Tỷ tỷ của ta là thợ kim hoàn, vào cung đưa trang sức, lại bị Nghi Phi đánh ngất.
Nghi Phi vừa mới giận dỗi với Hoàng thượng, bèn đánh ngất tỷ tỷ, thay y phục của tỷ tỷ, lấy đi lệnh bài xuất cung của tỷ ấy, hờn dỗi chạy ra khỏi cung chơi.
Hoàng thượng vừa tức vừa giận, một kiếm ch//ém chếc tỷ tỷ, rồi đích thân ra khỏi cung tìm Nghi Phi.
Cuối cùng, thi thể của tỷ tỷ ta bị ném vào bãi tha ma.
Còn Hoàng thượng và Nghi Phi cùng cưỡi một ngựa, ngọt ngào về cung, được truyền tụng thành một giai thoại.
Nửa năm sau, ta trở thành mỹ nhân bên cạnh Hoàng thượng.
Đúng rồi, ta không phải người, ta là “điêu”. (“Điêu” nghĩa là chồn. Một loài chuột to như con rái cá, đuôi to lông rậm dài hơn một tấc, sắc vàng và đen, sinh ở xứ rét, da nó làm áo mặc rất ấm, nên rất quý báu)
Hồ ly tinh có thể mê hoặc quân chủ, thì dòng dõi điêu nhà ta cũng thế.