Con trai ông cũng là thiên tài lừng lẫy ở An Thành. Bây giờ công ty nhà họ Kiều đã nằm trong tay Kiều Vũ, lại tiến thêm một bước nữa.
Nhà họ Kiều xuất chúng như vậy, sao lại có loại cặn bã như Tô Tuyết?
Nếu không phải vì Tô Tuyết, sao nhà họ Kiều lại mất mặt đến thế?
Bao nhiêu công sức cả đời ông và con trai bỏ ra đều bị Tô Tuyết chà đạp dưới chân.
Tô Tuyết nghe Kiều Niên nói, nhìn sắc mặt Kiều Sơn âm trầm, bà quỳ xuống trước mặt Kiều Sơn, van xin tha thiết.
- Ông xã, đừng nghe Kiều Niên nói bậy. Em thật sự không làm gì khiến anh thất vọng cả. Chẳng phải em đã kể chi tiết cho anh nghe mọi chuyện trước đây rồi sao? Ông xã, xin anh hãy tin em. Em thực sự sẽ không làm anh thất vọng nữa đâu. Em...
Tuy nhiên, trước khi Tô Tuyết kịp nói hết câu, Kiều Sơn đã đá bà ngã xuống đất.
Sắc mặt Tô Tuyết biến đổi chóng mặt. Bà nhìn Kiều Sơn với vẻ sợ hãi.
Trước đây, Kiều Sơn đã đánh bà ở khách sạn. Bà thực sự sợ Kiều Sơn sẽ lại dùng bạo lực với mình.
Tô Tuyết nằm lăn ra đất, run rẩy.
Tất cả là lỗi của Kiều Niên. Nếu Kiều Niên không nói bậy, Kiều Sơn đã không đánh bà.
- Tôi nghĩ hai người là vợ chồng, chắc chắn sẽ muốn đối phương thành thật với mình. Hơn nữa, tôi chỉ giúp ông vì lòng tốt thôi. Ông không cần phải cảm ơn tôi nhiều đâu!
Nghe Kiều Niên nói vậy, Tô Tuyết lộ rõ vẻ tuyệt vọng. Bà nhìn Kiều Sơn từng bước một tiến về phía mình. Bà cảm nhận được sự tức giận toát ra từ Kiều Sơn. Bà vội vàng đứng dậy, cúi đầu trước Kiều Sơn.
- Anh phải tin em. Em thật sự không dùng tiền để nuôi trai bao. Em dùng hết vào chi tiêu hàng ngày của gia đình. Ông xã, nếu em phản bội anh, em sẽ bị sét đánh c.h.ế.t mất!
Trong mắt Tô Tuyết, thề thốt cũng giống như đánh rắm vậy. Chẳng có ý nghĩa gì cả.
Tuy nhiên, Kiều Sơn lại hoàn toàn không tin Tô Tuyết. Trong đầu ông chỉ toàn là hình ảnh Tô Tuyết lăng nhăng với đàn ông khác. Người phụ nữ ông yêu nhất lại dùng tiền của ông để mua vui cho những gã trai bao khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Con đĩ, mày lừa tao hơn hai mươi năm trời. Hai mươi năm trước, một triệu tệ là một khoản tiền lớn. Sao mày dám lấy tiền để nuôi trai bao? Nói cho tao biết, mày để một triệu tệ này ở đâu!
Chồng ơi, em thật sự không có. Chỉ cần tin em lần này thôi được không? Em thật sự không phản bội anh! - Tô Tuyết nói trong nước mắt.
Chát...
Tiếng tát vang vọng khắp phòng.
Kiều Sơn tát Tô Tuyết một cái thật mạnh, m.á.u từ khóe miệng bà chảy ra.
- A! - Tô Tuyết hét lên đau đớn!
Trong đầu Kiều Sơn chỉ toàn hình ảnh Tô Tuyết ngồi trên gã trai bao. Mắt ông càng lúc càng đỏ, ông dần mất đi lý trí.
Ông bước tới, đá mạnh vào bụng Tô Tuyết, khiến bà văng ra xa một mét.
Lưng Tô Tuyết đập mạnh vào cột, sắc mặt tái mét vì đau đớn. Bà cảm thấy mình sắp c.h.ế.t đến nơi.
Kiều Sơn tiến đến gần Tô Tuyết, đ.ấ.m đá túi bụi.
Bất kể có bằng chứng hay không, ông vẫn cảm thấy Tô Tuyết đã lấy một triệu tệ để nuôi trai bao hơn hai mươi năm trước.
Một triệu tệ của hai mươi năm trước là một khoản tiền khổng lồ.
Lúc đó, công ty ông chỉ có năm triệu tệ.
Lúc đó, ông thường xuyên cảm thấy buồn bã vì không thể gọi được vốn đầu tư.
Tuy nhiên, Tô Tuyết là một ả đàn bà mưu mô, dùng tiền để mua vui cho người khác.
Nếu lúc đó ông có một triệu tệ, nhà họ Kiều chắc chắn đã vươn lên một tầm cao mới.