Đương nhiên, sau khi những bá chủ kỷ nguyên cường đại này chiến đấu xong với khôi lỗi của bọn họ, Tần Lãng đương nhiên là muốn thôn phệ hết sạch tu vi, nguyên khí và thậm chí là tất cả những thứ tốt còn lại của bọn họ, những tên này nhưng là vật bổ khó có được, Tần Lãng làm sao có thể bỏ qua chứ? Tần Lãng cũng không phải là sợ hãi thực lực của Minh Uy, chỉ là hắn biết tên Minh Uy này cường hãn hơn không ít so với những bá chủ kỷ nguyên khác, Tần Lãng dùng khôi lỗi chi thuật vô trung sinh hữu chưa hẳn có thể chế trụ Minh Uy, nếu như thực lực thi triển ra quá mạnh, cũng có thể gây nên sự chú ý của Nguyên Thủy, mang đến phiền phức không cần thiết cho chính Tần Lãng, cho nên Tần Lãng mới quyết định tạm thời tránh né Minh Uy. Cứ như vậy, ngược lại là khiến tên Minh Uy kia lầm tưởng Tần Lãng đang kiêng kỵ sự lợi hại của hắn. Không chỉ Minh Uy cho là như vậy, cho dù là những tên bên cạnh Minh Uy, càng là như vậy cho rằng, Sa Mika càng là sẽ không bỏ lỡ cơ hội nịnh hót Minh Uy này, gần như là ca tụng như nước thủy triều, hận không thể thổi phồng Minh Uy lên tận trời. Mặc dù Sa Mika cũng là một bá chủ kỷ nguyên, công khai nịnh hót như vậy có chút mất mặt mũi, nhưng là vì không để Minh Uy truy cứu trách nhiệm của nàng, Sa Mika liền không thể không để ý nhiều như vậy, dù sao Sa Mika lần này nhưng không có vớt được bất kỳ lợi ích nào từ trên người Tần Lãng, ngược lại bản thân có không ít tổn thất. Sau khi Sa Mika chém gió một phen, Minh Uy tự nhiên cũng không tốt trừng phạt Sa Mika, nhưng lại hạ lệnh cho các cường giả dưới trướng truy tìm tung tích của Tần Lãng và tiểu thế giới Lộc Nguyên, bởi vì Minh Uy biết thứ này vậy mà có thể nghiền nát mấy bá chủ kỷ nguyên dưới trướng hắn, vậy thì tự nhiên là không thể coi thường, bất kể có phải hay không là sát kỳ mà tên Lộc Dã kia cố ý an bài, đều nhất định phải đem nó thu vào tay mới được. Thậm chí, một số huyền diệu ẩn chứa trong thứ đó, có thể cũng sẽ mang đến cho Minh Uy một số lĩnh ngộ hoàn toàn mới. Minh Uy cố nhiên là muốn chiếm được tiểu thế giới Lộc Nguyên nơi Tần Lãng đang ở, đáng tiếc là, Tần Lãng làm sao có thể để Minh Uy được như ý chứ, nếu như là gặp phải những quỷ xui xẻo dưới trướng Minh Uy, Tần Lãng liền nghĩ mọi cách dụ bọn họ tới, rồi sau đó thông qua khôi lỗi chi thuật mà đánh giết; nếu như là Minh Uy tự mình chạy tới, vậy thì Tần Lãng lập tức bỏ trốn mất dạng, hắn nhưng là phi thường am hiểu chạy trốn, bởi vì hắn tùy thời có thể điều động linh thông đạo của Thiên Quỷ. Đối với "chiến thuật du kích" của Tần Lãng, Minh Uy tạm thời không biết làm sao ứng phó, mặc dù đối với Tần Lãng hận đến nghiến răng cũng không có biện pháp, chỉ có thể hạ lệnh cho càng nhiều thủ hạ tham gia vào hành động vây quét Tần Lãng, đồng thời nhiều lần nhắc nhở những thủ hạ này không được khinh cử vọng động, một khi phát hiện hành tung của Tần Lãng, nhất định phải lập tức báo cho hắn, nhất định không thể hành động mạo hiểm, chỉ có thể kiềm chế hành động của Tần Lãng. Cùng lúc đó, với tư cách là chúa tể của vũ trụ này, Lộc Dã tự nhiên cũng biết chuyện của Tần Lãng. Đến lúc này, Lộc Dã không thể không thừa nhận chính hắn trước đó đã hoàn toàn phán đoán sai lầm về Tần Lãng, thực lực và thủ đoạn của Tần Lãng vượt xa nhận thức của hắn, mà lại cũng gián tiếp giúp đỡ Lộc Dã. Nếu như không phải Tần Lãng kiềm chế một bộ phận nhân thủ của Minh Uy, chỉ sợ tình cảnh hiện tại của Lộc Dã sẽ càng thêm khó khăn, bởi vì từ ngay từ đầu Minh Uy đã chiếm thượng phong, điểm này Lộc Dã vẫn luôn là phi thường rõ ràng. Nếu biết đã nhận được lợi ích từ Tần Lãng, vậy thì Lộc Dã liền không thể không có biểu thị, mặc dù các thủ hạ của Lộc Dã nhao nhao khuyên Lộc Dã phải đề phòng Tần Lãng, tránh cho bị Tần Lãng chơi một vố "bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau" hoặc là "cò và trai tranh nhau, ngư ông đắc lợi", bởi vì Tần Lãng rất có thể chính là một thanh song nhận kiếm, cố nhiên là có thể mang đến phiền phức cho Minh Uy, đồng dạng cũng có thể mang đến phá hoại không tưởng được cho Lộc Dã, cho nên những nhân tài này mới kiệt lực khuyên Lộc Dã không nên một mình đi gặp "Vô Đạo", miễn cho bị hắn tính kế. Nhưng là sau khi Lộc Dã cân nhắc, vẫn duy trì cái nhìn của mình, hắn cho rằng Tần Lãng không thể nào là loại nhân vật chuẩn bị mượn gió bẻ măng. Lộc Dã là chúa tể của vũ trụ này, hắn muốn tìm tới Tần Lãng tự nhiên là chuyện dễ dàng, đương nhiên mấu chốt cũng là Tần Lãng cũng không né tránh sự tìm kiếm của Lộc Dã, nếu không nếu như Tần Lãng cố tình muốn trốn đi, cho dù là Lộc Dã sợ cũng rất khó tìm được. "Vô Đạo đạo hữu, gần đây khỏe không?" Lộc Dã hỏi Tần Lãng, "Đạo huynh ngươi thật giống như đã thay đổi một hình thái rồi." Dáng vẻ của Tần Lãng tự nhiên là đã thay đổi rất nhiều, trực tiếp biến thành một gốc cây, cho dù là Lộc Dã cũng có chút không thể lý giải, bởi vì Tần Lãng làm như vậy cho người ta một loại cảm giác "lùi xe", dù sao với hình thái của cây, hiển nhiên không quá thích hợp tu hành, mà Tần Lãng lúc này vẫn luôn duy trì hình thái của cây, chẳng lẽ là có ẩn tình khó nói gì sao? "Đúng vậy, còn phải cảm ơn Lộc Dã đạo hữu đã cung cấp cho ta một nơi dừng chân như vậy, khiến ta có một kỳ ngộ, cho nên mới dung hòa với một gốc thần mộc." Tần Lãng đáp lại Lộc Dã. "Đạo huynh có kỳ ngộ này, đều là cơ duyên của chính mình mà thôi, hà tất phải cảm ơn ta chứ? Ngược lại Vô Đạo đạo huynh ngươi thay ta giải quyết không ít phiền phức, ta mới là nên hảo hảo cảm ơn ngươi." Lộc Dã thành khẩn cảm ơn Tần Lãng. "Ta chẳng qua là chém giết mấy tên không biết điều mà thôi, không tính là cố ý giúp ngươi đâu." Tần Lãng cũng không tranh công, bởi vì hắn nhưng không có ý định triệt để gia nhập vào trận doanh của Lộc Dã. "Vô Đạo đạo huynh, bất kể ngươi là cố ý hay là vô ý, dù sao ta đều là muốn cảm ơn ngươi." Lộc Dã kiên trì nói, "Ta hôm nay đến nơi này, một mặt là cảm ơn đạo huynh âm thầm tương trợ, một mặt khác cũng là hi vọng đạo huynh có thể gia nhập trận doanh của chúng ta, cùng đối phó Minh Uy ——" "Lộc Dã đạo hữu, ngươi kỳ thật hẳn là biết ta đối với đề nghị của ngươi không có bao nhiêu hứng thú, ngươi hỏi ta như vậy, cũng chỉ là nói suông mà thôi, đúng không?" Tần Lãng cắt ngang lời của Lộc Dã. Lộc Dã khẽ thở dài một tiếng, nói: "Đúng vậy, ta biết đạo huynh trước đó đã nói qua, ngươi không muốn đặt mình vào trong vòng xoáy, càng nguyện ý làm nhàn vân dã hạc, cho dù là sự tồn tại của Nguyên Thủy, cũng không thể khiến ngươi có chút thay đổi. Bất quá, mặc dù ta biết ngươi không muốn lựa chọn trận doanh, nhưng là đối với cao thủ như ngươi, nếu như ta không thành tâm chiêu mộ, tổng sẽ cảm thấy giống như bỏ lỡ cơ hội, a ha ha!~" Nói đến đây, Lộc Dã sảng khoái cười lên, mặc dù Tần Lãng cũng không lựa chọn gia nhập trận doanh của hắn, nhưng là chỉ bằng một phen lời này, chí ít đã đạt được hảo cảm của Tần Lãng, vậy thì cho dù là Tần Lãng không gia nhập trận doanh của Lộc Dã, chí ít cũng sẽ không trở mặt với Lộc Dã. Huống hồ, trước đó Tần Lãng nhắm vào chính là tu sĩ dưới trướng Minh Uy, điều này đã phi thường rõ ràng rồi. "Lộc Dã đạo hữu nếu biết đã hiểu rõ, vậy ta cũng liền không lãng phí môi lưỡi nữa, bất quá nơi này dù sao cũng là địa bàn của Lộc Dã đạo hữu ngươi, ta với tư cách là khách nhân của ngươi, tự nhiên cũng là muốn cho ngươi chút mặt mũi, trong tình huống thích hợp, ta tự nhiên có thể giúp ngươi thanh lý một số thủ hạ của Minh Uy." Tần Lãng nói như vậy, kia là có lợi cho cả hai bên, bởi vì Tần Lãng cũng cần từ trên người một số bá chủ kỷ nguyên mà cảm ngộ lực lượng pháp tắc của vũ trụ tầng thứ sáu, động thủ với thủ hạ của Minh Uy, đều tốt cho cả hai bên. Dù sao Lộc Dã nhưng là người phản kháng của Nguyên Thủy, từ phương diện lớn mà xem, hắn và Tần Lãng kỳ thật có thể miễn cưỡng xem như minh hữu, ai bảo Tần Lãng cũng là muốn đối phó Nguyên Thủy chứ?