Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn

Chương 1368:



 

Kiều Niên liếc nhìn điện thoại của Cố Châu, trầm ngâm nói.

- Nếu Tần Xuyên phát hiện đường hầm bị sập, chắc chắn anh ấy sẽ tăng tốc. Chúng ta hãy đi theo khoảng cách sáu đến tám cây số.

Kiều Niên đi theo hướng Cố Châu chỉ. Cô lấy điện thoại ra, liếc nhìn dữ liệu trên bản đồ, rồi nhìn những vết đen trên tảng đá lớn. Sắc mặt cô thay đổi, vội vã bước tới. Ngửi thấy mùi khét, cô thở hổn hển.

- A Châu, lại đây xem. - Kiều Niên nhìn Cố Châu cách đó không xa, nghiêm nghị nói.

Cố Châu bước về phía Kiều Niên. Khi đến gần, anh nhìn theo hướng Kiều Niên chỉ và thấy chất đen còn sót lại trong các khe nứt trên tảng đá lớn.

Anh bước tới với vẻ mặt u ám. Không cần đến gần cũng ngửi thấy mùi thuốc súng.

- Là thuốc súng!

Kiều Niên nhíu mày. Cô từng học y với ông nội. Ngay từ đầu, ông nội đã dạy cô cách cải thiện khứu giác. Khi cô và Cố Châu đi đến đây, cô ngửi thấy một mùi lạ. Không ngờ đó lại là thuốc súng!

- Đây không phải là thiên tai, là có người cố ý. - Vừa nói, Kiều Niên vừa siết chặt nắm đ.ấ.m đến mức các khớp ngón tay trắng bệch. Cô khao khát lôi người đó ra và đưa về đồn cảnh sát.

Kiều Niên không biết tại sao người này lại cho nổ tung đường hầm. Chẳng lẽ hắn muốn g.i.ế.c Tần Xuyên hay Lục Kỳ?

Kiều Niên mím chặt môi, cố gắng giữ bình tĩnh.

Cố Châu đưa tay vỗ nhẹ lưng Kiều Niên như đang an ủi cô. Sau đó, anh lấy điện thoại ra gọi cho Trần Thanh.

[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (Monkeyd.net.vn) để em có động lực ra chương nhanh ạ.]

Cuộc gọi được kết nối rất nhanh. Cố Châu nói.

- Trần Thanh, từ cửa hầm, thuốc s.ú.n.g đã được tìm thấy cách đó sáu cây số. Liên lạc ngay với cảnh sát. Đường hầm không phải tự nhiên sụp đổ mà là do con người tạo ra.

Nhìn Kiều Niên nghiêm nghị nhìn quanh, Cố Châu biết cô vẫn đang điều tra xem có còn thuốc s.ú.n.g nào khác không.

- Bảo cảnh sát thay đồ chống nổ.

Sau khi cúp máy, Cố Châu nhìn dấu vết thuốc s.ú.n.g trên tảng đá lớn với tâm trạng nặng nề.

Trước đó, anh đã đoán là có người sắp đặt vụ sập hầm này, nhưng không ngờ những kẻ đó lại điên rồ đến mức dùng thuốc súng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

- Ở đây.

Giọng Kiều Niên vang lên cách đó không xa. Cố Châu vội vàng bước tới, thấy cái hố lớn trước mặt Kiều Niên đầy cặn bã màu đen. Mùi thuốc s.ú.n.g nồng nặc. Nếu không phải gió mạnh, chắc họ đã ngửi thấy mùi thuốc s.ú.n.g từ lâu rồi.

- Bọn họ dùng bao nhiêu thuốc s.ú.n.g vậy? – Cố Châu nhíu mày hỏi.

Trong đường hầm, sau khi Trần Thanh cúp máy, hai tay anh nổi da gà. Anh sợ hãi hét lên.

- Rút lui! Mọi người, rút ​​lui! Có bom!

Nói xong, Trần Thanh lùi lại vài bước. Phía sau vang lên tiếng ầm ầm dữ dội, một luồng nhiệt từ phía sau ập đến.

Trần Thanh chỉ còn biết kéo hai người bên cạnh nằm xuống rồi hét lớn.

- Tất cả nằm xuống!

Trần Thanh giơ tay che mặt. Một lúc lâu sau, khi luồng nhiệt lắng xuống, anh mới đứng dậy, quay lại thì thấy cái hố mà họ định chui vào đã bị vụ nổ bịt kín.

Đầu óc anh ong ong, như thể có một lớp màng dày bịt kín tai. Anh không nghe thấy gì cả.

Anh nhìn những người mình dẫn theo. Từng người một, họ đứng dậy trong tình trạng thảm hại. Họ bị thương ít nhiều. Mãi đến lúc đó, anh mới hồi phục lại.

Khi nghe lại được, anh cảm thấy điện thoại đang reo. Anh lấy điện thoại ra và thấy đã có hơn chục cuộc gọi nhỡ. Tất cả đều là của Nhị thiếu gia.

Cuộc gọi vừa kết nối, Trần Thanh đã nghe thấy giọng nói lo lắng của Kiều Niên.

- Trần Thanh? Trần Thanh, anh có nghe thấy tôi không? Anh khỏe không?

Trần Thanh cầm điện thoại lên, định nói nhưng cổ họng lại nghẹn ứ. Anh lấy tay che môi, ra hiệu cho mọi người rời đi. Anh đứng một mình tại chỗ, nhìn tảng đá lớn chắn ngang đường hầm trước mặt, nhíu mày.

- Phu nhân...

...

Kiều Niên nắm chặt điện thoại của Cố Châu. Điện thoại đang bật loa ngoài, giọng nói yếu ớt của Trần Thanh vang lên.

Cô thở phào nhẹ nhõm, mắt hơi đỏ.

May mà Trần Thanh và những người khác đều không sao.