Một giọng nói trầm ấm không phân biệt giới tính vang lên, vừa nhẹ nhàng dịu êm vừa mạnh mẽ hào hùng. Giọng nói ấy thông qua các tín hiệu điện tử mà chuyển hóa thành âm thanh truyền tới tất cả những ai lần đầu đăng nhập, lại vang vọng sâu trong hộp sọ tựa một lời thì thầm từ thế giới xa xôi.
“Ta là Lafieii, tạo vật đầu tiên của vũ trụ nhất nguyên, cách các vũ trụ nhị nguyên của các ngươi rất, rất xa, cả về không gian lẫn thời gian. Ta là kẻ bảo hộ tất cả, là điểm giao hòa giữa hai dòng chảy, đồng thời là người giữ cổng. Ta là người tiếp đón các ngươi bước vào thế giới Valia. Ah, hãy để ta được quan sát gương mặt của kẻ mà ta sắp sửa trao cơ hội để cứu lấy vùng đất ấy.”
Dòng thông báo hiện lên: Valia yêu cầu sử dụng webcam của bạn. Đồng ý?/Không?
Hắn chọn Đồng ý.
“Ah, ta nhớ gương mặt này. Ba chu kỳ Mặt Trời trước, ngươi đã từng đối diện ta một lần trong quá khứ. Khi ấy ngươi đã lựa chọn chối bỏ Valia, phải không?”
Đây là một kiểu hội thoại bằng AI à, hắn nghĩ. Nếu chỉ đơn thuần là lập trình bình thường, khó mà chi tiết tới mức nhớ được việc hắn từng mở giao diện Valia lên mà từ chối đăng nhập.
“Ah, lúc đó ngươi chưa sẵn sàng. Nhưng nhìn ánh mắt ngươi hiện giờ, ta đã thấy ngọn lửa quyết tâm không cách nào dập tắt. Ngươi đã sẵn sàng để trở thành một Adventurer trong thế giới Valia, ngươi đã sẵn sàng thử thách bản thân với câu đố của Chúa. Nói ta nghe, tên ngươi là gì?”
Một ô nhập hiện lên. Hắn gõ “K-a-i”.
“Chào Kai. Ah, ta đã nghe Chúa kể về ngươi. Rất thú vị. Ta sẽ cho phép một ngoại lệ. Ngươi không cần phải chọn Thủ hộ Đế vương, ngươi không cần nương tựa Estapha hay Zephrania, trong vòng nửa giờ tới, ngươi sẽ chỉ nhận được Bảo hộ của Lafieii ta. Quá thời gian đó, nếu ngươi vẫn không có Thủ hộ Đế vương, ta e ngươi sẽ bị trục xuất khỏi thế giới đó, vĩnh viễn. Không phải ta thù ghét gì ngươi, nhưng vũ trụ nhất nguyên quá khắc nghiệt đối với dữ liệu của nhân loại, một Adventurer không có Thủ hộ trong thế giới đó sẽ vĩnh viễn bị xóa sổ.”
Đồng ý? Không?
Hắn chọn Đồng ý.
“Tốt lắm, dù có thể chỉ là thời gian ngắn ngủi, nhưng hãy tận hưởng Valia nhé. Hãy chọn một điểm Thủ Hộ để bắt đầu cuộc phiêu lưu.”
Một danh sách toàn bộ 54 tòa thành trên toàn cõi Valia hiện lên. Đáng lẽ mỗi người chơi chỉ được phép chọn tòa thành được kích hoạt bởi Thủ hộ Đế vương của phe mình, nhưng hắn là ngoại lệ, ngoại lệ đầu tiên và duy nhất trong lịch sử.
Hắn chọn Estaphalia.
“Đi thôi.”
Màn hình đen bỗng chốc ngập tràn những đốm sáng, rồi vụt qua rất nhanh cho tới khi trở thành những chùm tia rực rỡ. Hắn có cảm tưởng mình đang lao qua vô vàn thiên hà, sau đó lọt thỏm vào một đường hầm xuyên qua mọi giới hạn không thời gian. Xung quanh hắn, từng mạch sáng loằng ngoằng như những rễ cây khổng lồ, tất cả dường như đều dẫn tới một cội nguồn xa xăm.
“Món quà cuối cùng ta dành cho tất cả Adventurer như một lời chúc phúc, hãy chọn một vũ khí khởi đầ…………..”
Giọng nói ấm áp của Lafieii vốn luôn ngân vang bên tai hắn đột ngột chìm dần vào hư vô. Đường hầm ánh sáng êm ả bỗng nhiên rẽ nhánh, và hắn thấy tầm nhìn của mình rơi vào một mạng lưới mê cung tối tăm phức tạp và hỗn loạn.
Biến cố này chưa từng xảy ra trước đây, hắn nhíu mày. Chưa từng đăng nhập Valia, nhưng hắn đã xem quá trình này từ những người chơi khác, tất cả mọi người đều bình yên nương theo con đường của Lafieii mà tìm tới Valia.
- Mi… mi là ai?
Không còn là giọng nói ấm áp trầm hùng của Lafieii, mà là một giọng nữ sắc lẻm pha chút lạnh lẽo và trịch thượng, khá giống một cô gái nhỏ đanh đá.
- Này! Ta hỏi mi đấy… mi là ai?!!!!
Không có khung chat trả lời. Chẳng hiểu nghĩ gì, hắn mở miệng trả lời qua micro.
- Cô hỏi tôi ư?
- Đúng đấy! Ta tưởng mi câm luôn á! A, ngươi không thuộc về thế giới này, giọng nói của ngươi chia làm hai phần chồng lên nhau, ngươi đến từ vũ trụ nhị nguyên!
- Có lẽ vậy. Vậy cô là cư dân của vũ trụ nhất nguyên?
Cái tựa game chết tiệt này vừa trigger event mới à? Hắn nghĩ. Bởi việc hắn được đăng nhập vào nơi đây, theo giao ước với Chúa, vốn đã là một giao kèo. Vì hắn là một ngoại lệ, nên mấy chuyện kì quặc này cũng có thể xảy ra lắm chứ.
- Có một mã code được gắn với dữ liệu của mi. Một mã code rất quen thuộc… Từ “người đó”… Nó dẫn mi tới đây. Nhưng đừng lao đầu vào chỗ chết, đồ sinh vật nhị nguyên yếu đuối ạ, mê cung này không có lối ra. Không có “thế giới” nào khả dĩ xuất hiện nơi cuối mê cung này cả, không có Valia mà ngươi đang tìm kiếm.
- Chà, tệ thật. Tôi đang bị lạc sao? - Cái event sử dụng hội thoại này mới lạ thật. Có vẻ Chúa thật sự đã phát triển được những AI siêu mạnh mà cả thế giới dòm ngó. Hắn cứ thử nhập tâm vào cuộc hội thoại xem sao - Tôi muốn tới Valia, Estaphalia. Cô có thể giúp tôi tới đó được không?
- Hừm!!! - Giọng nói ấy có phần giận dỗi - Ta vừa mới có được một giấc ngủ ngon. Nhưng may cho mi đấy, vì mi có một mã code của “người đó”, một món quà. Ta có thể dẫn đường cho mi, nhưng mi phải hứa giúp ta một việc.
- Việc gì vậy?
- Cứ đồng ý đi đã!
- Tôi phải biết việc đó là gì đã chứ?
- Không! Mi phải đồng ý, hoặc vĩnh viễn mắc kẹt tại nơi này!
Là kiểu một dạng Quest ẩn à, hắn nghĩ. Nhiều NPC trong các tựa game khác cũng hay có kiểu hội thoại lấp lửng thế này. Nếu chỉ là một Quest line thì cũng chẳng có gì đáng sợ, có lẽ là phần tất yếu của event rồi.
- Được, tôi đồng ý.
- Vậy nhé, giao ước đã hoàn thành!
Đường hầm đột ngột đổi hướng, và những luồng sáng rực rỡ khi nãy đã quay trở lại. Hắn đã thấy một lối ra.
Ô nhân vật bất ngờ pop ra, thứ đáng lẽ phải xuất hiện lúc Lafieii trao quà. Lần này không có bất kì lựa chọn vũ khí khởi đầu nào cả, mà ô vũ khí của hắn đã bị vĩnh viễn gắn với một ống đựng những thanh thép nhìn như những ngọn thương.
===
- Này, anh làm cái quái gì mà lâu thế?!!!! Chỉ là tạo nhân vật thôi mà? Anh có thật sự muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân không hay định để cô ta ăn chém tới chết?
Lần này là âm thanh chát chúa truyền tới từ bên ngoài. Cô nàng tên Sara sốt ruột chạy tới. Cả đội đang ngồi trong phòng máy xa xỉ được lắp đặt bên trong cung điện dành cho Chúa. Không ai để ý lắm tới màn hình của hắn nãy giờ, vì chẳng ai cho rằng việc khởi tạo tài khoản lại tốn thời gian hơn mức cần thiết như vậy.
Hắn liếc màn hình đang phát lại stream của Estapha, cũng hiểu rõ tình hình đang trở nên nguy cấp hơn bao giờ hết.
- Hiểu hiểu, đừng hét vào tai tôi nữa.
Cửa ra đã ở ngay trước mắt. Hắn thao tác rút một cây thương từ túi đeo hông, nhắm thẳng vào nơi đó mà ném mạnh.