Tuy nhiên, Tần Lãng cảm thấy vẫn nên để Phi Thiên Dịch và Chí Nam Độ không thể có quá nhiều ỷ lại vào vật thần bí, thế là nhắc nhở Phi Thiên Dịch và Chí Nam Độ rằng: "Mặc dù vật thần bí tăng cường thực lực phi phàm, nhưng các ngươi nên chú ý giữ cho thứ này bảo trì thần bí. Mặt khác, ta không thể không nhắc nhở các ngươi, vật thần bí hiện tại nhất định là chí bảo khó gặp, nhưng sau này thì khó nói, dù sao thứ này đã ta có thể làm tới, vậy thì các tu sĩ khác cũng có thể là làm tới." "Đại nhân... ý của ngài là... vật thần bí này tuy phi phàm, nhưng sau này lại có thể tràn lan phải không?" Tên Phi Thiên Dịch này cũng coi như lợi hại, nghe ra ý ở ngoài lời của Tần Lãng. Tuy nhiên, Chí Nam Độ cũng không phải nghĩ như vậy, lắc đầu nói: "Phi Thiên Dịch, vật thần bí đại nhân ban cho chúng ta, tất nhiên là chí bảo, điều này không dung nghi ngờ, liền xem như sau này, vật thần bí có lẽ sẽ nhiều lên, nhưng chẳng lẽ ngươi liền có thể bỏ qua giá trị trong đó phải không? Có thứ gì, có thể khiến thực lực của ngươi trong chốc lát tăng lên gấp mười lần?" "Chí Nam Độ, ta không phải phủ nhận giá trị của vật thần bí—— chỉ là, đại nhân nói thứ này sau này sẽ dần dần nhiều lên." Phi Thiên Dịch nói. "Dù có nhiều hơn nữa, cũng là cung không đủ cầu! Ta tin tưởng, bất luận một cái nào vật thần bí, đều có thể khiến vô số cường giả vì nó mà liều mạng!" Chí Nam Độ với tư cách là một cuồng nhân thích chiến đấu, đương nhiên biết bất kỳ loại vật phẩm nào có thể nhanh chóng tăng cường lực lượng tu vi của con người đều có thể tính là bảo bối chân chính, có thể gây nên vô số người dòm ngó, đại nhân "Vô Hữu Gian" để chúng bảo trì thần bí, đó cũng là cần thiết, thứ này hoặc là không thi triển ra, một khi thi triển, nhất định phải giết người diệt khẩu mới được! "Được rồi, các ngươi không dùng tranh luận nữa." Tần Lãng cười nói, "Giá trị của vật thần bí, không dùng ta nói nhiều nữa, hơn nữa trong thời gian ngắn, có thể sẽ xuất hiện chiến đấu bùng nổ vì vật thần bí, nhưng những thứ này đều không phải là trên căn bản trọng yếu nhất—— thứ chân chính trọng yếu nhất, là các ngươi đã có vật thần bí, vậy thì liền so với vô số các tu sĩ khác chiếm cứ tiên cơ, một bước trước từng bước trước, đạo lý này không dùng ta nói nhiều đi!" Đích thực, đạo lý này hơi vừa nghĩ đều có thể hiểu, vật thần bí Tần Lãng ban cho hai vị bọn họ đều là hàng thật giá thật, công dụng trong đó cũng không dung bỏ qua, cho nên dựa vào vật thần bí, hai vị này có thể làm rất nhiều chuyện, chiếm cứ rất nhiều tiên cơ, cướp đoạt tài nguyên bọn họ muốn, vậy thì liền xem như vật thần bí sau này dần dần nhiều lên, hai vị bọn họ tất nhiên cũng có thể trước người khác một bước, vượt lên trên các tu sĩ khác! Hai người không hẹn mà cùng gật đầu, đều cảm thấy lời này của Tần Lãng khá có chút đạo lý, đối với Tần Lãng cũng càng thêm bội phục, cảm thấy Tần Lãng chẳng những có thể làm tới chí bảo như vật thần bí, mà lại còn cao như thế tầm nhìn xa trông rộng, bất kể là ánh mắt hay thủ đoạn, quả thực đều không phải người thường có thể nhìn theo kịp, điều này cũng khó trách đại nhân "Vô Hữu Gian" này có thể khiêu chiến Vĩnh Hằng Chủ Tể mà không diệt, xem ra quả nhiên không phải may mắn a. Chí Nam Độ và Phi Thiên Dịch bội phục Tần Lãng không thôi, càng là âm thầm thề phải trung với Tần Lãng, mà đồng thời một bên khác Chí Tôn Nho, đối với Tần Lãng cũng là mười phần bội phục, đương nhiên Chí Tôn Nho cũng đối với chính mình tương đối bội phục, bởi vì nó cảm thấy chính mình tương đối sáng suốt, cho nên mới đụng phải Tần Lãng, hơn nữa không có giống Chí Thiên Thành vậy cũng đi đắc tội Tần Lãng, Chí Tôn Nho cảm thấy Chí Thiên Thành thật là quá ngu xuẩn, vậy mà lại đi hoài nghi thân phận chân chính của "Vô Hữu Gian đạo huynh", còn tưởng rằng khiêu chiến Vĩnh Hằng Chủ Tể không diệt chỉ là chuyện may mắn, điều này làm sao có khả năng chứ? Thậm chí Chí Tôn Nho còn cảm thấy nếu là "Vô Hữu Gian đạo huynh" thật là phát giận, vậy thì chỉ sợ sớm đã đem Chí Thiên Thành cho giây sát, bởi vì Vô Hữu Gian đạo huynh khẳng định là lớn hơn nhiều so với Chí Thiên Thành, mà lại còn có vật thần bí, muốn làm thịt Chí Thiên Thành đương nhiên cũng chính là chuyện hết sức dễ dàng, Chí Thiên Thành đáng thương, vậy mà còn khờ dại cho rằng nó cùng Vô Hữu Gian đạo huynh chênh lệch không lớn, nhưng chênh lệch của hai bên cũng không phải một chút xíu, Chí Tôn Nho hiện tại đã bắt đầu sáng lập Thần Bí Nho Giáo, mà lại nó đem thủ đoạn lôi kéo của Nho đạo và lực lượng thần bí kết hợp lại, bắt đầu dần dần hấp thu nhân thủ tiến vào, mà lại Chí Tôn Nho chỉ cần đem lực lượng của vật thần bí hơi thi triển ra một chút, lập tức liền khiến một chút tên kia kinh vi Thiên Nhân. Ừm, thậm chí là tôn thờ như thần linh, dù sao Vô Thế Giới chính là quy tắc sinh tồn lực lượng thắng hết thảy, đã Chí Tôn Nho có năng lực trong chốc lát có thể tăng tu vi của người lên gấp mười lần, vậy thì nó liền có thể sánh ngang với thần linh. Tuy nhiên, Chí Tôn Nho cũng vô cùng cẩn thận, cái gọi là hoài bích kỳ tội (ôm ngọc chịu tội), có được thứ như vật thần bí, cố nhiên là một loại may mắn, nhất định có thể khiến Chí Tôn Nho làm ra một phen đại sự, nhưng chí bảo như vậy cũng dễ dàng bị người dòm ngó, một khi bị người khác để mắt tới, vậy thì ai biết những tên kia sẽ làm ra chuyện gì chứ? Cho nên, nhất định phải cẩn thận, Chí Tôn Nho không quên nhắc nhở của Tần Lãng, cẩn thận từng li từng tí một tổ kiến Thần Bí Nho Giáo của nó, hơn nữa còn đặc biệt chỉ định giáo nghĩa, đảm bảo toàn bộ trong Thần Bí Nho Giáo đều là phần tử cuồng nhiệt trung với nó. Mượn nhờ vật thần bí, thế lực của Chí Tôn Nho đang nhanh chóng kéo lên, mà lại nó đối với Tần Lãng cũng càng thêm cung kính, đem Tần Lãng coi là khách khanh thân phận tôn quý nhất, mặc dù Tần Lãng nhắc nhở Chí Tôn Nho căn bản là không có cái cần thiết này, nhưng Chí Tôn Nho kiên trì như vậy, dù sao từ sau khi đạt được vật thần bí, thế lực bên ngoài của Chí Tôn Nho đã bắt đầu dễ dàng khuếch trương ra ngoài, mà Thần Bí Nho Giáo âm thầm cũng bắt đầu lớn mạnh lên, Chí Tôn Nho cuối cùng cũng cảm giác được cảm giác thành tựu trước nay chưa từng có, mà dã tâm của nó cũng đang nhanh chóng bành trướng, hơn nữa Chí Tôn Nho kiên định cho rằng nó tất nhiên là có thể làm thành một phen đại sự, nhưng điều kiện tiên quyết là nó không thể trở mặt với Tần Lãng, hai bên nhất định phải hợp tác hơn nữa, đây là bởi vì Chí Tôn Nho còn cần càng nhiều vật thần bí! Phải biết rằng, Chí Tôn Nho cố nhiên có thể dựa vào vật thần bí để củng cố địa vị của mình, mở rộng địa bàn của mình, nhưng nó muốn chân chính trở thành chí tôn của Thần Bí Nho Giáo, vậy thì liền không khả năng để các giáo chúng khác chỉ nhìn thấy chỗ tốt, thần bí của vật thần bí, nhưng lại không cách nào đạt được, liền như là trăng trong nước, nếu như vậy, khi sự cuồng nhiệt qua đi, những tu sĩ này liền chưa hẳn sẽ trung thành cảnh cảnh với Chí Tôn Nho, thậm chí có thể ngược lại đánh chủ ý vào vật thần bí trong tay Chí Tôn Nho. Đã Chí Tôn Nho có khao khát đối với vật thần bí, khao khát mãnh liệt, vậy thì tự nhiên cũng không thể không tiếp tục lôi kéo Tần Lãng, mà lại nó nhất định phải có được càng nhiều vật thần bí, lúc này Chí Tôn Nho đã nếm được vị ngọt, nhưng nó cũng biết tầm quan trọng và giá trị to lớn của vật thần bí, thật không biết nên làm thế nào để mở lời với vị "Vô Hữu Gian đạo huynh" này.