- Lúc trước người nào thổi phồng lên là kế hoạch này không có chút sơ hở? Hiện tại ngay cả ta cũng không đẹp mặt được. trở về Dương Gia Bảo nhất định phải chịu sự châm biếm của tên tiểu tử Dương Lỗi kia!
- Lý mập mạp! Tạm thời buông hắn ra đi. Việc này đích xác cũng không ngờ tới được. Hai tên huynh đệ họ Dương này cũng không phải là gà mờ! Dương Phàm trước đây thì không cần phải nói, Dương Lỗi hiện tại cũng hoàn toàn kiêu căng ngạo mạn. không coi ai ra gì! Nhưng trước mặt các bậc trường bối lại cực kỳ nhu thuận. Đúng là giảo hoạt!
Dương Quang thản nhiên nói. Khi hắn nhắc tới cái tên Dương Lỗi thì trên mặt hoàn toàn hiện rõ vẻ căm hận. Lý mập mạp buông Hồ Bán Tiên ra. bộ dáng cũng cực kỳ căm hận nói:
- Việc này khẳng định có tên Dương Lỗi kia tham gia. Bằng một mình Dương Phàm thì không thể có bản lĩnh như thế được.
- Tạ ơn Dương công tử. hiện tại chúng ta làm thế nào đây?
Hồ Bán Tiên hơi sợ hãi nói.
Đối vơi Lý mập mạp. mặt ngoài thì hắn nịnh hót. sợ hãi với bối cảnh của đối phương nhưng sau lưng thì cực kỳ khinh bỉ và thống hận. Nhưng đối mặt với Dương Quang nhân tài kiệt xuất của Nam Lĩnh Dương gia lại cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình. Hắn cực kỳ kính sợ. sợ hãi thực lực chân chính của đối phương.
- Đại cục đã mất. chỉ có thể tạm tránh đi mũi nhọn. tìm cơ hội khác. Hiện tại thanh thế hai huynh đệ hắn không tầm thường, đại ca thì có y thuật cao minh. đệ đệ lại là thiên tài quật khởi.
Dương Quang trầm ngâm nói.
- Chúng ta có nên xuống tay với người nhà bọn chúng không? Hoặc chờ thời cơ xử lý Dương Phàm?
Hung quang trong mắt Lý mập mạp lóe lên.
Dương Quang quả quyết nói:
- Không được! Đây chính là điều tối kỵ của tu tiên giới. Không có thâm cừu đại hận không thể đả thương tới thân thuộc của người tu tiên ở giới thế tục. Hơn nữa. cũng không chỉ có hai tên Dương gia này có người nhà!
Thân là người tu tiên, đều có một ít thân nhân trên giới thế tục. hoặc là bằng hữu. hậu duệ. Tu tiên giới có một quy định bất thành văn đó là ân oán giữa những người tu tiên không được liên lụy tới giới thế tục. Chẳng những Dương Phàm có người thân ở giới thế tục mà ngay cả Dương Quang cũng có lão mẫu là người thế tục.
Hồ Bán Tiên cũng gật đầu nói:
- Việc này không thể làm trái được. Hai huynh đệ họ Dương này tâm tính cứng cỏi. sát phạt quyết đoán. Nếu khiến bọn chúng nóng mặt thì hậu quả cũng không thể chịu đựng nổi
Lý mập mạp nghiến răng nghiến lợi nói:
- Thôi vậy, ta hận hai tên này tới chết! Ngày sau nếu có cơ hội sẽ diệt trừ hai người này, đùa bỡn con bé bại hoại Dương Tuệ Tâm xinh đẹp kia một phen mới được
Đúng lúc đó. cách đầv không xa có một tên ăn mày lấm lét đi tới trước mặt Dương Quang, cung kính nói:
- Công tử! Tiểu nhân có việc bẩm báo.
Tên ăn mày này vội vàng ghé sát lỗ tai Dương Quang thấp giọng nói nhỏ vài câu. Dương Quang nghe xong. lệ quang lóe lên trong mắt. chợt cười lạnh nói:
- Quả nhiên
***
ở nơi kia. dưới sự khen ngợi không dứt của mọi người. Dương Phàm mang theo châu báu vàng bạc mà Lưu Đức QUÝ thưởng cho rời khỏi trạch viện của y. Trước khi rời đi hắn cũng đã đáp ứng Lưu Trưởng trấn sẽ tới nhà hắn dự tiệc buổi tối.
"Việc nàv rốt cuộc cũng kết thúc!"
Dương Phàm thở nhẹ một hơi. Thiết Ngưu và Nam Cung Vũ đuổi theo hắn. cùng lên tiếng chúc mừng.
Nam Cung Vũ cười nói:
- Đại ân của công tử, lão phu suốt đời không quên Ngày sau chắc chắn sẽ giới thiệu về Phổ Ái Y Quán của ngài cho võ lâm đồng đạo!
- Y thuật của Dương công tử quả không tầm thường, tương lai nhất định sẽ là một danh y của tu tiên giới. Lão phu ngày sau còn muốn tới chỗ Dương công tử thân thiết một phen. đồng thời cùng trao đổi một số y thuật!