Thiếu Niên Y Tiên

Chương 2531:  Phượng Tàn Huyết kỳ nhân



Quỳnh Lâu, nằm ở nơi cao nhất Phượng Hoàng Thiên Cung, đây là biểu tượng quyền lực của toàn bộ Phượng Hoàng Thiên Cung, cũng là chỗ ở của Phượng Tàn Huyết. Phượng Tàn Huyết thường xuyên ở nơi cao nhất của Quỳnh Lâu này, chú ý đến toàn bộ Phượng Hoàng Thiên Cung, ở đây tìm hiểu mọi động tĩnh của Phượng Hoàng nhất tộc. Hôm nay, Phượng Tàn Huyết quyết định ở đây gặp Hoàng Vô Tiên và Huyết Ma Côn Bằng, Hoàng Vô Tiên bây giờ cũng đã là nhân vật nổi bật của Phượng Hoàng nhất tộc, thậm chí Phượng Tàn Huyết biết đã có người ở Phượng Hoàng Thiên Cung gây sóng gió, chính là hi vọng đưa Hoàng Vô Tiên ra, thay vào đó nàng. Liền xem như con gái của Phượng Tàn Huyết là Phượng Diệp Á, cũng cho rằng Hoàng Vô Tiên sẽ uy hiếp đến vương tọa của Phượng Tàn Huyết, nhưng ai biết Phượng Tàn Huyết nàng để ý cũng không phải vương tọa của Phượng Hoàng Thiên Cung này, mà là khí vận và tương lai của Phượng Hoàng nhất tộc chứ? Còn về Hoàng Vô Tiên, Phượng Tàn Huyết biết hắn là tu sĩ thiên tài hiếm có của Phượng Hoàng nhất tộc, nhưng với tu vi nhiều năm của Phượng Tàn Huyết, nàng tự nhiên sẽ không để Hoàng Vô Tiên ở trong mắt, nếu như nàng thật sự muốn trấn áp Hoàng Vô Tiên, nàng cảm thấy nắm chắc mười phần có thể trấn áp đối phương. Nhưng, trực tiếp hủy diệt thiên tài và hi vọng của một chủng tộc, có đáng không? Phượng Tàn Huyết từng nói với Phượng Diệp Á, nếu như một chủng tộc đời sau yếu hơn đời trước, vậy thì chủng tộc này sẽ không có động lực tiến hóa và sinh sôi nảy nở, cũng liền không có cần thiết tồn tại. Phượng Tàn Huyết biết cảnh giới tu vi của bản thân nàng đã là người nổi bật trong Phượng Hoàng nhất tộc, nhưng nàng vẫn hi vọng có người đến sau có thể siêu việt nàng, bởi vì như vậy mới có ý nghĩa Phượng Hoàng nhất tộc giữ được hi vọng và tương lai. Lúc này, ở trên tầng cao nhất của Quỳnh Lâu, ngoài Phượng Tàn Huyết ra, nàng chỉ để lại Phượng Diệp Á, nhưng nàng đã cảnh cáo Phượng Diệp Á không được chen lời, chỉ là muốn Phượng Diệp Á cẩn thận lắng nghe và quan sát Hoàng Vô Tiên cùng Huyết Ma Côn Bằng. Cùng lúc đó, Tần Lãng và Hoàng Vô Tiên đã bước vào Quỳnh Lâu. Quỳnh Lâu này, có thể nói là nơi kim bích huy hoàng nhất trong Phượng Hoàng Thiên Cung, dù sao Phượng Hoàng nhất tộc cũng coi là một trong những chủng tộc "quý tộc" lâu năm của Thần Thú Giới, hơn nữa thời gian tồn tại trong Thần Thú Giới quá lâu dài, cho nên tất cả kiến trúc của Phượng Hoàng Thiên Cung này có thể nói là đẹp tuyệt trần, mà Quỳnh Lâu này, đó càng là đẹp đến cực hạn, hoa lệ đến cực hạn. Đương nhiên, lực chú ý của Tần Lãng và Hoàng Vô Tiên đều không phải ở trên đồ trang trí của Quỳnh Lâu này, mà là đang để ý nhất cử nhất động của Phượng Tàn Huyết. Mặc dù hai người đều còn chưa gặp Phượng Tàn Huyết, nhưng đã bắt đầu cảm ứng động tĩnh của Phượng Tàn Huyết, dù sao hai người cũng không biết dụng ý của Phượng Tàn Huyết khi mời Tần Lãng và Hoàng Vô Tiên đến đây, nếu như đây là một bữa tiệc Hồng Môn Yến, vậy hai người nên ứng phó thế nào? "Tiên sinh, nếu như Phượng Tàn Huyết muốn bất lợi với chúng ta, ta chuẩn bị ——" "Yên tâm, Phượng Tàn Huyết liền xem như muốn động thủ với ngươi, cũng sẽ không lựa chọn ở đây." Tần Lãng xua tan nghi ngờ trong lòng Hoàng Vô Tiên, "Nếu như ta đoán không sai, Phượng Tàn Huyết lần này gặp mặt chúng ta, bất quá chính là một lần thăm dò." "Thăm dò? Nàng muốn thăm dò cái gì?" Hoàng Vô Tiên hỏi, hai người nhanh chóng dùng tinh thần lực tiến hành giao lưu, để ứng phó với Phượng Tàn Huyết trên đỉnh lầu. "Thăm dò dụng ý thực sự của ngươi ta." Tần Lãng nói, "Phượng Tàn Huyết đối với ngươi hứng thú không nhỏ, đại khái là muốn phải thật tốt 'nhận thức' một chút ngươi, nếu không nàng căn bản cũng không cần gặp mặt ngươi." "Cũng đúng. Bất quá, bất luận nàng thăm dò như thế nào, tin tưởng cũng nhìn không ra thân phận của ngài." Hoàng Vô Tiên nói. "Nên như thế." Tần Lãng gật đầu một cái, "Bất quá, tổng cộng vẫn là phải gặp qua sau đó, mới biết được dụng ý thực sự của Phượng Tàn Huyết. Đương nhiên, kỳ thật ta cũng muốn kiến thức một chút 'nữ nhân' cường hoành nhất của Phượng Hoàng nhất tộc các ngươi!" "Ơ... Phượng Tàn Huyết, nàng cũng không phải nữ nhân đâu." Hoàng Vô Tiên sửa lại một chút cho Tần Lãng. Sau đó, hai người nhanh chóng lên lầu, đi tới đỉnh Quỳnh Lâu. Trên lầu, mây trắng lững lờ trôi qua, Phượng Tàn Huyết mặc vào một thân cẩm bào màu máu, cảm giác mang đến cho người ta có thể nói là "kinh tâm động phách", như lửa lại như máu. So sánh dưới, Phượng Diệp Á lại coi như là tương đối khiêm tốn, chỉ mặc vào một thân quần áo trắng tinh. Khi Tần Lãng và Hoàng Vô Tiên bước vào đỉnh tầng trong nháy mắt, Phượng Tàn Huyết vừa vặn đúng mức xoay người quay đầu lại, sau đó nói với Tần Lãng: "Hoan nghênh ngươi, Huyết Ma Côn Bằng tiên sinh —— Hoàng Vô Tiên, ta muốn biết ngươi cùng Huyết Ma Côn Bằng tiên sinh là quan hệ gì? Chẳng lẽ ngươi là đệ tử của Huyết Ma Côn Bằng tiên sinh?" "Thiên Hậu vì sao có câu hỏi này?" Hoàng Vô Tiên kinh ngạc nói. "Bởi vì ta vốn dĩ cho rằng địa vị của ngươi Hoàng Vô Tiên hẳn là ở trên Huyết Ma Côn Bằng, nhưng không ngờ ngươi lại chậm hơn Huyết Ma Côn Bằng non nửa bước tiến vào đây, cho nên ta có thể khẳng định, chính ngươi đã đặt vị trí sau Huyết Ma Côn Bằng. Vậy thì, đại khái ngươi hẳn là đệ tử của Huyết Ma Côn Bằng, cho nên mới như thế đi." Phượng Tàn Huyết nhàn nhạt nói. Lời này của Phượng Tàn Huyết vừa nói ra, Tần Lãng và Hoàng Vô Tiên trong lòng đều âm thầm kinh hãi, thầm hô nữ nhân này thật sự lợi hại, vậy mà thông qua thứ tự Tần Lãng và Hoàng Vô Tiên tiến vào đây để phán đoán ra quan hệ chủ thứ giữa hai người. Sau sự kinh ngạc ngắn ngủi, Hoàng Vô Tiên nói: "Thì ra là thế, ánh mắt của Thiên Hậu quả nhiên không phải bình thường. Bất quá, Huyết Ma Côn Bằng tiên sinh cũng không chỉ là lão sư của ta, đồng thời cũng là quân sư của ta." Hoàng Vô Tiên biết hắn chống đỡ không được Phượng Tàn Huyết, cho nên cũng không nói nhiều, chỉ đơn giản nói rõ quan hệ của hắn và Tần Lãng, miễn cho nói nhiều tất nói hớ. "Thì ra là thế." Phượng Tàn Huyết gật đầu một cái, sau đó đặt ánh mắt lên người Tần Lãng, "Huyết Ma Côn Bằng tiên sinh, không ngờ ngươi lại bồi dưỡng ra một đệ tử không tầm thường như vậy, Hoàng Vô Tiên này, thật đúng là tu sĩ thiên tài của Phượng Hoàng nhất tộc chúng ta a." "Thiên Hậu quá khen rồi." Hoàng Vô Tiên khiêm tốn nói. "Hừ! Ngươi cho rằng ta thật sự đang khen ngươi sao?" Phượng Tàn Huyết đột nhiên hừ lạnh một tiếng. Không khí hiện trường đột nhiên thay đổi, ai cũng không ngờ Phượng Tàn Huyết lại nói trở mặt là trở mặt, liền xem như Phượng Diệp Á cũng không ngờ, bất quá Phượng Diệp Á từ trước đến nay không lo lắng an nguy của Phượng Tàn Huyết, nàng đối với thực lực của mẫu hậu mình có mười phần lòng tin. "Thiên Hậu đây là ý gì?" Hoàng Vô Tiên trầm xuống nói. "Hoàng Vô Tiên, ngươi là thiên tài của Phượng Hoàng nhất tộc, bái sư Côn Bằng nhất tộc cũng không có gì. Bất quá, ngươi tốt xấu cũng là tu sĩ của Phượng Hoàng nhất tộc, vì sao lại lấy Côn Bằng làm tôn?" Phượng Tàn Huyết trực chỉ vấn đề của Hoàng Vô Tiên. "Sao vậy, Thiên Hậu đây cũng là muốn ly gián sư đồ chúng ta sao?" Tần Lãng khẽ mỉm cười nói. "Ly gián? Ta căn bản cũng không cần ly gián. Huyết Ma Côn Bằng, ngươi bồi dưỡng Hoàng Vô Tiên làm đệ tử, rốt cuộc chỉ là vì truyền đạo thụ nghiệp, hay là có dã tâm và tư tâm?" Phượng Tàn Huyết chất vấn Tần Lãng nói, "Chẳng lẽ, ngươi chỉ là đem Hoàng Vô Tiên xem như một quân cờ?" Tần Lãng đích đích xác xác chỉ là xem Hoàng Vô Tiên như một quân cờ, nhưng không ngờ Phượng Tàn Huyết lại hoàn toàn đoán được, Tần Lãng xác tín nàng không có bất kỳ chứng cứ nào, nhưng với tư cách là chủ nhân của Phượng Hoàng Thiên Cung, nàng căn bản cũng không cần bất kỳ chứng cứ nào, nàng chỉ cần có ý nghĩ này là đủ rồi.