Tôi Cùng Kẻ Thù Gả Vào Thế Gia

Chương 17



An Quyết tôi sống cả nửa đời người, lại chẳng thể bảo vệ được người vợ thân yêu, đến cả đứa con gái duy nhất em để lại cũng....

Nếu không phải ông trời thấy thương cho số phận của con bé, để con bé sống lại lần nữa, nếu tôi mất, làm gì còn mặt mũi nào gặp lại vợ tôi đây?

Khi con bé ngồi trên giường chờ đợi cuộc điều trị thôi miên xóa kí ức, nó không khóc, mỉm cười an ủi tôi, nói rằng nó không sao

Ngược _ HE

Nhưng điều đó ngược lại lại khiến trái tim tôi như muốn vỡ vụn, sao có thể không sao được, kiếp trước nó đã phải đau đớn tới nhường nào để ám ảnh đến mức dù sống lại rồi vẫn không chịu được phải xóa đi những kí ức đó

Trong nụ cười đó ẩn chứa sự đau khổ của 1 kiếp người, nó cay đắng biết bao

Nhà thôi miên kia quen tôi, đã nói rằng thôi miên xóa kí ức cũ và đè kí ức giả lên rất dễ gặp bất trắc, có thể sẽ quên đi một số chuyện, hoặc trực tiếp quên sạch tất cả, không còn bất kì kí ức nào

Dằn vặt hồi lâu, cuối cùng tôi vẫn quyết định nói cho Tình Tình, con bé có quyền biết và quyết định cuộc đời nó

Con bé trầm mặc mất nửa ngày, đột nhiên mở miệng, xin tôi, nếu trong tình huống xấu nhất, nó quên hết tất cả mọi người, thì mong tôi đưa nó đi càng xa càng tốt, đừng để Tiểu Nhiên tìm thấy nó, nó muốn thằng bé quên đi mình, sống hạnh phúc với người khác, nó không muốn Tiểu Nhiên cứ mãi dậm chân tại chỗ chỉ vì nó

Tôi đồng ý với nó

Nhưng nó không biết rằng, hôm đó Tiểu Nhiên đã khóc tới ngất đi, chỉ mong nếu con bé quên hết, vẫn có thể ngày ngày ở sau lưng, bảo vệ, âm thầm chăm sóc nó

Tôi do dự, thực ra câu trả lời rõ ràng đã nằm trước mắt, chỉ là.....

Điều không ngờ là, con bé không quên hết tất cả, lại chỉ quên mất từng có Hàn Cảnh Nhiên trong cuộc đời

Thật là trớ trêu làm sao

Đến cả nhà thôi miên kia cũng không hiểu, ông ta nói với tôi, “ Tôi chưa bao giờ gặp tình trạng này, có thể do trong thâm tâm An tiểu thư thấy không còn phù hợp với Hàn nhị gia nữa, muốn anh quên đi mình nên lúc thôi miên, cô ấy đã tự chủ động thôi miên phần kí ức kia thành sai....”

Tôi đứng đó, nhìn thấy thằng bé đau đớn và suy sụp ra sao khi Tình Tình tỉnh lại, ánh mắt đầy cảnh giác, lạnh lùng hỏi nó: Anh là ai?

Tôi đã nghĩ rất nhiều, tôi biết Tình Tình và Tiểu Nhiên yêu nhau đến mức nào, làm sao bọn nhỏ có thể chấp nhận được việc mất nhau chỉ vì chút kí ức kia không còn nữa?

Mang theo tâm trạng rối bời mà mê man vào giấc ngủ, tôi gặp lại hình bóng xưa đã lâu rồi không được thấy

Vợ tôi, Cẩm Lam

Em vẫn xinh đẹp như vậy, còn tôi thì đã già đi rất nhiều

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Em, vẫn là em của năm 25 tuổi.....

Nhưng tôi thì đã hơn 40

Em nói với tôi, hãy để hai đứa đến với nhau, đừng giống như hai chúng tôi, âm dương cách biệt, chỉ có thể gặp nhau trong giấc mơ ngắn ngủi này

Khi tỉnh dậy, tôi ôm chặt bức ảnh trong lòng, không kìm được nước mắt cứ chảy ra, Lam Lam, tôi rất nhớ em, giá như năm xưa tôi không đi công tác xa, để em ở nhà một mình, thì mọi chuyện có thể cứu vãn, phải không?

Bây giờ hối hận còn làm gì được, tôi chỉ còn Tình Tình, tôi phải bảo vệ nó, không để nó phải chịu bất kì tổn thường nào nữa!

Hồi phục lại trạng thái thường ngày, tôi đã tìm đến Tiểu Nhiên, nói thằng bé hãy kết hôn với Tình Tình

Sau đó tôi nói với con bé là An gia đã phá sản, phải tìm nhà liên hôn, con bé thấy thông cáo tuyển vợ của Hàn gia liền lập tức tự đi ứng cử, mọi chuyện đều nằm trong dự tính ban đầu

Không ngờ được vẫn có bánh xe trệch khỏi quỹ đạo, không biết vì sao con bé phát hiên ra kí ức đã mất, còn có liên quan tới Tiểu Nhiên, nhất quyết đòi bỏ khỏi Hàn gia

Tôi không có cách nào để nói cho con bé hiểu, cũng chỉ đành bảo con bé đừng giận Tiểu Nhiên nữa

Cũng may Tình Tình sau khi suy nghĩ lại, đã đồng ý quay về Hàn gia, làm lành với Tiểu Nhiên, cũng không thấy hỏi gì về kí ức kia nữa

Sau này còn sinh ra một tiểu Tình Tình vô cùng đáng yêu, giống hệt....con bé hồi nhỏ

Con bé rất giống Lam Lam

Tình Tình, kiếp trước ba không thể bảo vệ mẹ con, cũng không thể bảo vệ con, kiếp này ba nhất định sẽ không để con xảy ra chuyện gì, chúng ta, nhất định sẽ sống hạnh phúc

Thật hạnh phúc

 

Lam Lam, em ở nơi đó, có nhìn thấy không?

Anh đã bảo vệ được con gái của chúng ta rồi

 

 


Bạn đang đọc truyện trên truyencom.com