Tôi Trở Thành Bạn Gái Kẻ Thù Của Anh Trai
Đoạn thời gian ngắn ngủi đó xác định chúng tôi sẽ là bạn bè của nhau, nếu chỉ là bạn bè trong thời gian ngắn thì cũng tốt.
Thời gian đó kéo dài, đến khi tôi ở cuối con đường thì mới phát hiện trong lúc vô tình anh đã xâm chiếm cuộc sống của tôi.
Ròng rã hai năm, Lục Thanh Dã chưa hề vắng mặt.
Đoạn thời gian đó anh trai tôi đang tiếp quản công ty nên cũng ít khi về nhà.
Số lần tôi gặp Lục Thanh Dã còn nhiều hơn so với anh trai tôi.
Sau khi biết tôi ở một mình, anh chủ động đưa ra ý định đưa tôi về nhà.
Thỉnh thoảng còn mời tôi cùng ăn cơm, tiện thể trò chuyện về thành tích thi cử của tôi.
Mọi chuyện đều như nước chảy thành sông, vô cùng hợp lý.
Lục Thanh Dã tự ý giao bài tập cho tôi, đều là những bài dùng để rèn luyện tư duy.
Việc học tăng thêm nên tôi không còn thời gian để đi ngoài “lêu lỏng”, sau khi học xong thì mọi sinh hoạt của tôi tựa như đều đã bị anh chiếm hết.
Trong lúc bất tri bất giác, tôi đã bắt đầu cùng anh chia sẻ niềm vui và tiến độ thi cử, mong chờ lời khen ngợi của anh.
Những trao đổi về học tập đó đã khiến cho tôi hiểu rõ sự xuất sắc của Lục Thanh Dã, lòng ngưỡng mộ cũng dần chuyển thành rung động.
Đến tận bây giờ, mọi thứ của tôi đều đã bị Lục Thanh Dã nắm rõ trong lòng bàn tay.
Cho đến khi tôi nhận ra thì đã quá muộn.
Sau khi kỳ thi đại học kết thúc, thời gian đó bởi vì quá nhàn rỗi mà như dài dằng dặc.
Lục Thanh Dã cũng không còn chủ động liên lạc với tôi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mà tôi bắt đầu một ngày kiểm tra điện thoại tám trăm lần, chờ đợi tin nhắn từ Lục Thanh Dã.
Những tin nhắn trả lời của Lục Thanh Dã càng ngày càng ngắn, anh cũng không còn chủ động quan tâm đến cuộc sống của tôi nữa.
Thậm chí tôi còn hỏi anh nên điền nguyện vọng đại học ở địa phương nào thì tốt, anh cũng chỉ trả lời một câu khách quan.
“Trường A mặc dù không xem là trường tốt nhất về bảng xếp hạng tổng thể trong cả nước, nhưng ngành em thích thì nguồn lực ở trường A là tốt nhất.”
Tôi xem đi xem lại những câu trả lời đầy quan tâm khi xưa của anh, cả người như rơi vào khoảng không trống rỗng.
Tôi vốn còn chắc chắn Lục Thanh Dã thích tôi.
Nếu không phải để ý đến thân phận và địa vị của tôi, làm gì có ai sẵn lòng giúp tôi học tận hai năm mà không cần đền đáp gì chứ?
Thái độ lúc gần lúc xa của anh khiến trong lòng tôi cảm thấy vô cùng khó chịu.
Tôi không hiểu, càng không dám hỏi.
Điều đáng sợ hơn là tôi phát hiện bản thân đã sinh ra sự ỷ lại đối với Lục Thanh Dã.
Anh đột ngột rút khỏi cuộc sống của tôi, làm cho tôi thật sự không thể quen được.
Công việc của Lục Thanh Dã rất bận rộn, sau khi không còn giúp tôi học hành nữa thì tôi cũng không còn lý do gì để tìm anh.
Đến mức cả kỳ nghỉ hè, bản thân tôi lúc nào cũng trong trạng thái uể oải suy sụp.
Anh trai tôi còn cho rằng vì tôi quá lo lắng về thành tích thi cấp ba, năn nỉ lôi kéo tôi, đưa tôi đến một buổi đấu giá xem như giải sầu một chút.
Anh còn quyết tâm chọn một món trang sức để làm quà tốt nghiệp cho tôi.
Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com