- Có người hạ độc bà nội. - Kiều Niên nhíu mày, rụt tay lại. Cô cẩn thận đặt tay bà Cố xuống dưới chăn.
- Sức khỏe của bà nội vốn đã không tốt. Người đó rất cẩn thận với thuốc độc. Mỗi lần đều cho thêm một chút. Nếu em không nhầm thì hôm qua người đó đã hạ độc bà rồi!
Nghe Kiều Niên nói vậy, nét mặt Cố Châu liền thay đổi.
Hai ba ngày nay, Kiều Niên bận rộn với Tiểu Thi và Tống Mạn nên thường xuyên vắng nhà.
Hai ba ngày nay, anh cứ nghĩ mãi về mảnh đất đó. Anh chủ yếu muốn báo thù cho Kiều Niên nên không ở nhà lâu.
Có lẽ vì anh và Kiều Niên không ở nhà nên bọn ác nhân mới có cơ hội.
Rốt cuộc là ai đang ẩn núp trong nhà họ Cố?
Xem ra anh lại bận rộn rồi.
- Em sẽ bào chế thuốc giải cho bà nội! - Kiều Niên vừa nói vừa liếc nhìn Cố Châu với vẻ mặt phức tạp. Cuối cùng, cô quay người bỏ đi mà không nói một lời.
Kiều Niên bước ra khỏi phòng của bà Cố.
Hai ngày nay, cô bận rộn đến nỗi chân không chạm đất. Cô chưa về nhà. Giờ bà Cố đã bị trúng độc, cô không khỏi nghĩ đến Tống Mạn.
Khi Tống Mạn xuất hiện, bà Cố lại xảy ra chuyện.
Theo bản năng, Kiều Niên muốn ghép hai vụ án lại với nhau. Tống Mạn rốt cuộc là ai?
Kiều Niên nhớ lại hôm qua nhìn thấy Tống Mạn, trên người cô ta thoang thoảng một mùi hương.
Mùi hương đó rất quen thuộc, nhưng cô không nhớ ra đã ngửi thấy ở đâu.
Kiều Niên bước vào phòng thuốc. Một tiếng sau, cô mang theo một bát thuốc giải độc đi về phía phòng của bà Cố.
Cố Châu vẫn luôn canh chừng bà Cố. Thấy Kiều Niên bước vào, anh đứng dậy nhường chỗ.
Kiều Niên đỡ Cố lão phu nhân ngồi dậy, cẩn thận đút thuốc cho bà.