- Nghe anh Tư nói lần này em quay phim cổ trang, có mệt không? - Kiều Niên lịch sự nói, bình tĩnh ngồi xuống đối diện Tống Vũ.
- Em thích quay phim. - Tống Vũ vừa nói vừa đưa menu cho Kiều Niên.
- Chị ơi, chị muốn ăn gì?
Kiều Niên gọi hai món rồi đưa menu lại cho Tống Vũ.
- Em có muốn ăn gì không?
Tống Vũ cầm menu, thêm hai món nữa rồi mới gọi món.
Kiều Niên không hiểu tại sao Tống Vũ lại gọi mình. Đang nghĩ ngợi thì nghe thấy Tống Vũ lên tiếng.
- Nghe ba đứa nhỏ của chị rất ngoan ngoãn, đáng yêu. Nhìn ảnh là em rất thích. Không biết khi nào rảnh em có thể đến thăm mấy đứa nhỏ ở nhà họ Cố không?
- Được rồi. Hôm nay nếu em rảnh thì cũng có thể đến thăm. Cuối tuần này chị vẫn muốn đưa bọn trẻ về nhà họ Lục. - Kiều Niên mỉm cười nói.
- Sợ hôm nay không kịp rồi. Quà em chuẩn bị cho bọn trẻ vẫn chưa tới. - Tống Vũ cười nói.
Thấy cốc của Kiều Niên đã cạn, cô đứng dậy rót cho Kiều Niên một cốc nước, nhỏ giọng nói.
- Sợ không chỉ mình em thích ba đứa nhỏ này đâu.
Nghe Tống Vũ nói, Kiều Niên mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không thể nói rõ ra.
Tống Vũ ngồi xuống ghế, mỉm cười nhìn Kiều Niên.
- Chị, chị định tự mình chăm sóc bọn trẻ à?
- Ừ. - Kiều Niên có cảm giác như Tống Vũ đang ám chỉ điều gì đó.
Tống Vũ mỉm cười gật đầu.
- Tự chăm sóc con cái thì hơn. Mấy hôm trước em có đọc báo cáo. Hình như có một bà mẹ cứ dán mắt vào điện thoại khi đưa con ra ngoài chơi. Bà ấy không để ý đến con, và con bà ấy bị bắt cóc. Đến giờ vẫn chưa tìm thấy con.
Tống Vũ không để ý đến vẻ mặt u ám của Kiều Niên. Khi người phục vụ bước vào, cô nhiệt tình mời Kiều Niên cùng ăn cơm.
Kiều Niên cảm thấy hôm nay Tống Vũ có chút kỳ lạ. Trong ấn tượng của cô, Tống Vũ đối xử với mọi người rất tốt, nhưng những lời Tống Vũ nói với cô lại khiến cô cảm thấy không thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ăn xong, Tống Vũ khoác tay Kiều Niên rời đi. Cô mở cửa, thấy ngoài cửa không có ai. Cô hạ giọng nhắc nhở.
- Để mắt đến bọn trẻ. Ngay cả người quen cũng có thể bắt cóc chúng.
Khi Kiều Niên nghe Tống Vũ nói, tim cô hẫng một nhịp. Cô quay sang nhìn Tống Vũ và thấy cô ấy đang mỉm cười với mình như một đóa hoa.
- Chị, vậy thì ổn rồi. Hôm nào em lại tìm chị chơi với bọn trẻ nhé. Em có chút việc ở phim trường. Em đi làm việc trước đây. Tạm biệt.