Đêm hôm đó ở khách sạn MY, anh chỉ đè cô xuống dưới, vậy mà cô lại nổi cơn tam bành.
Đêm đó, anh chắc chắn rằng Kiều Niên rất có thể có chứng sợ đàn ông nhẹ, nhưng triệu chứng đó...
- Cháu còn muốn giấu bà đến bao giờ nữa?! - Bà Cố càng nghĩ càng tức giận. Lúc này, bà không còn buồn rầu nữa. Bà dựa lưng vào ghế bành, chán nản nói.
- Các CEO bá đạo của các công ty khác đều cưới vợ trẻ cả rồi. Vợ trẻ của họ ngày nào cũng không chạm đất, chân run rẩy đến mức không thể ra khỏi giường. Vậy mà cháu...
Kiều Niên ngồi xuống bên cạnh bà Cố, nhìn bà với vẻ khó tin.
Chân của họ gần như không chạm đất?
Chân họ run rẩy sao?
Không thể ra khỏi giường?
Cô sững sờ. Bà Cố rất am hiểu tiểu thuyết về những vị tổng giám đốc bá đạo.
Kiều Niên không biết phải giải thích thế nào nữa. Cô cảm thấy bà Cố đã hiểu lầm, nhưng tốt hơn hết là để Cố Châu giải thích.
- Cháu trai này của ta không ngoan. May mà nhà ta còn có chút tiền. Khi nào về sẽ mua quà cho cháu vui. Đừng buồn! - Bà Cố an ủi Kiều Niên một cách chân thành.
Kiều Niên thật sự không biết nói gì. Cô nhìn Cố Châu cầu cứu.
Cố Châu ho khan một tiếng.
- Bà ơi, không phải như bà nghĩ đâu.
Bà Cố cau mày nhìn Cố Châu, thở dài bất lực.
- Ý cháu là sao?
- Theo nghĩa đen.
- Nói cách khác, hai đứa vẫn chưa có thai sao? - Bà Cố thở phào nhẹ nhõm.
Rồi bà nhìn Kiều Niên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
- Niên Niên, sau này bà lại phải làm phiền cháu rồi.
Kiều Niên không biết nên đồng ý hay không. Cô mỉm cười lịch sự rồi im lặng.
- Bà ơi, uống thuốc trước đi! - Kiều Niên vội vàng nói, lo lắng bà Cố sẽ càng ngày càng yếu.
- Ừ. - Bà Cố đáp.
Sau khi uống thuốc Kiều Niên đưa, bà ngẩng đầu nhìn Kiều Niên.
- Niên Niên, đi xem đã đến giờ ăn chưa.
- Được ạ. - Kiều Niên đứng dậy đi ra ngoài. Cô biết Cố Châu nhất định sẽ nhân cơ hội này nhờ bà nội giúp anh che giấu sự thật về hôn nhân của họ.
Sau khi Kiều Niên rời đi, bà Cố quay lại nhìn Cố Châu. Bà cau mày, thấp giọng hỏi.
- Cháu định để đứa bé đó trở về luôn sao? Nếu Niên Niên biết chuyện, con bé sẽ làm gì?
- Rời đi.
- Vậy tại sao cháu còn dám đưa Tiểu Kỳ về? Cách vài ngày cháu đến thăm Tiểu Kỳ là được! - Bà Cố cau mày, lạnh lùng nói.
- Cháu muốn bà nội giúp cháu che giấu chuyện cháu và Kiều Niên kết hôn trước mặt Tiểu Kỳ. - Cố Châu bình tĩnh nói.
Bà Cố suýt nữa thì ngạt thở.
Trước khi kịp hỏi Cố Châu về kế hoạch của anh, Cố Châu đã muốn che giấu chuyện hôn nhân của họ.
- Ý… ý của cháu là gì?
- Cháu đã nói với Kiều Niên rằng Cố Kỳ là con của một người bạn. Kiều Niên cũng rất quý Cố Kỳ và thông cảm cho thằng bé. Cô ấy nghĩ Cố Kỳ chỉ coi cháu, cha đỡ đầu của nó, như cha ruột của mình. Cả cháu và cô ấy đều muốn che giấu chuyện chúng cháu đã kết hôn. - Cố Châu mỉm cười giải thích.
Nét mặt của bà Cố biến đổi
Bà đã chứng kiến Cố Châu lớn lên. Bà luôn cưng chiều đứa cháu trai này nhất, nhưng bà không ngờ nó lại làm ra chuyện nực cười như vậy.
- Cháu định lừa dối Niên Niên và Cố Kỳ sao? - Giọng nói của bà Cố trở nên lạnh lùng.