Lần trước khi Lâm Tiếu đến Trung học số 1, xung quanh đều là học sinh tiểu học tham gia thi đấu, lần này xung quanh đều là học sinh trung học, trong sân trường càng có cảm giác trung học.
Cô có chút lo lắng, có chút mong đợi đi vào toà nhà giảng dạy, từ đầu hành lang phía đông đi đến đầu hành lang phía tây, không nhìn thấy biển phòng "Lớp học năm năm" của giáo viên.
Lâm Tiếu đi lên trên một tầng, vẫn không thấy, trên tầng là phòng học lớp tám.
Kỳ lạ, lớp học năm năm ở chỗ nào nhỉ.
Lâm Tiếu ở ngoài hành lang nhìn thấy một cô giáo mặc váy, bước nhanh tới hỏi: "Cô ơi, cô cho em hỏi phòng học lớp năm năm ở đâu ạ?"
Cô giáo cười nói: "Lớp năm năm chính là lớp A1."
Lâm Tiếu bừng tỉnh, thì ra cửa phòng học lớp năm năm không phải viết là lớp năm năm, mà là lớp 7A1.
Cô ngẩng đầu một cái, ôi, trước mặt mình không phải là phòng học lớp 7A1 sao.
Lâm Tiếu đi vào lớp học, đã có một nửa bạn học ở trong lớp, ánh mắt Lâm Tiếu lướt qua người các bạn học, chiều cao của cô trong lớp cấp hai mới cũng coi như trung bình.
Lâm Tiếu thầm thở phào một hơi, tuổi của cô ở trong lớp là nhỏ nhất, có bạn học lớn hơn cô một tuổi, có bạn học lớn hơn cô hai tuổi, Lâm Tiếu lo lắng rằng mình sẽ là người lùn trong lớp.
"Lâm Tiếu." Lâm Tiếu theo âm thanh quay đầu lại, nhìn thấy Triệu Hiểu Long đang vẫy tay với cô.
Phương Kinh Phàm ở bên cạnh Triệu Hiểu Long, sau khi nhìn thấy Lâm Tiếu thì chào hỏi cô.
Nhìn thấy bạn học quen biết ở trong trường học mới, Lâm Tiếu vui vẻ chạy tới: "Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh đâu."
"Không biết, một lát nữa sẽ tới."
Lâm Tiếu ngồi ở chỗ trống đằng sau hai người bạn thân, dùng cặp sách của mình chiếm vị trí ngồi cùng bàn cho Chu Tuệ Mẫn. Bàn ở Trung học số 1 cũng mỗi người một bàn, nhưng không xếp độc lập giống trường tiểu học Đường Giải Phóng, mà hai cái ghép lại với nhau, điều này có nghĩa là sau này Lâm Tiếu sẽ có bạn ngồi cùng bàn.
Triệu Hiểu Long nhìn thấy Lâm Tiếu trực tiếp ngồi xuống: "Lâm Tiếu trên ghế có một lớp bụi."
Lâm Tiếu lập tức nhảy dựng lên, vỗ quần áo của mình, lấy khăn lau từ trong cặp sách ra lau cái ghế. Khăn lau là Lữ Tú Anh cố ý mang cho cô, ngày khai giảng báo danh này bình thường đều phải quét dọn, Lữ Tú Anh còn dặn dò: "Sau khi dùng xong thì trực tiếp ném vào thùng rác trong trường, đừng mang về nhà."
Lau xong cái ghế thì quả nhiên khăn lau biến thành màu đen.
Lâm Tiếu quay đầu nhìn quần áo mình có bẩn hay không, Chu Tuệ Mẫn từ cửa phòng học đi vào, liếc mắt đã thấy Lâm Tiếu, đi thẳng đến chỗ cô, muốn ngồi xuống ghế bên cạnh Lâm Tiếu.
"Đừng ngồi, trên ghế có bụi." Lâm Tiếu và Triệu Hiểu Long đồng thanh nói.
Lâm Tiếu cũng dùng khăn lau chà lau cái ghế của Chu Tuệ Mẫn một lần, lại bắt đầu lau bàn của hai người.
Phương Kính Phàm: "Tớ trực tiếp ngồi luôn." Phương Kính Phàm đến phòng học sớm nhất, khi Triệu Hiểu Long lau bàn, quần áo trên người cậu đã sớm cọ qua cái bàn một lần: "Khai giảng mỗi học kỳ tớ đều trực tiếp ngồi xuống như vậy."
Phương Kính Phàm cảm thấy Triệu Hiểu Long mới kỳ quái, nữ sinh mới thích sạch sẽ như thế, dù sao các nam sinh trong lớp bọn họ các ngày đầu đến báo danh đều là trực tiếp ngồi xuống, bụi bám từ kỳ nghỉ đông và nghỉ hè, giặt quần áo là sạch sẽ mà.
Vẻ mặt Lâm Tiếu lập tức ghét bỏ nhìn về phía Phương Kính Phàm: "Ôi!"
Bốn người Lâm Tiếu ngồi cùng một chỗ cười cười nói nói, rõ ràng đã sớm quen biết, trong phòng học có một số bạn học quăng ánh mắt hâm mộ tới.
Vừa lên cấp hai, trong lớp học đa số các bạn học đều không ai quen biết ai. Mọi người đang hỏi trường tiểu học của nhau, có đến cùng từ một trường tiểu học nhưng lại không cùng lớp, trước đó trong trường tiểu học cũng không quen biết, biết được là cùng một trường tiểu học thì cảm giác rất thân thiết.
Trong hoàn cảnh lạ lẫm như thế, bốn người Lâm Tiếu nhìn quen thuộc như vậy, nên rất được hâm mộ.
"Bốn người các cậu cùng một trường tiểu học sao?" Có bạn học tò mò hỏi.
Lâm Tiếu lắc đầu: "Không phải."
"Vậy sao các cậu biết nhau" Bạn học nghi ngờ.
Lâm Tiếu: "Trước đó khi chúng tớ cùng đi Trường Xuân tham gia vòng chung kết cuộc thi Hoa Cup thì biết nhau."
"Ôi!" Bạn học hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn về phía bốn người tràn ngập kính sợ.
"Ôi, tớ nhớ ra rồi, tớ đã thấy các cậu trên TV, cậu là Lâm Tiếu đúng không."
Bạn học xung quanh nhao nhao nhìn về phía bên này.
Lâm Tiếu có chút ngượng ngùng gật đầu: "Ừm." Đã xem cuộc thi Hoa Cup thì không sao, đừng ai trong số các bạn học mới xem qua đài VOD, hàng vạn hàng nghìn lần xin đừng có.
Các bạn học lớp học năm năm trên cơ bản đều đã học qua Olympic Toán, nghe nói bốn người Lâm Tiếu đã tham gia vòng chung kết cuộc thi Hoa Cup, ngày càng nhiều các bạn học đi về phía bên này.
Đúng lúc này, cô giáo vừa rồi Lâm Tiếu hỏi đường ở cửa phòng học đi vào, cô giáo đi thẳng tới trên bục giảng.
"Tất cả mọi người ngồi tại chỗ, một lát nữa sẽ sắp xếp chỗ ngồi, bây giờ mọi người tùy ý ngồi trước nhé."
"Reng reng reng!" Cô giáo căn thời gian rất chuẩn, cô ấy vừa dứt lời là tiếng chuông vang lên.
"Xin chào các bạn học, cô là chủ nhiệm lớp của các em, cô tên là Dương Lăng Thu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Cô giáo quay người viết tên của mình trên bảng đen, cô ấy có một cái tên rất hay, chữ viết tay trên bảng còn rất đẹp.
Ba chữ trên bảng đen trong nháy mắt khắc sâu trong đầu Lâm Tiếu.
Lâm Tiếu lộ ra vẻ mặt hâm mộ, tại sao mình không có một cái tên dễ nghe như vậy chứ, cái tên Lâm Tiếu này quá đơn giản, nếu như cô tên là Lâm Lăng Thu, nghe cũng rất hay.
"Sau này mọi người có thể gọi cô là cô Dương, cô dạy Toán học cho các em." Cô Dương nhìn khoảng ba bốn mươi tuổi, thật ra Lâm Tiếu không biết nhìn tuổi của người lớn, nhưng cô Dương rõ ràng lớn tuổi hơn so với cô giáo Từ, cô giáo Từ không đến ba mươi tuổi, vậy cô Dương hẳn là hơn ba mươi tuổi, cũng có khả năng bốn mươi tuổi.
Bởi vì trên người cô Dương lộ ra một loại uy nghiêm.
Trong phòng học rất yên tĩnh, các bạn học đều nghiêm túc chăm chú nhìn cô Dương trên bục giảng, học sinh đối với giáo viên đều có một loại trực giác.
Trực giác của Lâm Tiếu nói cho cô, cô Dương rất khó chọc.
"Người đến khá đầy đủ, trước tiên cô điểm danh một lần." Cô Dương lấy danh sách ra, không biết danh sách theo trình tự gì, cái tên đầu tiên điểm danh chính là Lâm Tiếu.
"Bạn học được điểm danh không cần đứng lên, giơ tay ra hiệu là được."
Lâm Tiếu nhẹ nhàng lè lưỡi một cái, cô cũng không biết tại sao mình lại đứng lên, có thể là do cô Dương nhìn quá nghiêm túc.
"Triệu Hiểu Long."
"Có"
Tên của bốn người Lâm Tiếu, Triệu Hiểu Long, Phương Kính Phàm, Chu Tuệ Mẫn, trùng hợp là bốn cái tên cô Dương điểm danh trước.
Lâm Tiếu đoán tiếp theo sẽ là tên của Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh, nhưng mà cô Dương lại đọc một cái tên xa lạ.
Kế tiếp đều là những tên lạ.
Lâm Tiếu và Chu Tuệ Mẫn liếc nhìn nhau, hai người đều rất khó hiểu: "Sao còn chưa đến Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh chứ."
"Cô Dương cũng không điểm danh tên của hai người bọn họ."
Chu Tuệ Mẫn: "Bọn họ có phải không đến Trung học số 1 hay không?"
"Không thể nào." Lâm Tiếu nhỏ giọng nói: "Mẹ của Lý Thiếu Huy còn dạy mẹ tớ cách bàn điều kiện với giáo viên trường Trung học số 1 mà."
Nhưng cho đến khi cô Dương khép danh sách lại, Lâm Tiếu vẫn không nghe thấy tên của Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh.
Triệu Hiểu Long và Phương Kính Phàm cũng cảm thấy không được bình thường, hai người quay đầu hỏi: "Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh đâu?"
Bốn người nhìn nhau.
Lâm Tiếu lấy hết dũng khí, giơ tay hỏi cô Dương: "Cô Dương, tên của Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh không có trên danh sách sao?"
"Tên của tất cả bạn học lớp chúng ta cô đều đã đọc." Cô Dương nói.
"Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh là hai bạn học khác tham gia vòng chung kết cuộc thi Hoa Cup sao?" Cô Dương không nhớ rõ tên của bọn họ, nhưng rất dễ suy đoán Lâm Tiếu hỏi ai.
Lâm Tiếu lập tức gật đầu: "Vâng."
Cô Dương nói với Lâm Tiếu: "Hai người bọn họ không đến Trung học số 1." Giáo viên tuyển sinh đã liên lạc với bọn họ, nhưng hai bạn học này cuối cùng không lựa chọn Trung học số 1.
Vẻ mặt Lâm Tiếu ngạc nhiên: "A..." Thì ra Lý Thiếu Huy và Lưu Xuân Khánh không có tới Trung học số 1, bọn họ không thể làm bạn học được.
Cô Dương nói: "Bây giờ cô sẽ bổ nhiệm một số cán sự lớp."
Cô Dương cúi đầu nhìn cán sự lớp mình viết trên danh sách, ban đầu hai chữ "Lớp trưởng" viết cạnh tên Phương Kính Phàm.
Cô Dương đã lựa chọn một trong bốn bạn tham gia vòng chung kết cuộc thi Hoa Cup làm lớp trưởng, trong bốn người thì Phương Kính Phàm lớn tuổi nhất, học sáu năm tiểu học.
Lâm Tiếu chỉ học bốn năm tiểu học, cô Dương lo lắng tuổi cô còn quá nhỏ, không đảm đương nổi chức lớp trưởng, bên cạnh tên Lâm Tiếu trên danh sách viết bốn chữ: "Lớp phó học tập."
Có điều bây giờ cô Dương thay đổi quyết định. Vừa rồi bốn bạn học đều rất thắc mắc, cuối cùng là Lâm Tiếu giơ tay đặt câu hỏi. Mặc dù Lâm Tiếu nhỏ tuổi, nhưng cô Dương có thể nhìn ra, Lâm Tiếu mới là người dẫn đầu trong bốn bạn học kia.
Hơn nữa Lâm Tiếu không sợ giáo viên, có thể chủ động giao tiếp với giáo viên, điều này đối với cán sự lớp mà nói rất quan trọng.
Cô Dương rất nhanh đã ra quyết định, nói: "Bạn học tiếp theo cô bổ nhiệm làm cán sự lớp đứng lên, để các bạn học đều biết một chút."
"Lớp trưởng, Lâm Tiếu."
Lâm Tiếu chưa từng làm cán sự lớp, cô không hề ngờ cô Dương sẽ chọn cô, càng không có nghĩ tới cô Dương trực tiếp chọn cô làm lớp trưởng
Chu Tuệ Mẫn đẩy cô một cái: "Lâm Tiếu, đứng lên đi."
Lúc này Lâm Tiếu mới lấy lại tinh thần, vèo một cái đứng dậy.
Ánh mắt của tất cả bạn học đều tập trung trên người Lâm Tiếu, Lâm Tiếu có hơi căng thẳng nói: "Ừm, xin chào mọi người, tớ sẽ cố gắng làm một lớp trưởng tốt."