"Chủ nhân ngài yên tâm, ta đã biết Hắc Liêm là như thế nào đem tự thân tiến hành 'vũ khí hóa', mà lại ta cũng có thể làm được điểm này. Bất quá, ta còn cần thời gian và nguyên khí mới có thể hoàn thành cái quá trình 'vũ khí hóa' này." Tiểu Hắc Liêm đáp. "Nguyên khí... ta sẽ cung cấp cho ngươi đủ nhiều nguyên khí. Bất quá, phương diện thời gian, ngươi chỉ có thể gia tốc lĩnh ngộ rồi." Tần Lãng đáp lại Tiểu Hắc Liêm, "Trận chiến này của ta và Hắc Liêm, đều là vì thành toàn ngươi, ngươi có thể lặp đi lặp lại từ quá trình chiến đấu của chúng ta mà lĩnh ngộ, ta tin tưởng ngươi sẽ có thu hoạch." "Đúng vậy, chủ nhân." Tiểu Hắc Liêm khiêm tốn thụ giáo. Tần Lãng gật đầu, ý chí của hắn rời khỏi "Vũ Trụ Tù Lung" này. Hắn biết, sau này Vũ Trụ Tù Lung này liền không có bao nhiêu ý nghĩa tồn tại, bởi vì thứ này nguyên bản là vì đối phó Hắc Liêm mà chế tạo chuyên biệt, bây giờ Hắc Liêm đã bị hắn "mài" chết, cho nên tự nhiên là liền không cần thiết tồn tại. Tiếp theo, Tần Lãng sẽ để Tiểu Hắc Liêm hoàn toàn hấp thu luyện hóa cái "tù lung" này, biến thành vi vũ trụ của Tiểu Hắc Liêm, sau đó để tên này gia tốc quá trình "vũ khí hóa", Tần Lãng đến lúc đó cũng muốn được chứng kiến "binh khí sống" do văn minh người thu hoạch chế tạo rốt cuộc là thứ gì. "Đáng tiếc, không có cách nào triệt để giết chết Hắc Liêm." Tần Lãng trong lòng thở dài một tiếng, cho dù hắn thành công tiêu diệt bản thể Hắc Liêm, nhưng tên Hắc Liêm này dù sao cũng đã lưu lại khí tức và hạt giống sinh mệnh của nó ở rất nhiều nơi, sau khi bản thể bị đánh chết, những hạt giống sinh cơ này sẽ "thức tỉnh" lại, sau đó tất nhiên sẽ lại lần nữa trưởng thành, biến thành một Hắc Liêm cường đại khác, lúc đó tất nhiên sẽ tìm Tần Lãng để báo thù. Lần này, sở dĩ Tần Lãng có thể tiêu diệt Hắc Liêm, thành phần may mắn rất nhiều, đương nhiên trọng yếu nhất là Tần Lãng biết người biết ta, dùng thời gian dài để chuẩn bị, chuyên môn bố trí cạm bẫy nhắm vào Hắc Liêm. Nếu như không phải như vậy, Tần Lãng muốn đánh chết Hắc Liêm, điều này liền không có khả năng. Nhưng là, điều này cũng có nghĩa là Hắc Liêm lại lần nữa xuất hiện, khi phát động báo thù Tần Lãng, Tần Lãng cũng liền không có cách nào lập lại chiêu cũ rồi. "Bất quá, lường trước tên Hắc Liêm kia hẳn là không có khả năng dễ dàng khôi phục thực lực, ít nhất trong thời gian ngắn tuyệt đối không được." Tần Lãng trong lòng tính ra, chỉ cần hắn nắm chặt thời gian tăng lên thực lực của Tiểu Hắc Liêm, vậy thì lần tiếp theo khi đụng phải tên Hắc Liêm này, hẳn là cũng có thể bình tĩnh ứng đối. Điều khiến Tần Lãng khó chịu nhất là tên Hắc Liêm này đến chết cũng không chịu tiết lộ một số tin tức trọng yếu của người thu hoạch cho Tần Lãng, điều này khiến Tần Lãng đối với văn minh người thu hoạch vẫn không có quá nhiều hiểu rõ, nhưng Tần Lãng biết chi lực tồn tại, chi pháp phân thân của Hắc Liêm, hẳn là đều đến từ văn minh người thu hoạch, mà không phải do chính nó tự sáng tạo. Vậy thì trong cách nhìn của Tần Lãng, thứ khủng bố chân chính không phải là Hắc Liêm, mà là văn minh người thu hoạch. Đối với việc Tần Lãng bình an trở về, Quý Trạch và Thôn Thiên Xà Ma tự nhiên là hết sức vui mừng, hai tên này cũng coi như là thở phào một hơi. Khi Tần Lãng đối kháng với Hắc Liêm, hai tên này gần như là ở trong trạng thái vô cùng căng thẳng, vừa muốn lưu ý thắng thua trong trận chiến của Tần Lãng và Hắc Liêm, lại muốn lưu ý những loài săn mồi cường đại có thể xuất hiện bất cứ lúc nào ở bốn phía. Trong khoảng thời gian này, Quý Trạch và Thôn Thiên Xà Ma đã tiến hành mấy lần chiến đấu tàn khốc, may mắn hai tên này đều học được chi pháp phân thân độc đáo, lúc này mới miễn cưỡng giành chiến thắng. "Chúc mừng chủ nhân, chiến thắng Hắc Liêm!" Thôn Thiên Xà Ma bây giờ đối với Tần Lãng kính ngưỡng chỉ có thể dùng nước sông cuồn cuộn để hình dung, phải biết rằng trong mắt Thôn Thiên Xà Ma, Hắc Liêm chính là tồn tại chí cao không thể chiến thắng, cho dù là sau khi bị Tần Lãng hàng phục, Thôn Thiên Xà Ma cũng vẫn là cảm thấy như vậy. Nhưng là bây giờ, Hắc Liêm bị Tần Lãng đánh chết, cách nhìn của Thôn Thiên Xà Ma đối với Tần Lãng tự nhiên là cũng đã phát sinh biến hóa căn bản tính, sự sùng bái đối với hắn cũng gần như mù quáng. "Thực lực của Hắc Liêm đích xác là rất cường đại, có thể chiến thắng nó, ít nhiều gì có chút may mắn ở trong đó." Lời này của Tần Lãng xem như là cầu thị rồi, nhưng là trong mắt Thôn Thiên Xà Ma, đây liền là biểu hiện vô cùng vô cùng khiêm tốn. "Cao thủ tranh đấu, nào có gì may mắn có thể nói." Thôn Thiên Xà Ma thở dài một tiếng, sau đó lại nói, "Bất quá, chủ nhân ngài đã chiến thắng Hắc Liêm, sao không thừa cơ tiếp quản tổ chức 'Hư Không Dị Chủng' chứ? Bất kể nói thế nào, thực lực của tổ chức Hư Không Dị Chủng cũng coi là không tệ, chủ nhân ngài nếu như tiếp quản, liền có thể thuận lý thành chương làm rất nhiều chuyện." Không thể không nói, đề nghị này của Thôn Thiên Xà Ma khiến Tần Lãng có một cảm giác mới mẻ, bởi vì hắn đích xác là không nghĩ tới vấn đề này, cũng không phải mưu tính của Tần Lãng không bằng Thôn Thiên Xà Ma, mà là lòng của hắn đối với tổ chức Hư Không Dị Chủng không có hảo cảm gì, không muốn thông đồng làm bậy, nhưng là lúc này nghe Thôn Thiên Xà Ma vừa đề tỉnh như vậy, trong đầu Tần Lãng lập tức tiến hành rất nhiều thôi diễn và mưu tính, sau đó Tần Lãng ý thức được đây có thể là một nước cờ diệu cờ, nếu có tổ chức Hư Không Dị Chủng này có thể lợi dụng, hắn muốn biết tin tức của Hoa Hạ thế giới, cũng liền dễ dàng hơn nhiều. Đương nhiên, Tần Lãng nếu như chưởng khống tổ chức Hư Không Dị Chủng, cây to đón gió, cũng có thể là vì vậy mà kết thù, nhưng Tần Lãng không quan tâm điều này, bởi vì trong Huyết Sắc Hư Không, muốn kết giao bằng hữu căn bản không dễ dàng, nhưng kết thù lại quá dễ dàng, cho dù là hai bên hoàn toàn không có xung đột lợi ích, cũng vẫn có thể trở thành kẻ địch, mà nguyên nhân trong đó chỉ là bởi vì một phương trong đó nhìn trúng huyết nhục và nguyên khí của một phương khác. Để nhanh chóng có được tin tức của Hoa Hạ thế giới, Tần Lãng cũng sẽ không để ý kết thù, huống hồ trong Huyết Sắc Hư Không sinh tồn lâu như vậy, hắn đã quen với cuộc sống tứ phía kết thù như vậy, thậm chí bây giờ hắn đã có một loại cảm giác nợ nhiều không lo, cho nên hắn cho rằng dựa theo đề nghị của Thôn Thiên Xà Ma, trực tiếp lấy đi quyền khống chế của Hư Không Dị Chủng cũng coi là một lựa chọn không tệ, mà lại hắn cho rằng Hư Không Dị Chủng hẳn là một nước cờ của Hắc Liêm, mà lại là một nước cờ diệu cờ, không giống như Hắc Liêm tự thân nói vậy —— sự tồn tại của Hư Không Dị Chủng, chỉ bất quá là một thí nghiệm nhỏ của chính nó mà thôi. "Thôn Thiên Xà Ma, đề nghị này của ngươi không tệ!" Tần Lãng sau khi cẩn thận suy nghĩ một phen, đã tán thành kiến nghị của Thôn Thiên Xà Ma, vậy thì tiếp theo tự nhiên là chuyện làm thế nào để tiếp quản tổ chức Hư Không Dị Chủng. Vấn đề lớn nhất —— Hắc Liêm, đã bị Tần Lãng tiêu diệt, cho nên đã không phải là vấn đề, vậy thì chỉ cần biết làm thế nào để chưởng khống tổ chức Hư Không Dị Chủng là được. Bây giờ, bên tay Tần Lãng liền có Thôn Thiên Xà Ma một thành viên lâu năm của Hư Không Dị Chủng như vậy, tên Thôn Thiên Xà Ma này tuy rằng cũng là một thành viên của Hư Không Dị Chủng, nhưng là tên này không tính là nguyên lão gì, ngay cả hang ổ của Hư Không Dị Chủng ở chỗ nào cũng không biết, cho nên Thôn Thiên Xà Ma kiến nghị Tần Lãng trước tiên lôi kéo một nhóm thành viên của Hư Không Dị Chủng, sau đó theo manh mối mà tiếp quản đoàn thể thần bí này.