Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn

Chương 640: Ghen Tuông



Cố Châu nhẹ nhàng đứng dậy, đi về phía bàn làm việc. Anh liếc nhìn tập tài liệu trên bàn rồi chậm rãi cất lại vào ngăn kéo.

- Ồ.

Kiều Niên có chút ngạc nhiên. Cô không ngờ Cố Châu lại bình tĩnh đến vậy.

Chẳng lẽ Cố Châu không hề tò mò về những gì bà nội đã nói với cô sao?

Kiều Niên vuốt ve đầu rắn và nói tiếp.

- Không ngờ Lục lão gia và Cố lão gia lại là chiến hữu. Tình bạn sinh tử này thật đáng ngưỡng mộ. Chẳng trách quan hệ giữa hai nhà càng ngày càng tốt đẹp.

- Ừ. - Cố Châu đáp lời một cách thờ ơ.

Anh hơi ngẩng đầu nhìn Kiều Niên. Thấy Kiều Niên tỏ vẻ hứng thú, anh nói.

- Có gì muốn hỏi thì cứ hỏi, đừng vòng vo nữa.

- Nghe nói hồi nhỏ anh đã gặp đại tiểu thư nhà họ Lục?

Cố Châu nheo đôi mắt phượng lại, uể oải ngồi xuống ghế. Anh thản nhiên cầm lấy một cây bút máy xoay xoay. Một nụ cười thoáng qua trong mắt anh.

- Anh đã từng đính hôn với cô ấy.

Kiều Niên hơi sững sờ. Cô không ngờ Cố Châu lại nói với cô chuyện này.

Cây bút trong tay Cố Châu ngừng quay. Anh đặt bút xuống bàn, đi về phía ghế sofa. Anh bước tới gần Kiều Niên và nhìn xuống cô.

- Anh...

Cố Châu hơi cúi người, mặt tiến lại gần Kiều Niên. Anh hơi nhướn mày, giọng khàn khàn đầy khiêu gợi.

- Bà Cố, bà ghen à?

Tai của Kiều Niên đỏ bừng không ngừng.

Anh ta đang nói nhảm gì vậy? Cô hoàn toàn không nhắc đến chuyện này, được chứ?

- Nếu tôi coi cô ấy như em gái mình, liệu bà Cố có yên tâm không? - Cố Châu nghiêm túc hỏi. Giọng nói trầm thấp, đầy sức hút.

Kiều Niên chỉ muốn hỏi xem Cố Châu đã gặp con gái lớn nhà họ Lục chưa, nhưng nghe câu trả lời của Cố Châu, cô ngượng ngùng không dám hỏi tiếp.

Nếu tiếp tục hỏi, Cố Châu có thể sẽ không nói cho cô biết đáp án. Ngược lại, anh còn có thể nghĩ cô đang ghen.

Cô cảm thấy mình và Cố Châu không cùng chung chí hướng. Có những chuyện sẽ càng ngày càng tệ hơn.

- Hay là ngày kia chúng ta cùng nhau đến nhà họ Lục nhé?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Ừm.

Kiều Niên không ngờ Cố Châu lại đồng ý nhanh như vậy. Cô muốn đứng dậy, nhưng Cố Châu lại đứng quá gần.

Không hiểu sao, Kiều Niên lại nhớ đến những lời Cố Kỳ đã nói với mình.

Cố Kỳ từng nói Cố Châu thừa nhận anh thích cô.

Cô biết rõ Cố Châu nói vậy là vì muốn Cố Kỳ chấp nhận cô làm mẹ kế.

Tuy nhiên, tim cô vẫn đập loạn xạ.

Kiều Niên vội vàng gạt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn đó ra sau đầu. Cô nghĩ đến Trần Thanh đang đứng ngoài cửa. Cô ngước nhìn Cố Châu và nói.

- Sau này đừng để Trần Thanh ra ngoài làm gì nữa. Cứ để anh ấy ở bên cạnh anh. Có anh ấy bên cạnh, anh ấy mới có thể chăm sóc anh tốt được.

- Không phải em vẫn đang ở nhà sao? - Cố Châu hỏi, rõ ràng nhìn thấy vẻ lo lắng trong mắt Kiều Niên.

Nghe Cố Châu nói, Kiều Niên sững sờ. Trong giây lát, cô không biết phải trả lời thế nào.

Cô chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy Cố Châu nói.

- Em sẽ luôn ở bên cạnh anh, phải không?

Tim Kiều Niên đập càng lúc càng nhanh, như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô không hiểu Cố Châu hôm nay bị làm sao nữa. Sao anh ấy lại nói như vậy?

Cố Châu nhìn vẻ mặt sững sờ của Kiều Niên, anh khẽ nhíu mày. Ánh mắt lạnh lùng khi anh nói.

- Em không chỉ là vợ anh, mà còn là bác sĩ riêng của anh!

Vậy là cô đã hiểu lầm.

Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Thấy Cố Châu thẳng lưng, nghiêng m.ô.n.g sang một bên, cô đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Cố Châu, giải thích.

- Thỉnh thoảng em cũng ra ngoài. Bảo Trần Thanh ở bên cạnh anh nhé.

- Ừm.

Kiều Niên nói tiếp.

- Trời cũng muộn rồi. Em sẽ kể chuyện cổ tích cho Tiểu Kỳ nghe. Tối nay em phải ra ngoài. Nhớ để Trần Thanh ở cùng anh nhé.

Ánh mắt Cố Châu tối sầm lại, anh thản nhiên đáp.

Anh không hỏi Kiều Niên đi đâu, chỉ ngồi trên ghế sofa nhìn Kiều Niên rời khỏi thư phòng.

Mắt anh hơi nheo lại, ánh mắt càng lúc càng mơ màng.

Kiều Niên vừa rời khỏi thư phòng thì Trần Thanh bước vào.