Thiếu Niên Y Tiên

Chương 2824:  Tuyệt Cường Ý Chí



"Chủ nhân, ngài nhất định phải cứu ta..." Bạch Liên Sơn lộ ra vẻ vô cùng sợ hãi, mặc dù nó không tận mắt nhìn thấy hình thái của nguyên chủ nhân, nhưng điều này cũng không ngăn cản nó trong lòng ôm sợ hãi đối với vị chủ nhân kia, dù sao đây chính là một tồn tại cường đại siêu việt nhận thức của Bạch Liên Sơn. "Vị chủ nhân cũ của ngươi chuẩn bị tìm phiền phức cho ngươi rồi?" Tần Lãng mơ hồ đoán được Bạch Liên Sơn đang lo lắng điều gì. "Đúng vậy, chủ nhân ngài thật sự minh giám, bây giờ ta đã đầu nhập ngài rồi, ngài nhất định phải mau cứu ta. Nếu không thì, chỉ sợ ta liền muốn hoàn toàn vẫn lạc ở đây rồi." Bạch Liên Sơn hiển nhiên đã xem Tần Lãng là một cọng cỏ cứu mạng cuối cùng. "Ta biết ngươi rất sợ hãi vị chủ nhân cũ kia, nhưng mà cũng không cần sợ đến mức độ này phải không?" Tần Lãng nói với Bạch Liên Sơn, "Huống chi, hiện tại xuất hiện lại không phải bản thể của nó, chỉ là ý chí của nó giáng lâm, không ngờ liền dọa ngươi thành ra như vậy rồi." "Ừm... chủ nhân, ta biết cảnh giới tu vi của ngài cao cường, có lẽ có thể ngăn cản một kiếp này, nhưng ngài vẫn không nên coi thường nó, nếu như nó chỉ là sinh vật cường hoành bình thường, ta làm sao có khả năng vẫn luôn bị nó chi phối chứ." Bạch Liên Sơn nói, "Hơn nữa, nó đây chính là tồn tại có thể chống lại người thu hoạch, chủ nhân ngài nếu như lơ là chủ quan, chỉ sợ sẽ chịu thiệt thòi." "Ai nói ta lơ là chủ quan rồi, ta chỉ là cảm thấy ngươi biểu hiện quá sợ hãi rồi, hơn nữa sợ hãi như vậy thật sự không có gì cần thiết, cũng không có bất kì tác dụng gì, nếu đối phương muốn giết ngươi, chẳng lẽ cho rằng ngươi sợ hãi liền sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Được rồi, nói cho ta nghe xem, nguyên chủ nhân kia của ngươi rốt cuộc muốn cái gì?" Tần Lãng hỏi. "Nó cái gì cũng không muốn! Nó muốn đối với ta tiến hành 'thẩm phán'! Nói tóm lại, nó chuẩn bị giết ta. Ngoài ra, cũng có thể sẽ giết ngươi!" "Có thể sẽ giết ta? Nói thế nào đây?" Tần Lãng hỏi. "Bởi vì bản nguyên Tịnh tự ở chỗ ta, đã rơi vào trong tay của ngài, hơn nữa ngài mộng đánh bại Bạch Liên, điều này chẳng khác nào là đánh vào mặt nó, cho nên ta tất nhiên sẽ chết. Còn như ngài, nó có thể sẽ đối với ngài tiến hành trừng phạt, nhưng có giết chết ngài hay không thì khó nói, có lẽ nó có thể sẽ biến ngài thành người phát ngôn mới." Bạch Liên Sơn giải thích. "Để ta trở thành người phát ngôn của nó? Ta chỉ sợ là không có gì hứng thú." Tần Lãng nói với Bạch Liên Sơn, "Huống chi, cái gì người phát ngôn nói nghe hay, nhưng trên thực tế cũng chỉ là một con chó mà thôi!" "Ừm..." Với tư cách là một con "chó" đã từng, Bạch Liên Sơn tự nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng mà nó cảm thấy lời hình dung của Tần Lãng cũng không sai, đích xác Bạch Liên Sơn trước kia cũng chỉ là một con chó được người ta nuôi dưỡng mà thôi, cái gì đầu mục "Bạch Liên", cái gì "Tịnh hóa sinh linh", đều chỉ là nói ra nghe hay mà thôi. "Vậy thì chủ nhân, ngài chuẩn bị ứng phó như thế nào?" "Đương nhiên là binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn." Tần Lãng lộ ra vẻ vô cùng nhẹ nhõm, hơn nữa hắn dường như đã nắm bắt được mấu chốt của vấn đề. "Bạch Liên Sơn, ngươi mặc dù trước kia chỉ là một con chó được người ta nuôi dưỡng, nhưng dầu gì cũng có thể xem là một con 'ác khuyển', cho nên nếu là ác khuyển thì tự nhiên có thể đối với chủ nhân của nó có chỗ tốt, nhưng đồng thời ở một mức độ nào đó, cũng có thể uy hiếp đến sự an toàn của chủ nhân của nó." "Chủ nhân, ngài quá đề cao ta rồi, ta tự cho rằng không thể nào uy hiếp đến sự an toàn của vị chủ nhân cũ kia." Bạch Liên Sơn nói một cách cầu thị, "Cũng chỉ là ý chí của nó, ta đều không thể chống lại!" "Chưa hẳn!" Tần Lãng lắc đầu, "Ngươi vừa rồi đều đã nói rồi, ý chí của nó là ngươi không thể chống lại. Ý chí của nó cố nhiên là cường đại, nhưng bản thể thì sao?" "Chủ nhân? Ngài nghĩ thế nào, nếu là một ý chí đều nhanh như vậy cường đại rồi, chẳng lẽ bản thể còn có thể yếu đi sao?" Bạch Liên Sơn cảm thấy lời của Tần Lãng dường như là không trải qua suy nghĩ của đại não. Nhưng, Bạch Liên Sơn cũng không biết, Tần Lãng kỳ thực đã mơ hồ nắm bắt được mấu chốt vấn đề. "Nếu ý chí của nó nhanh như vậy cường đại, bản thể cũng là như vậy cường đại... một sinh vật toàn diện đều cường đại, cần phải bồi dưỡng ngươi một con ác khuyển như vậy làm gì? Nếu nó cần làm sự tình gì, tự mình động thủ không phải càng thêm ổn thỏa sao? Nó mỗi lần đều là lấy ý chí giáng lâm để đối phó ngươi, điều này có thể là khinh thường hiển hiện chân thân, nhưng còn có một loại khả năng khác —— chân thân của nó căn bản không thể giáng lâm nơi đây!" Tần Lãng nói ra mấu chốt vấn đề, lập tức khiến Bạch Liên Sơn cảm thấy rất có lý. Thật sự là người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc sáng suốt, Bạch Liên Sơn với tư cách là người trong cuộc, căn bản cũng không có cân nhắc đến khả năng như vậy, nhưng Bạch Liên Sơn biết suy đoán của Tần Lãng hẳn là rất có lý, nếu một mực làm ra vẻ thần bí thì rất có thể chính là giả vờ thần bí rồi. Nguyên chủ nhân kia của Bạch Liên Sơn, xem ra tiến vào Huyết Sắc Hư Không hẳn là sẽ chịu một số hạn chế, nếu không nó rất không cần phải bồi dưỡng Bạch Liên Sơn con ác khuyển này hoặc là vũ khí. Tần Lãng vừa nói xong lời này, liền cảm nhận được một cỗ ý chí cường đại mà mang tính nghiền ép đột nhiên xuất hiện, cho dù là Tần Lãng tọa trấn trên Thánh Sơn, vẫn như cũ có thể cảm nhận được xung kích và lực lượng mang tính nghiền ép mà cỗ ý chí cường đại này mang đến. "Ừm —— thế mà nhanh như vậy liền đến rồi!" Tần Lãng vạn vạn không nghĩ tới, vị chủ nhân này của Bạch Liên Sơn báo thù lại đến nhanh như vậy, Tần Lãng trấn áp Hắc Liêm lâu như vậy rồi, cũng không thấy đối phương có động tĩnh gì, ngược lại là hậu thuẫn đã từng của Bạch Liên Sơn này, chủ nhân trước một bước giáng lâm rồi, đồng thời lập tức hướng Tần Lãng phát động công kích. Mà đúng như Tần Lãng nói với Bạch Liên Sơn, tên này cũng chỉ là ý chí giáng lâm mà thôi, cũng không phải là chân thân giáng lâm nơi đây. Nhưng mà, Tần Lãng cũng có chỗ tính sai: hắn không nghĩ tới ý chí của đối phương đích xác là tương đối cường hãn, khó trách tên Bạch Liên Sơn kia đã bị dọa vỡ mật rồi, ý chí của nguyên chủ nhân của nó đích xác là tương đối cường hoành, đáng sợ, hầu như là có thể quét ngang hết thảy! Cho dù là toàn bộ thành viên Hư Không Dị Chủng trên Thánh Sơn, lúc này cũng bị cỗ ý chí cường đại này áp chế đến không dám nhúc nhích, chỉ có bảy vị nguyên lão của Hư Không Dị Chủng kia, còn miễn cưỡng có thể nhúc nhích một chút. Còn như Bạch Liên Sơn, lúc này chỉ có thể biến thành một đóa hoa sen, giấu ở dưới chân Tần Lãng, rõ là muốn Tần Lãng ra mặt vì nó rồi. Tần Lãng đương nhiên cũng biết, tên Bạch Liên Sơn này bản thân căn bản không dám đối mặt với cỗ ý chí cường đại này, cho nên lúc này hắn ngăn cản uy áp mà cỗ ý chí cường đại này mang đến, bình tĩnh nói: "Ngươi muốn đối với Bạch Liên Sơn tiến hành thẩm phán thì, cần phải vượt qua cửa ải của ta." "Ngươi?" Cỗ ý chí cường đại này hiển hiện ra sự khinh thường mãnh liệt, "Ngươi một sinh vật rác rưởi của vũ trụ tầng thứ ba, thế mà cũng dám phá hoại chuyện tốt của ta!" "Không sai, ta sinh vật rác rưởi của vũ trụ tầng thứ ba này, đích xác là phá hoại chuyện tốt của ngươi, hơn nữa ta đã khiến Bạch Liên Sơn hoàn toàn thần phục rồi, cho nên ngươi bất luận thế nào cũng không thể nào khiến nó tiếp tục làm việc cho ngươi nữa —— Bạch Liên Sơn, đúng không?" Tần Lãng biết làm thế nào để kích thích đối thủ của mình, lúc này cũng là bị Bạch Liên Sơn trực tiếp tiến hành biểu thái. Đến lúc này, Bạch Liên Sơn không biểu thái cũng không được, nó chỉ có thể cắn răng nói: "Từ bây giờ bắt đầu, ta toàn lực tận hiến tân chủ nhân!" "Lời của Bạch Liên Sơn, ngươi đã nghe thấy rồi phải không? Cho nên, ta sinh vật rác rưởi của vũ trụ tầng thứ ba này, thu phục 'ác khuyển' ngươi nuôi, người thắng lợi là ta. Cho nên, ngươi có tư cách gì ở trước mặt ta mà cuồng và ngang ngược!" Lời này của Tần Lãng thật sự là một mũi tên trúng đích.