Văn Phương đứng lên, nhìn Triệu phu nhân, mắt đỏ hoe:
– Triệu phu nhân, tôi tuyệt đối không có ý gì, tôi chẳng qua không muốn g.i.ế.c c.h.ế.t một sinh linh mà thôi, những gì bà nói tôi đều đồng ý.
Triệu phu nhân không nghĩ tới cô ta sẽ đồng ý thoải mái như vậy thì có chút bất ngờ, lạnh lùng nhìn cô ta, hơi nhướng mày nói:
– Tôi biết cô nghĩ gì nhưng tôi nói cho cô, cô sẽ không thành công đâu.
Triệu Hi Thành nghe Triệu phu nhân an bài, tuy rằng cũng hơi động lòng nhưng luôn cảm thấy không ổn, anh không khỏi nói:
– Mẹ, đừng như vậy…
Triệu phu nhân quay đầu nhìn về phía con, cắt lời anh:
– Xử lý như vậy là thích hợp nhất, con đừng làm loạn nữa. Chẳng lẽ con thực sự muốn g.i.ế.c c.h.ế.t con mình?
Bà lại nói với Văn Phương:
– Hôm nay cô về trước đi, ngày mai tôi sẽ cho người đi đón cô. Bên ngoài nhiều khách, cô đi cổng sau đi, đừng để lộ ra
Sau đó giọng đột nhiên lạnh lùng:
– Còn nữa, chuyện cô m.a.n.g t.h.a.i đừng để lộ cho bất kì ai, nhất là Thiệu Lâm, nếu không cô sẽ không được gì hết
Văn Phương c.ắ.n môi nhưng vẫn gật đầu.
Triệu phu nhân sắc mặt hơi hòa hoãn lại, bà nói với Triệu Hi Thành:
– Mẹ ra ngoài trước, con cũng đi nhanh đi, bên ngoài có nhiều khách, thấy chúng ta như vậy không biết sẽ nghĩ gì
Bà nói xong liền mở cửa đi ra ngoài.
Sau khi Triệu phu nhân bỏ đi, Triệu Hi Thành đóng cửa lại. Anh xoay người nhìn Văn Phương, ánh mắt lạnh lùng, cả người tản ra luồng khí lạnh, đi về phía cô ta.
Tim Văn Phương co lại, trán toát mồ hôi lạnh, cô theo bản năng bảo vệ bụng mình, liên tục rút lui về phía sau, run giọng nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
– Anh…anh định làm gì…
Tác giả: Có rất nhiều bạn đọc nhắn lại với tôi, nói ý kiến của mọi người, 13 rất cảm kích. Có người lo lắng 13 là mẹ kế, tôi chỉ muốn nói, 13 tuyệt đối không phải là mẹ kế, mong mọi người tiếp tục ủng hộ…
Triệu Hi Thành đi từng bước đến bên Văn Phương, trong mắt đầy lửa giận, anh đột nhiên vươn tay nắm chặt cằm cô ta, nghiến răng nghiến lợi nói:
– Hay cho Văn Phương cô, trước kia tôi quả thật xem thường cô, cô cho rằng cô làm vậy thì được cái gì? Tôi cảnh cáo cô, thu hồi tâm địa của mình đi, nói cách khác…
Anh hung hăng trừng mắt nhìn bụng cô:
– Tôi cũng chẳng quan tâm đứa trẻ này, tôi sẽ làm cho cô phải chịu cảnh thê t.h.ả.m hơn cả cô tưởng tượng.
Mặt Văn Phương lập tức trắng bệch lại, mặt cô ta bị anh cào đau, nước mắt rơi xuống, trong mắt lộ rõ vẻ đau đớn, cô ta khó khăn nói:
– Hi Thành, em thật lòng yêu anh… em thật lòng muốn sinh con cho anh… trước kia ở bên nhau chúng ta thật vui vẻ… vì sao anh đột nhiên không để ý đến em… Đều tại Thiệu Lâm, đều là lỗi của Thiệu Lâm, bằng không một nhà ba người chúng ta…
– Câm mồm!
Triệu Hi Thành hét lớn, anh vung tay, Văn Phương ngã lăn xuống đất. Cô ta vội bảo vệ bụng mình, sợ làm hại đứa bé, giờ đây chính là mọi hy vọng của cô ta, tuyệt đối không thể gặp chuyện bất trắc.
Văn Phương ôm bụng ngồi đó, khó tin nhìn anh, hai mắt hoảng sợ:
– Hi Thành, anh thật độc ác, bụng em là cốt nhục của anh, anh đối với em như vậy sao!
Triệu Hi Thành chỉ vào Văn Phương. Gân xanh trên trán nổi rõ, ánh mắt dữ tợn đáng sợ, anh nén giọng nói:
– Giờ tôi hận không thể đá vào bụng cô mấy đá! Cô còn có mặt mũi nhắc đến Thiệu Lâm. Loại đàn bà ti tiện như cô, đoạn thời gian có quan hệ với cô là sai lầm lớn nhất đời tôi. Cô đừng có nói tình yêu gì đó với tôi. Đó chỉ khiến tôi càng thêm ghê tởm! Trước là cô tự mình dâng lên cửa, tôi cũng chỉ coi cô là kỹ nữ. Tôi thanh toán cho cô cũng đủ tiền thế mà cô dám chơi tôi. Văn Phương, nếu cô đủ thông minh thì ngoan ngoãn đi, đừng có đùa bỡn tôi, sinh con xong thì cút đi cho tôi! Bằng không… hừ hừ… Văn Phương, cô biết tôi rồi đó, nếu sau này cô có kết cục bi t.h.ả.m gì thì cũng do cô tự tìm!
Mặt Văn Phương trắng như tuyết, tay gắt gao nắm chặt quần áo mình, mắt sắc ghê người, phát ra thần sắc cuồng loạn. Cô nhìn anh, oán hận nói:
– Đến tột cùng tôi có gì không bằng Thiệu Lâm, vì sao tất cả các người đều khinh thường tôi?
Triệu Hi Thành cười tàn nhẫn:
– Cô còn dám tự so mình với Thiệu Lâm? Cô quá coi trọng bản thân rồi, cô chỉ xứng làm kẻ hầu người hạ cho cô ấy thôi, cái gì cô cũng thua kém cô ấy hết!