể mạo hiểm như vậy! Đứa trẻ trong bụng Văn Phương tuyệt đối không thể giữ lại!
Tuy rằng đó là con của anh, tuy rằng nó vô tôi nhưng nếu phải lựa chọn giữa đứa trẻ và Tống Thiệu Lâm anh chỉ có thể chọn Thiệu Lâm. Anh không thể vì đứa trẻ đó mà mất đi Thiệu Lâm.
Anh cúi đầu, trong mắt có ánh lệ. Đừng trách anh tàn nhẫn, vì người anh yêu, anh đành phải làm như vậy
Khi ngẩng đầu, anh đã bình tĩnh lại, vuốt mặt Chu Thiến rồi nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
– Ở dưới nhiều khách khứa, em xuống trước đi! Anh ở đây nghỉ ngơi một lát rồi sẽ xuống
– Vâng, em xuống trước, anh nghỉ ngơi nhiều một chút, chờ em bảo người hầu mang trà giải rượu cho anh
Sau khi Chu Thiến rời khỏi đây, Triệu Hi Thành đứng dậy, đi đến cửa sổ gọi điện thoại. Sau hai tiếng tút tút, trong điện thoại truyền đến giọng nam thoải mái:
– A lô! Là sếp Triệu sao? Lại có chuyện gì đây
– A Thêm, lần này lại phải nhờ cậu, cậu giúp tôi làm một chuyện…
Triệu Hi Thành xoay người, khe rèm cửa sổ lộ ra tia nắng mặt trời chiếu vào nửa mặt anh, bên sáng bên tối càng khiến ánh sáng lạnh lùng trong mắt anh tỏa rõ, nụ cười tàn nhẫn khiến cho anh như quỷ Tu la chốn địa ngục.
Sau khi tiệc trưa kết thúc, có một số người ra về, đại đa số đều ở lại tham gia vũ hội buổi tối
Những khách ở lại có một số ở trong đại sảnh nói chuyện phiếm cũng có một số kéo đi chơi mạt chược. Mà Chu Thiến thật bất hạnh lại bị các phu nhân kéo đi làm chân chia bài. Chu Thiến thấy hôm nay mọi người đều vui vẻ như vậy cũng không tiện từ chối, đành phải cố gắng ra trận.
Bàn này đều là người quen, ngoài Triệu phu nhân còn có Trương phu nhân thích nói chuyện bát quái cùng với Vương phu nhân xinh đẹp. Qua mấy ván, Chu Thiến thua thê thảm. Trương phu nhân và Vương phu nhân đều cười toe toét, chỉ có Triệu phu nhân nhìn qua có vẻ không vui.
Vương phu nhân không khỏi hỏi:
– Bà hôm nay sao vậy, sắc mặt không được tốt lắm
Trương phu nhân nói:
– Sáng nay vẫn tốt mà
Chu Thiến cũng thân thiết nhìn ton nói:
– Mẹ, có phải mẹ mệt rồi, hay là đi nghỉ ngơi một chút?
Triệu phu nhân nghe xong lời cô nói, ngẩng đầu nhìn cô một cái rồi cười cười, thần sắc có chút mất tự nhiên, bà nói:
– Mẹ không sao, chắc là uống nhiều rượu nên dạ dày không thoải mái