"Tóm lại: Bùi Dật đánh giá cao Bùi Dật, nhưng vẫn còn rất nhiều điểm cần cải thiện."
Bài viết vừa đăng, bình luận phía dưới liền xuất hiện ngay lập tức.
"Sao cậu thấy, khuyết điểm của Bùi Dật này chính là ưu điểm của Lục thần nhỉ, mắt long lanh."
"Đậu Giác ca, cậu không đồng ý lắm. Điểm thứ nhất cậu cũng tán thành, đây là sai lầm khá quan trọng, nhưng đồng thời mới thấy được khả năng leo trèo tuyệt vời của Bùi Dật. Chỉ cần qua ải được, không nhìn ra cũng chẳng sao.
Điểm thứ hai, điều này chắc liên quan đến tính cách của Bùi Dật, cảm giác cậu ta là kiểu người khá thẳng thắn, đánh tên sếp béo mọi người cũng thấy rồi. Điểm thứ ba, cái c.h.ế.t của Trần Mặc là do tự cậu ta gây ra, liên quan gì đến Bùi Dật, cũng không thể nói cậu ta không có tinh thần đồng đội chứ??"
"Không còn gì để nói, mong chờ màn trình diễn tiếp theo của Bùi Dật."
"Bùi Dật thấy Bùi Dật tiếp theo sẽ đến 304, đã thấy không ổn rồi, cậu xin phép rút lui trước."
Những tin tức trên diễn đàn này đều được đưa lên khu vực bình luận phía dưới phòng livestream ngay lập tức, ngoại trừ những phần tiết lộ nội dung bị che đi, cậu cũng nhìn thấy. Ba điểm yếu gì đó cậu không quan tâm.
Nhưng có người trong phòng livestream nói: "Sao mà kém Lục thần xa vậy... Có thể đừng cái gì cũng lôi Lục thần vào được không. Phiền không? Một tên gà mờ cũng xứng sánh vai với Lục thần chúng ta? Thật ghê tởm."
"A! Bùi Dật thấy Bùi Dật này còn một điểm yếu nữa, đó là đặc biệt thích cãi nhau. Bận cãi nhau với J hữu, cũng không tập trung đánh phó bản. Thái độ thiếu chuyên nghiệp như vậy thật sự được sao?"
Thực ra cậu không có ý định cãi nhau, chỉ còn lại một tiếng nữa thôi, nhưng có vài lời không nói không thoải mái. Phòng livestream cứ nhắc đi nhắc lại một nhân vật - Lục thần. Thật lòng mà nói, cậu không có ấn tượng tốt với những người họ Lục, ông chủ của cậu chẳng phải cũng họ Lục sao?
"Các người suốt ngày lải nhải với cậu về Lục thần, người này là ai? Đừng nhắc đến người khác trong phòng livestream của cậu, đây là phép lịch sự. Cái tên Đậu Giác ca kia rảnh rỗi như vậy thì tự mình vào thử xem, anh ta sẽ biết cái gì là sai lầm không sai lầm, mạng sống là quan trọng nhất." Còn ba điểm yếu, tám chính sách gì đó, làm trò chơi mô phỏng à.
“Bùi Dật đang chơi game bằng mạng sống đấy.”
"Lục thần tên là Lục Tại Xuyên. Tiểu Bùi à, cậu vượt ải thành công là có thể gặp anh ấy rồi. Cố lên! Chúng cậu tin tưởng vào cậu."
"Anh ấy có kỷ lục bao nhiêu?"
"28 điểm tích lũy, hoàn thành 98% tiến độ"
Bùi Dật tính toán một chút, hoàn thành toàn bộ cũng chỉ hơn 20 điểm, sao lại 28 được nhỉ? Đột nhiên thấy chột dạ, không nói nên lời, cũng khá ngầu đấy.
Thanh Thủy Nhai Đích Tiểu Nãi Cẩu: "Hahahaha. Cậu ta sợ rồi, cậu ta sợ rồi! Không có bản lĩnh đó thì đừng khoác lác! Kỷ lục 28, cậu mà đạt được 26 cậu quỳ xuống gọi cậu là bố!"
Cậu: "..." Cái này thì phải nhận rồi: "Mày nói gì, ID Thanh Thủy Nhai Đích Tiểu Nãi Cẩu, nói lời giữ lời, đạt 26, gọi tao là bố?"
Tên "Tiểu Nãi Cẩu" trong phòng livestream cũng không chịu thua: "Vậy nếu cậu không đạt được thì sao?"
Bùi Dật: "Không đạt được thì không đạt được thôi, cùng lắm thì cậu gọi mày một tiếng bố, thì sao? Mày nói thì sao?"
"Không đạt được thì anh đi hôn Lục thần một cái đi, hahaha."
"Ý kiến hay đấy, phải có cái giá chứ, Lục thần nổi tiếng là người sống khó gần."
Bùi Dật: "..." Đám nhóc hư hỏng này, bây giờ trò chơi trốn tìm của cậu còn lại 1 điểm tích lũy, ảnh chụp người c.h.ế.t còn lại 4 điểm. Bí mật của bé gái chắc cũng được 3, 4 điểm nữa nhỉ? Cách 26 còn một khoảng, khá m.ô.n.g lung... Nhưng mà cứ thu phục đám nhóc coi thường cậu này trước đã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Thành giao."
"Anh Bùi, đã qua mười phút rồi, nhanh vào phó bản đi."
Bùi Dật nhìn đồng hồ, c.h.ế.t tiệt, không cãi nhau nữa, cậu tắt bảng điều khiển, vào phòng 304. Cùng lúc đó, đèn lại tắt. Mọi người trong phòng nghỉ JC đều đang nhìn phản ứng của Lục Tại Xuyên, tên người mới Bùi Dật này không biết sợ, cứ muốn dính dáng đến đại thần, đã lo lắng cho tương lai của cậu ta rồi.
Nhưng nhìn Lục Tại Xuyên, chỉ thấy vẻ mặt cao thâm khó dò, không ai đoán được anh đang nghĩ gì.
.........................................
Bùi Dật vào phòng 304, chiếc tivi trên cao đã tự động bật lên. Vừa rồi là do cậu chụp ảnh, mới đánh thức nam quỷ đó. Bây giờ cậu không chụp anh ta, hai người chắc cũng bình an vô sự.
Bùi Dật phải chắc chắn rằng sẽ không chọc giận nam quỷ này, bởi vì cậu vẫn còn nhớ rõ sức mạnh của nam quỷ đó, thật khó chịu, sức lực quá lớn. Nhưng kỳ lạ là, tay người này lại không to?
Bùi Dật quan sát căn phòng trước. Đoán xem người sống ở đây là ai. Chắc là sinh viên đại học, vì cậu nhìn thấy trên giá sách có một số sách giáo khoa cũ, trên đó viết Đại học XX, rồi trên bàn còn có một xâu chìa khóa. Chắc đây chính là người đàn ông vừa nãy đuổi theo huýt sáo với cậu.
Thông tin hiện tại có, sinh viên đại học, nam, người chắc không cao, hơi gầy. Vì quần áo trong tủ đều khá nhỏ, phỏng đoán cao chưa đến một mét sáu, sống một mình, thích xem đĩa phim.
Trên giá sách có một dãy toàn là đĩa phim, cậu lướt qua thấy đủ loại, còn có một số đĩa không phù hợp với trẻ em.
Bùi Dật cơ bản nhìn đến đây, liền ngồi xuống ghế sofa, cầm một chồng đĩa lên, xem xét kỹ lưỡng, những cuộn băng video màu đen này khác với những cuộn khác. Trên đó không có bìa, nhưng lại ghi ngày tháng ghi hình, và thời lượng phát.
Cụ thể là
Ngày 20 tháng 2 năm 19XX, một phút.
Ngày 30 tháng 2 năm 19XX, một phút. (lỗi của tác giả, tháng 2 không có ngày 30)
Ngày 25 tháng 3 năm 19XX, năm phút.
.................................
Ngày 2 tháng 4 năm 19XX, hai mươi phút.
Thời gian ghi hình về sau dần dần dài hơn, khoảng cách ngày tháng cũng ngày càng ngắn.
Cho đến ngày 3 tháng 4 năm 19XX, kết thúc.
Những cuộn băng video này được đặt ở vị trí khá dễ thấy, cậu suy đoán là manh mối khá quan trọng. Bí mật của bé gái có lẽ liên quan đến những thứ này, vừa nghĩ như vậy, cậu liền đẩy một cuộn băng vào máy quay video.
Trong căn phòng tối om, rèm cửa nhẹ nhàng bay lên theo gió đêm. Bùi Dật tính toán thời gian, hơn mười cuộn, chắc chắn cậu không thể xem hết, thời gian không cho phép. Bùi Dật quyết định chọn ngày 3 tháng 4 năm 19XX, thời gian ghi hình là nửa tiếng.
Cạch, cuộn băng được đưa vào máy quay video, trên màn hình tivi lốm đốm những bông tuyết trắng xuất hiện một khung hình tối đen, màu đen này khác với màu đen khi tắt tivi, đen pha chút xanh, trên đó còn có những chấm đỏ nhỏ.
Đây là đã bắt đầu ghi hình rồi, chỉ là nơi ghi hình một màu đen kịt.