Thiếu Niên Y Tiên

Chương 1693:  Bố Trí Pháo Hôi



Người Lê gia trực tiếp nhận được một đội kỵ binh vong linh, đây coi như là phần thưởng Tần Lãng dành cho bọn họ, dù sao bọn họ cũng coi như là người phát ngôn của Tần Lãng ở Việt Quốc. Mà hiện tại người Lê gia cũng hoàn toàn hiểu rõ ý nghĩ của Tần Lãng, cho nên phụ tử Lê Ngân và Lê Đông Thần giờ phút này đều đang đợi được hội kiến riêng với Tần Lãng. Sau khi những thổ hào Việt Quốc đó rời đi, Tần Lãng gặp phụ tử Lê Ngân và Lê Đông Thần, rồi nói một cách ngắn gọn, súc tích: "Các ngươi cũng là người thông minh, hẳn là đã nhìn ra ý nghĩ của ta rồi chứ?" "Chủ nhân là muốn những người giàu có ở Việt Quốc này đều trung thành với ngài sao?" Lê Đông Thần hỏi. "Ừm, hơn nữa còn là tuyệt đối trung thành!" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, "Đội chiến sĩ vong linh đưa cho bọn họ, có thể làm bảo tiêu trung thành của bọn họ không sai, nhưng những chiến sĩ vong linh này cuối cùng chỉ nghe lệnh ta, cho nên nếu những người này dám phản bội ta, chiến sĩ vong linh sẽ lập tức chém giết bọn họ, biến thành vong hồn!" "Chỉ là, không biết chủ nhân tốn nhiều công sức như vậy để làm gì? Nếu như là cần tài phú của bọn họ, chủ nhân một câu nói, Lê gia chúng ta liền có thể làm được." Lê Đông Thần nói. "Tài phú? Bản tông thiếu tiền sao?" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, "Ngươi cũng coi như là một trong những người chủ sự của Lê gia rồi, có chuyện này ngươi phải nhớ kỹ, về sau tài phú lớn nhất không phải là vàng bạc châu báu, mà là người! Nhất là chiến sĩ! Số lượng chiến sĩ quá ít, ta cần nhiều chiến sĩ hơn, hiểu không?" Trong một Bạch Âm Thành nho nhỏ, số lượng chiến sĩ vong linh đã lên tới hàng triệu, xét lại tình trạng hiện nay của Hoa Hạ, số lượng chiến sĩ quả thật là quá ít, số lượng chiến sĩ của Độc Tông thì càng ít hơn. Cho nên, Tần Lãng không phải cần vàng bạc châu báu của những người này, hắn cần chính là những người này bồi dưỡng ra nhiều chiến sĩ hơn, cho dù ngày sau dùng bọn họ đi làm pháo hôi. "Ta hiểu ý của Tông chủ, ngài là muốn những người này huấn luyện thêm nhiều chiến sĩ cho ngài phải không?" Lê Ngân coi như đã hoàn toàn hiểu rõ lời Tần Lãng nói. Tương lai không biết phải đối mặt với bao nhiêu cuộc chiến, cũng không biết phải đối mặt với bao nhiêu quái vật, cách làm hiện tại của Tần Lãng hiển nhiên là bố trí khắp nơi. Quân cờ càng nhiều, thì điều này cũng có nghĩa là không gian xoay sở về sau càng lớn. Nếu như là trước kia, Tần Lãng khẳng định không có quá nhiều tài nguyên để bồi dưỡng những người Việt Quốc này, huấn luyện bọn họ thành chiến sĩ đạt tiêu chuẩn, thì cần rất nhiều tài nguyên, nhưng bây giờ cùng với thu hoạch to lớn của Tần Lãng ở Thế giới Vong linh và Thế giới Địa ngục, hắn đã có năng lực bồi dưỡng thêm nhiều chiến sĩ rồi, cho nên phương diện Việt Quốc này cũng cần phải quan tâm một chút. Hơn nữa, chiến tranh tương lai sẽ biến thành tình trạng gì trong lòng hắn không nắm chắc, nhưng khẳng định có lúc cần pháo hôi, nếu như đến tình huống pháo hôi nhất định phải hy sinh, vậy thì hắn thà rằng đưa những người này lên làm pháo hôi, đây chính là tư tâm của Tần Lãng. Người Lê gia, coi như là đội quân dòng chính của Tần Lãng rồi, bọn họ đương nhiên phải chia sẻ nỗi lo cho Tần Lãng, một khi Tần Lãng đã quyết định bồi dưỡng pháo hôi trên diện rộng, vậy thì người Lê gia sẽ thay Tần Lãng đi thực hiện, gia tăng lượng cung cấp linh dược, nhưng đương nhiên cũng không phải cho không linh dược, vẫn phải để những thổ hào này dùng vàng bạc thật để mua. Đồng thời, Lê gia phái ra tinh nhuệ phối hợp hành động của quân đội Hoa Hạ, bắt đầu quét sạch những sinh vật địa ngục đó trong phạm vi Việt Quốc, ngoài ra những thổ hào khác cũng hoặc nhiều hoặc ít phái ra một số thủ hạ tinh nhuệ phối hợp. Thời gian phòng tuyến quân đội Việt Quốc sụp đổ không lâu, cho nên toàn bộ Việt Quốc nhận được xung kích cũng không tính là quá lớn, những người của quân đội Hoa Hạ này đều coi như là nhân sĩ chuyên nghiệp, một khi những người này lao vào chiến đấu, lập tức hình thành cục diện tồi khô lạp hủ, Về điều này Tần Lãng không hề lo lắng. Trước khi rời Lê gia, Tần Lãng chiếu theo lệ cũ đi gặp mặt gia đình Đoạn Trường Dã, lúc này Tần Miểu với tư cách kiếm linh cũng đã xuất hiện, có lẽ nàng còn có chút phiền não, cần phải "giao lưu" với thanh Xích Nhãn Linh Kiếm kia. Tần Lãng hỏi Đoạn Trường Dã có muốn trở về Hoa Hạ không, bởi vì tình hình Việt Quốc hiện nay hiển nhiên là càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng Đoạn Trường Dã cho rằng thời cơ chưa đến: "Tần tiên sinh, ta biết ngài là nghĩ cho người một nhà chúng ta, nhưng tình huống bây giờ vẫn chưa tệ đến mức đó. Ở đây, người một nhà chúng ta sống rất vui vẻ, ta cũng có thể tìm được giá trị nhân sinh của mình. Ngoài ra, Tuyết Ninh ở đây thân thể cũng rất khỏe mạnh rồi, điều này đều phải cảm ơn ngài. Cho nên, cứ để ta thay tiên sinh làm thêm một số việc đi. Huống chi, bây giờ phương diện Việt Quốc đối với nhu cầu linh dược càng ngày càng lớn, phương diện này luôn cần một người đến phụ trách chứ." Trước kia Đoạn Trường Dã từng làm chuyện buôn bán phương diện dược phẩm, có hắn phụ trách chuyện ở đây, Tần Lãng quả thật là yên tâm hơn một chút. Ngoài ra, bản thân Đoạn Trường Dã cũng là một cao thủ, trước đó bởi vì nguyên nhân thân thể, cảnh giới không cách nào tăng lên, nhưng bây giờ Tần Lãng có rất nhiều linh dược và thủ đoạn, tự nhiên là có biện pháp tăng lên cảnh giới của Đoạn Trường Dã, cho nên Đoạn Trường Dã làm việc cho Tần Lãng, thật sự là cả người một nhà đều được lợi. Thấy Đoạn Trường Dã kiên trì, Tần Lãng cũng không nói nhiều nữa, dù sao phòng ngự của Lê gia cũng rất mạnh, cho dù có triều quái vật xông tới, ít nhất Lê gia có thể chống đỡ một đoạn thời gian. Ngoài ra, tình huống của Đoạn Tuyết Ninh cũng không tệ, mặc dù trước đó thể chất nàng có một chút vấn đề nhỏ, nhưng sau khi được Tần Lãng điều dưỡng, thể chất của Đoạn Tuyết Ninh đã hoàn toàn khôi phục, hơn nữa thể chất của nàng rất thích hợp tu hành, phối hợp với linh dược của Tần Lãng, giả lấy thời gian, nhẹ nhàng thoải mái là có thể trở thành cao thủ Võ Huyền cấp. Nhưng mà, bằng hữu chân chính của Đoạn Tuyết Ninh là Béo Hổ, mỗi khi gặp mặt, người này và con mèo này đều nói chuyện rất vui vẻ, nhưng bây giờ tình huống của Béo Hổ, đã không đơn thuần là một con mèo nữa rồi, tên gia hỏa này thuần túy đã là một con yêu quái rồi, không chỉ biết nói chuyện, hơn nữa còn có sức mạnh rất mạnh, trong cơ thể nó đã sinh ra nội đan, ngay cả Hỏa Linh Tuyết Hồ cũng là như thế, Thú dã đã hình thành nội đan, vậy coi như là yêu quái rồi, Nếu tiến thêm một bước nữa, bọn chúng đều có thể hóa hình thành người rồi. "Béo Hổ, sau này ngươi sẽ biến thành người sao?" Đoạn Tuyết Ninh rất hứng thú với vấn đề này, "Nghe nói yêu quái có thể hóa hình thành người, phải không?" "Ưm... hình như là vậy." Béo Hổ nhẹ nhàng gật đầu một cái, dáng vẻ nó suy nghĩ quả thật không giống như một con mèo, mà giống như một người, "Vốn dĩ, ta chỉ là một con dã thú có linh tính mà thôi, ở thế giới này, muốn tu luyện thành yêu quái hầu như đều không thể nào, nhưng may mà lão đại có rất nhiều linh dược, cho nên ta cũng có cơ hội biến thành yêu quái. Còn về hóa hình thành người, e rằng còn cần một đoạn thời gian nữa mới được." "Thật sự là quá tốt rồi! Vậy nếu ngươi biến thành người, chúng ta liền có thể làm bằng hữu chân chính rồi!" Đoạn Tuyết Ninh tỏ ra rất vui vẻ, "Vậy thì, sau này ngươi phải chơi với ta nhiều hơn." "Chỉ chơi thôi thì không được, ta còn phải giúp lão đại đi đánh nhau chứ, thậm chí còn phải giết người, đối phó với những quái vật dị giới kia." Lời của Béo Hổ khiến người ta cảm thấy nó rất được Tần Lãng coi trọng, rời xa nó dường như đều không được rồi. "Đúng vậy, gần đây Việt Quốc xuất hiện rất nhiều quái vật, bây giờ học sinh đều không đến lớp nữa rồi." Đoạn Tuyết Ninh lo lắng nói, "Nghe nói những quái vật này sẽ ăn thịt người, không biết... không biết bạn học của ta có ai bị bọn chúng ăn thịt không." "Nếu như ngươi đủ mạnh, thì không cần lo lắng nữa." Béo Hổ nói, mở chiếc túi gấm trên cổ, từ bên trong móc ra mấy viên linh đan cho Đoạn Tuyết Ninh, "Những thứ này nhưng đều là linh đan phẩm chất cực tốt, nhưng là ta từ chỗ lão đại mà có được, ngươi ăn những linh đan này, không bao lâu sẽ trở thành cao thủ." "Nhưng mà, ta nghe ba ba nói, muốn phát huy giá trị của linh đan, liền cần phải phục dụng vào thời điểm thích hợp, hơn nữa sau khi phục dụng, còn cần phải tốn thời gian luyện hóa hấp thu..." "Đừng bận tâm những thứ đó, chỉ có những kẻ nghèo hèn đó mới phục dụng linh đan như vậy, chúng ta không thiếu linh đan, ngươi cầm đi ăn vặt cũng không sao, dù sao ta vẫn luôn là ăn như vậy. Nếu thiếu linh đan, ta liền có thể đi hỏi chủ nhân mà lấy, thậm chí đi trộm cũng không sao." Béo Hổ nói, mà không biết những lời này đều đã rơi vào trong lỗ tai Tần Lãng.