"Ừm... Những tên này cố ý tạo ra cục diện hỗn chiến như vậy, điểm này là thật, ta cũng hoàn toàn tán đồng, nhưng bọn họ làm như thế, chưa hẳn chỉ là muốn nhìn thấy chúng ta hỗn chiến mà thôi, hẳn là còn có nguyên nhân khác —— có điều, chức trách lớn nhất của Thất Luân Tông hiện tại vẫn là khai phá cục diện mới, cần phải khuếch trương lực lượng trong vũ trụ tầng thứ tám, chỉ có như thế, chúng ta mới có thêm nhiều con bài tẩy, nếu không, khi những tộc nhân kia của Đạo Minh giáng lâm vũ trụ tầng thứ tám, chúng ta lấy gì để chống lại người ta chứ? Được rồi, không thể lãng phí thời gian nữa, ta bây giờ sẽ xuất thủ, vì Thất Luân Tông khai phá một số cục diện." Tần Lãng nói như thế, sau đó thân hình liền rời khỏi Thất Luân Tông, hiển nhiên đã chuẩn bị động thủ. Động tác của Tần Lãng cũng thật sự là nhanh chóng, nhưng Mân Thiên lại cảm thấy hành động này của Tần Lãng vẫn là có chút qua loa, bởi vì hắn đến vũ trụ tầng thứ tám đã có một đoạn thời gian, nhưng lại được chứng kiến thực lực của cường giả trong vũ trụ tầng thứ tám, không nghi ngờ gì nữa, thực lực của những tên này càng khủng bố hơn, Mân Thiên đã nhiều lần gặp phải một số tồn tại ngang sức ngang tài, thậm chí còn có một số người ngay cả Mân Thiên cũng không dám đi đắc tội, cho nên Mân Thiên cảm thấy hành động này của Tần Lãng có chút bốc đồng, thực lực của hắn vẫn không đủ để quét ngang vũ trụ tầng thứ tám, cho nên có phần hơi vội vàng quá mức rồi. Chỉ là, Mân Thiên cố nhiên là nghĩ như vậy, nhưng sự thật tiếp theo lại khiến Mân Thiên trợn mắt hốc mồm, bởi vì Tần Lãng vừa ra tay, lập tức trấn áp tất cả những đối thủ trước đó cạnh tranh, giằng co không xong với Thất Luân Tông, lập tức liền vì Thất Luân Tông mở ra cục diện, mà những nhân vật trước đó ngay cả Mân Thiên cũng không dám dễ dàng trêu chọc xuất thủ, cũng bị Tần Lãng dễ dàng đánh bại, thậm chí còn có hai người trực tiếp rơi vào trong tay Tần Lãng, khoảng cách như thế quả thực khiến Mân Thiên cảm thấy vô cùng kinh ngạc! Dù sao Mân Thiên cũng là Đại chúa tể của vũ trụ tầng thứ bảy, chúa tể từng có, sau khi tiến vào vũ trụ tầng thứ tám, Mân Thiên cũng không nhàn rỗi, ngược lại là càng thêm nỗ lực tu hành, càng nghĩ mọi cách để tăng lên tu vi của mình, so với lúc làm Đại chúa tể trước kia, tu vi tăng lên không biết bao nhiêu, vốn tưởng rằng khoảng cách giữa mình và Tần Lãng hẳn là sẽ không lớn lắm nữa, ai ngờ người so với người tức chết người, tu vi của Tần Lãng quả thực khiến Mân Thiên cảm thấy hổ thẹn, tốc độ tăng lên này quả thực chỉ có thể dùng "tăng vọt" để hình dung. Hơn nữa, quả thực là không thể tin nổi! Dù sao Tần Lãng vẫn chỉ là Đại chúa tể của vũ trụ tầng thứ bảy mà, cho dù là cường hãn, cũng có nhất định hạn độ chứ, làm sao có thể mạnh đến mức khiến người ta căm phẫn như thế chứ? Mân Thiên chỉ có thể nhìn Tần Lãng trực tiếp trấn áp, đánh bại, đánh giết từng cường giả đối đầu với Thất Luân Tông... Tần Lãng lúc này, đã thể hiện ra bá khí, thực lực sinh sát và một mặt siêu cường hãn của một Đại chúa tể, đương nhiên càng trọng yếu hơn là Tần Lãng muốn dùng cách làm như thế để tuyên cáo sự xuất hiện của hắn với một số cường giả đỉnh cấp của vũ trụ tầng thứ tám, đồng thời để những cường giả đỉnh cấp này biết ánh mắt của hắn không chỉ là đặt ở trong vũ trụ tầng thứ bảy, mà là có dã tâm và hoài bão lớn hơn, bất kể là vũ trụ tầng thứ bảy, hay là vũ trụ tầng thứ tám, hắn đều có thể tự do tung hoành và xông pha. Tại giữa vạn vật tầng thứ tám, hiện nay vốn đã ở trong thời đại hắc ám, cũng chính là nói nơi này đã không còn trật tự chân chính nữa, còn lại chỉ là hỗn loạn và giết chóc mà thôi, Tần Lãng đặt Mân Thiên, Bàn thị và Thất Luân Tông ở đây, cũng không phải là vì muốn nơi này càng thêm hỗn loạn, mà là vì muốn kiến lập một trật tự hoàn toàn mới trong hỗn loạn. Đúng như câu nói thiên hạ đại thế hợp lâu tất phân, phân lâu tất hợp, trật tự và hỗn loạn, luôn không ngừng thay thế nhau, nếu là toàn bộ vũ trụ tầng thứ tám đã ở trong chiến loạn, vậy thì khoảng cách đến việc kiến lập một trật tự hoàn toàn mới, đương nhiên cũng sẽ không quá lâu rồi. Nhưng mà trước khi kiến lập trật tự mới, không thể thiếu được một phen động loạn càng hung ác hơn, đây chính là cái gọi là hắc ám trước tờ mờ sáng là khó chịu nhất. Bây giờ, Tần Lãng chính là hắc ám trước tờ mờ sáng này. Thất Luân Tông của Mân Thiên tại giữa vạn vật tầng thứ tám, vốn dĩ bất quá chỉ là vừa mới cắm rễ, hơi mở ra cục diện mà thôi, căn bản không tính là có thể chi phối đại thế của toàn bộ vũ trụ tầng thứ tám, nhưng Mân Thiên bản thân lại đã có chút đắc chí rồi, cảm thấy tình trạng hiện tại tương đối không tệ, nhưng Tần Lãng cũng không phải nghĩ như vậy, đây là bởi vì Tần Lãng biết vấn đề mấu chốt ở đâu —— nếu như vũ trụ tầng thứ tám tất nhiên sẽ xuất hiện trật tự hoàn toàn mới, vậy thì Đạo Minh cùng với những tu sĩ Vô Thế Giới của nó nhất định sẽ không chịu bỏ qua, chúng tất nhiên sẽ xuất thủ rồi điều khiển vũ trụ tầng thứ tám kiến lập trật tự mới, mà lúc đó Mân Thiên muốn nhúng một tay vào, nhưng là còn xa mới đủ, còn như Thất Luân Tông do Mân Thiên kiến lập, tự nhiên cũng không đủ để ảnh hưởng đến trật tự của toàn bộ vũ trụ tầng thứ tám. Tóm lại, bất kỳ một loại trả giá nào tất nhiên đều là đi kèm với giá trị tương ứng, những tu sĩ Vô Thế Giới biến vũ trụ tầng thứ tám thành như thế này, cũng không phải là vì đơn thuần nhìn những hỗn loạn này, chúng tuyệt đối không phải là vì xem kịch, mà là vì mục đích khác, nếu như thuần túy là chuyện không có lợi lộc gì, chúng nhất định sẽ không đi làm. Ừm, sự tình chính là đơn giản như thế, Tần Lãng nghĩ thông suốt đạo lý trong đó, cho nên hắn biết những tu sĩ Vô Thế Giới kia nhất định sẽ không mặc cho Mân Thiên kiến lập trật tự trong vũ trụ tầng thứ tám, vì vậy Tần Lãng đột nhiên nhúng tay, chính là vì muốn gia tốc quá trình trưởng thành của Thất Luân Tông, khiến nó có thể nhanh chóng trở thành thế lực cường đại ảnh hưởng toàn bộ vũ trụ tầng thứ tám, mà không phải chỉ là có một chỗ cắm dùi trong vũ trụ tầng thứ tám. Tần Lãng không biết trong vũ trụ tầng thứ tám có phải còn có cường giả khác đang nhúng tay hoặc là ngăn cản hay không, nhưng Tần Lãng nếu là đã bày ra quân cờ, vậy thì tự nhiên là phải thuận thế mà làm, lĩnh ngộ Vô Thượng Đạo chính là nên xuất thủ thì phải xuất thủ, nên tiến thì tiến, nên lui thì lui, từ đó làm được tiến thoái tự nhiên. Sự tình đến bước này, Tần Lãng tự nhiên là biết sự lợi hại trong đó, cho nên cho dù là có cường giả trong vũ trụ tầng thứ tám cũng tiến hành bố cục, vậy thì Tần Lãng cũng sẽ không lùi bước, mà trên thực tế, Tần Lãng đích xác cũng gặp một kẻ khó chơi chân chính —— Bất Diệt Quân Đoàn! Trước đó khi Tần Lãng tiến hành đấu giá với Đạo Minh, có người từng lấy Bất Diệt Quân Đoàn làm con bài tẩy để tiến hành trao đổi với Tần Lãng, lúc đó Tần Lãng mới vừa biết sự tồn tại của Bất Diệt Quân Đoàn, có điều Tần Lãng không cho là đúng, nhưng bây giờ Tần Lãng mới xem như là chân chính tiếp xúc với Bất Diệt Quân Đoàn, đây đích xác là một thế lực vô cùng cường đại, Bất Diệt Quân Đoàn này thuần túy chính là một chi đại quân tu sĩ, mà lại là đại quân khôi lỗi, bất kỳ một ai cũng là hung hãn không sợ chết, cho nên Tần Lãng cố nhiên là có thể đánh giết một số thành viên của Bất Diệt Quân Đoàn, nhưng mà nếu muốn tiêu diệt toàn bộ quân đoàn, thì vẫn là phải hao phí một số thời gian, cách làm như vậy, tự nhiên là tương đối không sáng suốt. Bất Diệt Quân Đoàn này, nếu là quân đoàn khôi lỗi, vậy thì chỉ cần tìm được người điều khiển khôi lỗi của nó là được rồi. Tần Lãng bắt lấy một thành viên của Bất Diệt Quân Đoàn, sau đó thông qua cảm ứng giữa khôi lỗi và chủ nhân của nó, truyền đạt một thông tin cho người điều khiển của nó: "Bản nhân Tần Lãng, ra đây nói chuyện đi." "Hừ! Ta không tìm ngươi gây phiền phức, ngươi ngược lại là dám đến tìm ta gây phiền phức!" Phản ứng của đối phương dường như cũng không mấy hữu hảo.