Toàn bộ dáng vẻ của cô đều ngượng ngùng, như thể khó nói.
Hẹn hò giấu mặt?
Bà Cố khẽ cau mày.
Bối rối, bà nhìn Triệu Thiến hỏi.
- Sao cháu không nói sớm hơn?
- Cháu… cháu không biết nói thế nào. - Triệu Thiến ngập ngừng nói.
Cô không hiểu tại sao bà Cố lại hỏi mình lúc này. Cô cảm thấy bà Cố nên hỏi Kiều Niên mới đúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Có phải cháu vừa nói bóng gió là con bé cố tình đi xem mắt không? - Bà Cố hỏi, giọng rõ ràng từng chữ.
Triệu Thiến nhìn bà Cố với vẻ mặt sợ hãi và bất an hiện rõ trên mặt. Cô đưa tay ra nắm lấy tay bà Cố. Cô cau mày, thành khẩn giải thích.
- Bà ơi, chị dâu thứ hai đi xem mắt. Đáng lẽ cháu nên kể hết cho bà nghe, nhưng cháu sợ sẽ có hiểu lầm. Có lẽ người đó là bệnh nhân của chị dâu thứ hai. Cháu không thể nói ra điều khó tin như vậy được! - Triệu Thiến nghiêm túc giải thích, mặt đỏ bừng vì lo lắng.
Bà Cố nhìn thấy tình trạng của Triệu Thiến, nhẹ nhàng vỗ nhẹ tay cô. Bà nhẹ nhàng an ủi.
- Cháu ngoan, bà hiểu ý cháu. Cháu còn quá nhỏ. Cháu phải học cách tin tưởng chị dâu thứ hai của mình.
Trong lòng Triệu Thiến thoáng hiện lên chút lạnh lẽo, nhưng cô vẫn cố tỏ ra nhu mì như thể vừa được dạy dỗ. Cô gật đầu nói.
- Bà nội, cháu hiểu rồi. Cháu sẽ luôn tin tưởng chị dâu thứ hai của cháu!
Bà Cố gật đầu hài lòng.
Hai bà cháu đang định xuống lầu thì Triệu Thiến vô tình liếc nhìn tập tài liệu trên bàn. Trên tập tài liệu có dòng chữ "Di chúc" được viết bằng chữ đỏ.
Tuy nhiên, tên người thừa kế, cũng như chi tiết về việc phân chia di sản, vẫn chưa được ghi trên đó.
- Bà nội! - Mắt Triệu Thiến lập tức đỏ hoe.
Nhìn bà Cố với đôi mắt đẫm lệ, cô khóc nức nở hỏi.
- Bà nội, bà sẽ sống lâu. Sao bà lại viết những lời này? Bà...
Đến cuối cùng, Triệu Thiến đã khóc không ngừng.
Bà Cố nhìn vẻ mặt đau khổ của Triệu Thiến. Trước đây, bà lo lắng Triệu Thiến sẽ cố ý gây bất hòa trước mặt mình. Giờ bà biết đứa nhỏ này hết lòng vì nhà họ Cố.
- Bà chỉ muốn giải quyết sớm chuyện của mình thôi.
Bà Cố lấy khăn giấy ra giúp Triệu Thiến lau mặt.
- Ngoan, đừng khóc nữa.
- Bà nội, bà rõ ràng có thể sống đến trăm tuổi hoặc hơn. Thiến Thiến chỉ muốn ở bên cạnh bà thôi. - Triệu Thiến càng nói càng cảm thấy khó chịu. Nước mắt bắt đầu lăn dài trên má.
- Con người ai cũng phải tính toán tương lai trước. - Bà Cố cất di chúc vào tủ rồi khóa lại.