Không còn cách nào khác, khẽ hé cửa, chỉ lộ nửa khuôn mặt:
“Du Đường, em quên lấy đồ… Anh giúp em lấy túi quần áo sofa với.”
Một lúc lâu thấy phản hồi, bắt đầu nghi ngờ — là ?
lúc định hỏi , trả lời:
“Được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Giọng khàn hơn lúc một chút.
Tiếng bước chân vang lên ngoài cửa, dừng phòng tắm:
“Của em đây.”
hé cửa đưa tay nhận, cảm nhận món đồ đặt tay.
“Cảm ơn.”
Vừa định đóng cửa, chợt đối mặt ánh mắt sâu thẳm, trầm và dường như đang cháy âm ỉ của .
Cúi xuống , phát hiện: chỉ đưa mỗi… đồ lót.
Trời ơi! định nhờ lấy nguyên cái túi cơ mà!
chần chừ trong phòng tắm lâu lắm, cuối cùng gom đủ can đảm bước .
Du Đường đồ ngủ, giường tài liệu.
Thấy , gấp xấp giấy . Gương mặt mảy may trêu chọc khiến nhẹ nhõm.
chuyện cần hỏi :
“Chuyện của Du Tư Viễn… định giải quyết thế nào?”
Anh như đoán , đưa xấp tài liệu .
“Em xem .”
cầm lấy, lướt qua.
Bên trong là bản tóm tắt “hành trình tình ái” của Du Tư Viễn — y như một cốt truyện ngôn tình ngược tâm: thiếu gia nhà giàu và đóa hoa trắng mong manh, kèm theo ảnh.
Họ yêu — cãi — lành, cứ lặp lặp .
Cho đến đêm qua, khi cô gái phát hiện Du Tư Viễn sắp cưới vợ, cô lóc gọi điện cho .
Du Tư Viễn hối hận, bỏ rơi vị hôn thê — là — trốn cùng cô nàng ngay trong đêm.
Nếu bỏ rơi, chắc còn thấy cảm động. đáng tiếc, chính là cắm sừng.
Quá đáng! Muốn bỏ thì sớm, đằng đợi đến ngày cưới mới chạy là ?
Xem thời gian trong tài liệu, họ dây dưa hơn ba tháng — còn lâu hơn cả thời gian chuẩn hôn lễ.
Nếu Du Tư Viễn thẳng từ đầu, tức đến thế .
“Du Tư Viễn đang đưa bạn gái du lịch nước ngoài. sẽ cho đưa cô về. Nếu em , hôn lễ xem như từng diễn .”
Du Đường hiểu lầm là hối hận. Hai chúng đăng ký kết hôn, chỉ tổ chức tiệc cưới.
mà hối hận?
【-1 rác rưởi.】
【+1 bảo bối.】
Đây rõ ràng là vận may của .
“Chúng cưới. Em là vợ . Ngày mai, giấy đăng ký kết hôn.”
dùng giọng điệu nghiêm túc .
Du Đường , xác nhận thành thật. Anh cũng nghiêm túc đáp:
“Được.”
“Anh giao Du Tư Viễn cho em xử lý đúng ?” — bất chợt nở nụ tinh quái.