Tô đại lang hận thấu xương, bất chấp tình nghĩa nhiều năm, sai bán Tuyết Nhụy.
“Tiện nhân, ban đầu nên để ngươi bước chân cửa!”
Bây giờ mới ?
hối hận thì muộn !
Hai năm , Tử Thông thi đỗ tú tài, Lan Tỷ phong quang xuất giá, ngay cả lão Tam nhỏ tuổi nhất cũng liên tục nhận lời khen ngợi từ phu tử ở học đường.
Gia đình bốn của đại tẩu sống vui vẻ hòa thuận.
Lúc Tô đại lang cuối cùng cũng hối hận.
Hắn tìm đại tẩu cầu hòa, hy vọng đại tẩu thể chấp nhận một nữa, cũng bằng lòng giao tất cả gia sản còn cho các con.
Đại tẩu một tay đẩy Tô đại lang khỏi cửa, ném mạnh những lễ vật mang đến mặt .
“Nói cho ngươi , Tô đại, bao nhiêu năm nay ngươi cưới , ngươi nghĩ ngươi chịu thiệt, thực mới là chịu thiệt đó! Cái đồ phế vật thối nát nhà ngươi, đáng lẽ nên cứu ngươi, đáng lẽ nên để ngươi c.h.ế.t trong núi sói ăn thịt !”
“Bây giờ rõ ràng cho ngươi , , Lý Tố Nga, coi trọng ngươi! Càng coi trọng mấy lạng bạc của ngươi! Người thể vì cuộc sống mà cúi đầu, nhưng thể vì tiền mà ghê tởm chính ! Ngươi mau cút !”