Thấy sắc mặt mẫu thân khó coi, ta lại thở dài:”Người à, không có chứng cứ xác thực,
Dẫu có lý cũng khó mà biện minh.””Yên nhi con nói là…”
Mẫu thân nhíu mày, như chợt tỉnh ngộ:”Con tiện tỳ kia căn bản chưa hề mang thai –Là bà già độc địa trong phủ muốn ra tay với ta sao?”
Ta nhẹ gật đầu.
Từ lúc biết việc, ta đã âm thầm phái người điều tra trong phủ.
Từng mối từng manh đều dẫn tới cùng một kết luận –Đây là cạm bẫy mà tổ mẫu đặc biệt giăng ra nhắm vào mẫu thân.
Mà đại tỷ tốt của ta — cũng góp phần không nhỏ.
Việc chuẩn đoán Đào di nương có thai là do đại phu do tổ mẫu mời,
Việc đổ tội cho Lan Chi — lại là bút tích của đại tỷ.
“Gần đây đại tỷ thân thiết với tổ mẫu…”
“Bởi vì — Nguyễn Cẩm Hoài sắp trở về từ tổ trạch.”
Nguyễn Cẩm Hoài là đích tử của phụ thân, cũng là em trai ruột thịt của đại tỷ.
Huynh muội vốn nên cùng nhau lớn lên, nhưng từ khi đích mẫu mất sớm, Nguyễn Cẩm Hoài sau đầy tháng liền được đưa về tổ trạch để giáo dưỡng.
Mọi chuyện đều là một tay mẫu thân ta sắp đặt.
Nay đích tử hồi phủ, tổ mẫu có kỳ vọng, đại tỷ có hy vọng, hai người vì mục đích chung mà bắt tay đối phó mẫu thân cũng chẳng có gì lạ.
Năm xưa đích mẫu sinh hạ Nguyễn Cẩm Hoài thì gặp khó sinh, băng huyết nặng,
Dù đại phu tận lực cứu trị, thân thể nàng tổn hao quá độ, cuối cùng chưa qua được cữ thì tắt thở.
Sau khi đích mẫu mất, mẫu thân ta từng có ý muốn nhận nuôi Nguyễn Cẩm Hoài làm con nuôi, dưỡng nơi gối đầu;
Nhưng tổ mẫu xem mẫu thân ta là kẻ tâm địa khó lường, định nhân cơ hội giành lấy quyền nuôi dạy cháu đích tôn, lại cũng để ra oai phủ đầu với mẫu thân.
Lưỡng bên tranh chấp bất thành, mẫu thân liền đề xuất để Nguyễn Cẩm Hoài chuyển về tổ trạch, do thúc công nuôi dạy.
Thúc công là thân huynh của tổ phụ, làm người chính trực, được toàn tộc kính trọng,
Để người ấy dạy dỗ đích tử cũng là hợp tình hợp lý.
Việc tính kế Đào di nương chẳng qua chỉ là thủ đoạn của tổ mẫu và đại tỷ,Mục đích chính là khiến mẫu thân và Nguyễn Cẩm Hoài sinh lòng bất hòa.
Nếu có thể khiến phụ thân thất vọng với mẫu thân thì càng tốt.
Chỉ tiếc — lúc này mới ra tay thì đã quá muộn.
Nguyễn Cẩm Hoài từ nhỏ đã do người của mẫu thân an bài hầu hạ,Những người đó thường xuyên nói vào tai hắn về ơn đức của mẫu thân ta, Đọc thêm nhiều truyện hay tại Novatruyen
Thành ra từ khi hiểu chuyện, năm nào hắn cũng đích thân chuẩn bị lễ vật mừng thọ mẫu thân.
Tổ mẫu và đại tỷ tuy mưu tính không sai, nhưng tiếc thay –Nam tử mười mấy tuổi đầu, đã sớm phân biệt được đúng sai.
Ta nhẹ nhàng nắm tay mẫu thân, vỗ vỗ trấn an:
“Mẫu thân, Đào di nương chẳng qua chỉ là một quân cờ mà tổ mẫu bày lên thớt, chẳng đáng để bận lòng.
Nếu người thấy chướng mắt thì sau này chỉ cần tìm cái cớ thích hợp, phát mại nàng ta là xong.
Điều quan trọng lúc này — là Nguyễn Cẩm Hoài, hắn vẫn cần mẫu thân chăm chút tường tận.”
Khi đại tỷ mưu hại khiến mẫu thân sẩy thai, cơ thể tổn thương nặng,
Đại phu nói sau này khó lòng mang thai lần nữa.
Trong phủ dẫu còn thị thiếp có thể sinh con,
Nhưng hiện nay — Nguyễn Cẩm Hoài chính là kỳ vọng lớn nhất của mẫu thân.
“Phải rồi, mẫu thân.
Nghe nói tên nghịch tử nhà ngoại tổ mẫu sắp lên kinh đúng không?
Việc này — phải để đại tỷ hay biết mới được!”
Ta khẽ lắc chén trà trong tay, cười nhàn nhạt, ngụ ý sâu xa.
Tổ mẫu xuất thân danh môn,Gia tộc ngoại tổ từng có tổ tiên làm Thượng thư bộ Hộ, từng được hoàng thượng sủng tín.
Nhưng sau lại đời sau không bằng đời trước,Tới đời phụ thân tổ mẫu thì chỉ còn cái vỏ danh môn mục ruỗng,
Khi ấy tổ phụ chỉ là một tú tài nhỏ nhoi, tổ mẫu tuy gả thấp, nhưng vẫn được xem là “hôn nhân môn đăng hộ đối”.
Ai ngờ tổ phụ đỗ cử nhân, trước khi mất còn lên đến chánh lục phẩm Hộ bộ Chủ sự;
Còn phụ thân ta thì mười tám tuổi trúng tiến sĩ, qua tuổi ba mươi đã là Hộ bộ Lang trung chánh ngũ phẩm,
Từ đó nhà họ Nguyễn cũng được xem là thế gia vọng tộc.
Nhưng bên ngoại tổ mẫu càng về sau lại càng sa sút .
Sau khi các trưởng bối lần lượt qua đời, tổ mẫu xin tổ phụ cất nhắc cho đệ đệ một chức Cửu phẩm nha môn “chức ty lại”..
Nếu hắn biết yên phận thì đã chẳng có chuyện gì,
Nào ngờ hắn là kẻ ham cờ bạc, lấy hết của cải trong nhà mà nướng sạch sành sanh;
Còn luôn mơ tưởng đổi đời, càng thua càng chơi lớn, rốt cuộc nợ nần chồng chất,
Mà toàn bộ những món nợ ấy — đều do tổ mẫu dùng tư ngân của mình mà gánh trả.
Tổ mẫu năm xưa mưu hại đích mẫu ,Cũng chỉ vì thèm khát số hồi môn phong hậu mà đích mẫu mang theo,Muốn nắm lấy quyền trung khố, để có bạc cứu vớt cái hố đen nơi nhà mẹ đẻ