"Chủ quán, sau này nhất định phải mở cửa hàng ở phủ thành, không thì ta muốn ăn lại phải đến trấn Thanh Tuyền này."
Lý Chi Chiêu cười vui vẻ nâng ly, đáp:
"Chúng ta sẽ cố gắng, sau này sẽ mở cửa hàng ở phủ thành."
"Haha, được, chủ quán đã nghĩ ra tên cửa hàng chưa?"
Diệp Hồng Dương hỏi.
Lý Chi Chiêu nhìn đệ đệ, Lý Chi Diễn lắc đầu, Ninh Thất Nguyệt truyền âm cho cả nhà:
"Đại ca, huynh nói là, quan công tử cũng là người đọc sách, nhờ ngài giúp đặt tên cửa hàng, coi như trả tiền bữa ăn này."
Mắt Lý bà bà sáng lên, gật đầu.
Lý Chi Diễn cũng gật đầu, mọi người khác không có ý kiến.
Lý Chi Chiêu cười nói:
"Quan công tử cũng là người đọc sách, vậy nhờ ngài giúp đặt tên cửa hàng, coi như trả tiền bữa ăn này."
Diệp Hồng Dương ngạc nhiên, rồi cười lớn:
"Vậy Diệp mỗ xin không khách sáo."
Nói rồi, hắn thật sự nghiêm túc suy nghĩ.
"Tên “Văn Hương Cư” thì thế nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Mũi Diệp Hồng Dương ngập tràn mùi thơm của món ăn nên nghĩ ra cái tên này.
Ninh Thất Nguyệt cười tươi gật đầu, Lý Chi Chiêu vui vẻ:
"Tên hay, vậy tửu lâu của chúng ta sẽ gọi là Văn Hương Cư."
"Haha, được, sảng khoái, lát nữa ta có thể giúp viết chữ."
"Vậy thì quá tốt rồi."
Lý Chi Chiêu đứng dậy, thay mặt cả nhà họ Lý cúi người cảm ơn.
Diệp Hồng Dương cũng đứng dậy đáp lễ, hắn thật sự thích gia đình họ Lý.
"Không biết chủ quán tên là gì?"
Diệp Hồng Dương muốn kết giao, không vì mục đích khác.
Lý Chi Chiêu đứng dậy giới thiệu:
"Đây là cha ta Lý Thừa Viễn, đây là nương ta Tiền Thị, ta là trưởng tử Lý Chi Chiêu, đây là tiện nội* Hàn Thị."
*Tiện nội: Cách giới thiệu vợ một cách khiêm tốn.
"Đây là đệ đệ ta Lý Chi Diễn, là một tú tài, đây là đệ tức (em dâu) ta Ninh Thị."
"Hóa ra là hhuynh đệ nhà họ Lý, ta thấy các người trẻ hơn ta, ta xin phép xưng một tiếng huynh."
"Ta từ kinh thành đến, Diệp Hồng Dương, đây là tiện nội Miêu Thị. Đây là quản gia của ta Lục Thúc, đó là Thạch Lỗi, Thạch Tùng, nha hoàn Bích Vân, Bích Hà."
"Diệp đại ca."
Lý Chi Chiêu và Lý Chi Diễn cùng cúi người, gọi một tiếng.
Người ta rõ ràng có ý muốn kết thân, sau này họ cũng kinh doanh, đương nhiên không thể bỏ lỡ cơ hội.
"Hahaha, được, được, cũng là duyên phận."
Diệp Hồng Dương cười lớn.
Cuối cùng Ninh Thất Nguyệt lên tiếng:
"Diệp công tử, ngài định ở lại trấn Thanh Tuyền một đêm, ngày mai mới lên phủ thành sao?"
"Nếu ta không nói sai, thì xin đừng ở lại khách điếm phía đông, mà chọn khách điếm phía nam."