Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!~ Trong Kiếm Tinh Thế Giới của Dạ Tam Thiên, vạn ngàn kiếm tinh vốn treo lơ lửng ở trong trời đêm bỗng nhiên bắt đầu rơi xuống, tựa hồ như chư thiên tinh thần đều sắp hủy diệt. Vị trí thiên tinh rơi xuống, tự nhiên là vị trí của Tần Lãng và Vong Linh Thần Điện, điều này đại biểu cho việc Dạ Tam Thiên đã hoàn toàn mất đi kiên nhẫn, cuối cùng cũng toàn lực xuất thủ. Hàng ngàn vạn kiếm tinh rơi xuống, ở trong trời đêm vẽ ra từng đạo quang mang rực rỡ chói mắt, nhưng những thiên tinh này không phải là lưu tinh, những thiên tinh này đều là kiếm tinh, mang theo kiếm khí sắc bén, hơn nữa những kiếm khí này trong quá trình rơi xuống uy lực vẫn còn đang không ngừng tăng lên, gần như mang theo uy lực hủy thiên diệt địa. Nếu Dạ Tam Thiên thi triển chiêu Thiên Tinh Trụy này đến cực hạn, có lẽ thật sự có thể hủy diệt một phương tiểu thế giới, tỉ như ba tầng thế giới vực sâu phía trước, căn bản không thể ngăn cản chiêu Thiên Tinh Trụy này của Dạ Tam Thiên, uy lực của nó đủ sức để đánh vỡ phòng ngự bản nguyên lực lượng của ba tầng thế giới này. Nếu Dạ Tam Thiên đều đã liều mạng rồi, Tần Lãng tự nhiên cũng không thể xem nhẹ, lực lượng tiểu thế giới thúc đẩy đến cực hạn, đồng thời các vong linh trong Vong Linh Thần Điện cũng toàn lực xuất thủ, cùng Tần Lãng thúc đẩy lực lượng Vong Linh Thần Điện đến cực hạn. Thiên tinh rơi xuống, không người nào có thể địch lại! Nhưng cuối cùng có một loại tồn tại, có thể siêu việt trên chư thiên tinh thần này, đây chính là thần linh! Cho dù là thiên tinh rơi xuống, thiên địa băng hoại, cũng không thể tổn hại mảy may, đây chính là thần linh. Khi một ngàn tám trăm linh một tòa đại trận của Vong Linh Thần Điện được thúc đẩy đến cực hạn, khi Tần Lãng cùng lúc đánh thần cách lực lượng và lực lượng tiểu thế giới mà vị kim giáp thần linh kia lưu lại vào Vong Linh Thần Điện, kiện thần khí này cuối cùng cũng bộc phát ra uy lực chân chính của nó, toàn bộ Vong Linh Thần Điện đột nhiên kim quang vạn trượng, cùng Tần Lãng từ từ bay lên, đối mặt với mấy ngàn kiếm tinh đang rơi xuống này, Tần Lãng chỉ là một quyền đánh ra. Nhưng là, ngay tại khoảnh khắc Tần Lãng ra quyền, sau lưng hắn lại hiện ra một hư ảnh kim giáp thần linh vô cùng to lớn, Tần Lãng lúc này, liền như là thần linh phụ thân, như là tử thần giáng lâm, theo cú đấm này của Tần Lãng đánh ra, sau đó liền thấy một thân ảnh cao lớn vô cùng từ Vong Linh Thần Điện bước ra một bước, thân ảnh cao lớn này, tựa hồ chính là tử thần, đối mặt với kiếm tinh đầy trời đang hạ xuống này, thần linh này chỉ là duỗi mở bàn tay, rồi sau đó liền như là chống ra một khung trời, đem kiếm tinh phủ đầy trong bầu trời đêm này tựa hồ hoàn toàn bao quát trong tay, sau đó theo cú đấm của Tần Lãng đánh ra, thân ảnh cao lớn này cũng là một quyền đánh ra. Ầm ầm!~ Tiếng thiên địa băng liệt vang lên, Tần Lãng biết đây là tiếng tiểu thế giới của Dạ Tam Thiên băng liệt, đối mặt với Vong Linh Thần Điện được Tần Lãng thúc đẩy bằng thần cách lực lượng của kim giáp thần linh, Dạ Tam Thiên căn bản không có bất kỳ cơ hội nào, bởi vì cú đấm kia mà Tần Lãng vừa đánh ra, đã có ba phần phong thái chân thần, Dạ Tam Thiên cho dù là yêu nghiệt vô song, cũng không thể nào là đối thủ của thần linh. Dạ Kiếm Thế Giới bị phá, tầm nhìn của Tần Lãng lập tức một mảnh rộng mở, thiên địa đều sáng lên. Lúc này, chiến đấu giữa Cửu Thiên Thế Giới và tầng thứ tư thế giới vực sâu vẫn còn đang tiếp diễn, hơn nữa dị thường kịch liệt. Dạ Kiếm Thế Giới của Dạ Tam Thiên bị phá, bản nguyên của nó tự nhiên chịu một số tổn thương, trong tình huống như vậy, Dạ Tam Thiên vốn nên lập tức rút đi trị thương, bởi vì tiểu thế giới một khi bị tổn hại, liền cần thời gian rất dài mới có thể hoàn toàn khôi phục, Dạ Tam Thiên vào lúc này thật sự là không nên tiếp tục cố chấp. Chỉ là, phàm là nhân vật thiên tài, tính tình này đều là có chút thúi, Dạ Tam Thiên tự nhiên không cam tâm bị Tần Lãng đánh bại, hơn nữa còn là "trộm gà không thành còn mất nắm gạo", điều này khiến hắn làm sao cam tâm, cho nên Dạ Tam Thiên không những không rút đi, hơn nữa còn muốn nói mấy câu tàn nhẫn với Tần Lãng, hoặc là nếu có thể, hắn còn muốn nhìn xem Tần Lãng có bị thương hay không, hắn có còn cơ hội lợi dụng tiên phù đối phó Tần Lãng hay không. "Tiểu tử nhân loại, hôm nay cứ coi như ngươi may mắn! Bất quá, ngươi cho rằng như vậy là có thể đánh bại ta Dạ Tam Thiên, vậy thì thật sự quá ngây thơ rồi! Bản tọa tất nhiên ——" Dạ Tam Thiên đích xác là còn muốn nói mấy câu tàn nhẫn, nhưng lời còn chưa nói xong, hắn liền cảm giác được tiểu thế giới của bản thân đột nhiên xảy ra vấn đề, cả người giống như gặp phải trọng thương, một trận kịch liệt đau đớn khiến hắn lại không thể tiếp tục nói chuyện được nữa. Dùng thần niệm quét qua một cái, Dạ Tam Thiên lập tức biết tiểu thế giới của mình lại bắt đầu co rút và băng hoại rồi! Dạ Kiếm Thế Giới của hắn, lại muốn triệt để băng hoại! So với thống khổ mà thân thể gặp phải, sự thật khiến Dạ Tam Thiên càng thêm khó chịu: Tiểu thế giới băng hoại, vô lực vãn hồi, điều này liền có nghĩa là Dạ Tam Thiên triệt để xong đời rồi! Cũng liền có nghĩa là Dạ Kiếm Thế Giới mà hắn lấy làm kiêu ngạo từ nay về sau trở thành tuyệt hưởng rồi! Hết thảy, không thể vãn hồi! "Cái này... cái này không thể nào! Không thể nào!" Dạ Tam Thiên trong miệng lẩm bẩm tự nói, hắn muốn thúc đẩy tiểu thế giới của bản thân tiến hành tu phục, nhưng là lại phát hiện căn bản không có tác dụng, chỉ bất quá là gia tốc sự sụp đổ của Dạ Kiếm Thế Giới mà thôi. Phải biết rằng Dạ Kiếm Thế Giới của hắn, thế nhưng là dung nhập một thanh tiên kiếm, có phòng ngự pháp tắc tiên giới, không ngờ lại băng hoại nhanh như vậy, tất cả những điều này khiến Dạ Tam Thiên căn bản không thể tiếp nhận! Một viên tiên đan bị Dạ Tam Thiên ném vào trong miệng! Đây là tiên đan hàng thật giá thật, bất kỳ thương thế nào gần như đều có thể khôi phục, cho dù không thể hoàn toàn khôi phục, nhưng ít ra cũng có thể áp chế thương thế, nếu không phải đến mức vạn bất đắc dĩ, Dạ Tam Thiên không thể nào động dùng thứ như tiên đan này. Tiên đan chính là tiên đan, Dạ Tam Thiên sau khi uống vào viên tiên đan này, thống khổ của thân thể tựa hồ hoàn toàn biến mất, hơn nữa nguyên khí của thân thể cũng đang nhanh chóng khôi phục, giống như thật sự đã trấn áp được thương thế của hắn rồi, tựa hồ cục diện đã bắt đầu chuyển biến tốt, nhưng là Dạ Kiếm Thế Giới của hắn lại vẫn không khôi phục, hoặc là nói căn bản không thể tu phục! "Không thể nào!" Dạ Tam Thiên không chịu được phát ra một tiếng gầm thét, sự không cam tâm trong lòng có thể tưởng tượng được. Nhưng bất luận thế nào, Dạ Tam Thiên đều biết cục diện không thể vãn hồi rồi, hắn chỉ là muốn biết vì sao lại như vậy. Ngay tại khi Dạ Tam Thiên gầm thét, Vong Linh Thần Điện của Tần Lãng đã bao lại hắn. Vịt đã nấu chín rồi cũng không thể để hắn bay đi được, đối với mục tiêu như Dạ Tam Thiên này, Tần Lãng tuyệt đối sẽ không cho hắn cơ hội đào tẩu. Huống hồ lúc này lực lượng tiên đan trong cơ thể Dạ Tam Thiên còn chưa tiêu thất, vào lúc này nếu trấn áp hắn, Tần Lãng còn có thể từ tinh huyết trên người hắn rút ra một ít lực lượng tiên đan. "Nói cho ta biết, đây là vì sao!" Dạ Tam Thiên đã vô lực chống cự sự trấn áp của Vong Linh Thần Điện rồi, cho dù hắn có tiên phù trong tay, lúc này cũng vô lực xoay chuyển trời đất, bởi vì tiểu thế giới triệt để co rút, thân thể chịu trọng thương, hắn căn bản vô lực thúc đẩy tiên phù, nhưng là hắn rất muốn biết vì sao lại bại, tiểu thế giới của hắn vì sao lại gặp phải trọng thương như vậy. Đáng tiếc là, Tần Lãng cũng sẽ không đem đáp án nói cho Dạ Tam Thiên, Giới Độc mà Tần Lãng luyện chế ra thế nhưng là sát thủ giản của hắn, nếu là sát thủ giản, vậy thì không nên để càng nhiều người biết. Nếu không, điều này liền không thể xem là sát thủ giản chân chính rồi. Khi Dạ Tam Thiên bị Vong Linh Thần Điện trấn áp, một số thủ hạ của hắn phát hiện tình huống không ổn, nhao nhao tiến đến cứu viện, nhưng đã là vô lực xoay chuyển trời đất, chỉ có thể trơ mắt nhìn thiên tài bất bại Dạ Tam Thiên của bọn họ bị Vong Linh Thần Điện cuốn vào trong đó. Lập tức, tiên phong trận doanh Cửu Thiên Thế Giới sụp đổ!