Vì cục diện cực kỳ căng thẳng, ngành tài chính toàn cầu đều đang trong khủng hoảng nghiêm trọng, nhất là thị trường chứng khoán khu vực châu Á – Thái Bình Dương, gần như đã phải chịu tổn thất cực lớn. Thế nhưng khu vực Hoa Hạ - kẻ đầu têu của mọi chuyện, thị trường tài chính chứng khoán lại chịu ảnh hưởng ít nhất. Bởi vì tầng lớp quản lý thị trường chứng khoán Hoa Hạ rất cơ trí, họ đã sớm đẩy chỉ số chứng khoán xuống đáy, cho nên cho dù có giảm nữa cũng khó mà tạo ra được biến động lớn. Đồng thời, thị trường chứng khoán của Oa quốc và Hàn Quốc lại như "mất cha mất mẹ", giảm không phanh, ngành tài chính của Mỹ Đế quốc ở tận phía bên kia Thái Bình Dương cũng bị ảnh hưởng nặng nề. Các phú ông Hoa Hạ sợ hãi chiến tranh, nhưng các phú ông Mỹ Đế quốc thật ra càng thêm sợ hãi, bởi vì một khi khai chiến, các phú ông Hoa Hạ có thể chạy sang Mỹ, nhưng các phú ông Mỹ thì lại không có chỗ nào để chạy. Tuy nhiên, mặc dù là như thế, tam phương đối đầu ai cũng không chịu thỏa hiệp. Quân đội Hoa Hạ tuyệt đối không dung cho Mỹ Đế quốc nhúng tay vào chuyện trùng động, còn Mỹ Đế quốc tuyệt đối không cho phép lui binh trong tình huống hoàn toàn không đạt được bất kỳ lợi ích nào. Còn về Hùng Nga, họ đã đạt được một phần "sản phẩm quân sự" do quân đội Hoa Hạ cung cấp, những thứ này khiến họ rất có hứng thú, cho nên họ hi vọng thời gian đối đầu giữa Hoa Hạ và Mỹ Đế quốc kéo dài hơn một chút, nếu như vậy, họ liền có thể đạt được càng nhiều lợi ích. Ánh mắt toàn cầu hầu như đều tập trung vào Nam Hải của Hoa Hạ, bầu không khí cực kỳ căng thẳng khiến người ta cảm thấy đại chiến thế giới gần như là có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, không ai nghĩ tới, cái thứ nhất tên lửa phát ra không phải là Hoa Hạ cũng không phải Hùng Nga và Mỹ Đế quốc, mà là đến từ Triều Tiên. Triều Tiên là một quốc gia rất thú vị, pháo đạn và tên lửa của họ vĩnh viễn đều chỉ nhằm vào một phương hướng, đó chính là phương hướng của Hàn Quốc. Bất kể khi nào, Triều Tiên chỉ cần là phát động chiến tranh, thì mục tiêu tấn công thứ nhất nhất định là Hàn Quốc, mà Hàn Quốc lập tức cũng đáp trả. Mỹ Đế quốc, với tư cách là nước bảo hộ Hàn Quốc, lập tức đem hạm đội lái về phía bán đảo Triều Tiên, đây cũng coi là thủ đoạn "mượn dốc xuống lừa". Sự đối đầu với Hoa Hạ, Hùng Nga khiến Mỹ Đế quốc không đạt được bất kỳ lợi ích nào. Bọn họ không nghĩ tới lần này Hoa Hạ lại biểu hiện ra sự cứng rắn trước nay chưa từng có, cũng không nghĩ tới dân chúng nội bộ Mỹ Đế quốc lại chán ghét chiến tranh đến như vậy. Khi hai bên đối đầu, phong trào thị uy phản chiến trong nước Mỹ Đế quốc hầu như đã đạt đến độ cao trước nay chưa từng có. Các quốc gia minh hữu của Mỹ Đế quốc cũng lui binh. Đối với các quốc gia minh hữu này mà nói, lần này bọn họ mang thái độ "kiếm một chén canh" mà đến. Dĩ vãng bọn họ luôn có thể nhặt chút "thức ăn thừa" phía sau cái mông của Mỹ quốc mà ăn, nhưng là lần này bọn họ cái gì tốt cũng không đạt được, điều này khiến trong lòng bọn họ tự nhiên là tương đối khó chịu. Duy chỉ hạm đội của Oa quốc, líu ríu chạy theo Triều Tiên, bởi vì Oa quốc từ sau khi Chiến tranh thế giới thứ hai bị "thiến" (ý là bị tước bỏ khả năng quân sự), quân đội của bọn họ vẫn luôn đang tìm "tồn tại cảm". Cho nên một khi có cơ hội, bọn họ luôn không kịp chờ đợi khoe khoang một chút quân đội tự vệ của bọn họ. Tuy nhiên, lần này Oa quốc nằm mơ cũng không nghĩ tới, bọn họ lại bị Triều Tiên dạy dỗ. Một chiếc tàu ngầm của Triều Tiên đã tấn công như chớp giật vào một bến cảng quân sự của Oa quốc, đồng thời đem nó triệt để hủy diệt, toàn bộ binh sĩ của bến cảng quân sự này đều bị tiêu diệt. Đối với sự kiện lần này, Triều Tiên gọi là: Hành động Gươm Phục Thù! Mà dư luận quốc tế gọi là: Sự kiện tấn công 951. Đối với Triều Tiên mà nói, phát xạ tên lửa, nã pháo đều là chuyện rất bình thường. Bởi vì mỗi một vị lãnh tụ của bọn họ lên đài, chuyện làm thứ nhất chính là nã pháo Hàn Quốc để chứng minh bọn họ đã lên nắm quyền. Nhưng là lần này ai cũng ngờ tới đối tượng chân chính bọn họ chỉ mũi kiếm thế mà là Oa quốc. Nã pháo Hàn Quốc, chẳng qua chỉ là hư chiêu mà thôi. Với tư cách là người bảo vệ Oa quốc, Mỹ Đế quốc vốn dĩ hẳn là biểu hiện ra sự phản kích cứng rắn, nhưng là lần này bọn họ lại không ra tay tàn độc đối với Triều Tiên. Mà Triều Tiên cũng trái ngược thường thái đáp lại: Nếu như Mỹ Đế quốc muốn nhúng tay vào tranh chấp giữa Triều Tiên và Hàn Quốc, bọn họ sẽ đối với Mỹ quốc phát động hành động báo thù mãnh liệt nhất! Lão Mỹ rất ít khi bị người khác uy hiếp, nhất là bọn họ thông thường đều cũng không chịu để ý uy hiếp đến từ Triều Tiên. Nhưng là lần này bọn họ lại trầm mặc. Bởi vì quân đội Mỹ phân tích sự kiện bến cảng quân sự Oa quốc bị tấn công, cuối cùng đạt được kết luận là: Một chiếc tàu ngầm của Triều Tiên có tên "Gươm Phục Thù", khoa học kỹ thuật của nó thế mà lại siêu việt tàu ngầm hạt nhân của Mỹ quốc! Đây cũng chính là lý do vì sao chiếc tàu ngầm này đã thành công đánh lén quân cảng của Oa quốc mà Mỹ quốc và Oa quốc hoàn toàn không hề hay biết. Một chiếc "Gươm Phục Thù" cho dù không thể đánh bại quần thể hàng không mẫu hạm chiến đấu của Mỹ quốc, nhưng là người Mỹ từ trước đến nay cũng không chịu lấy chính mình an toàn của quốc gia đi mạo hiểm. Cho nên ngày thứ hai Mỹ Đế quốc tuyên bố "kết thúc tập trận Vành đai Thái Bình Dương", hạm đội trở về hải vực bản thổ Mỹ quốc. Mặc dù Mỹ Đế quốc cũng không tuyên bố nhận thua hoặc là nhận bất kỳ uy hiếp nào, nhưng là người sáng suốt đều nhìn ra vấn đề. Mỹ Đế quốc cường đại thế mà là lần thứ nhất bị Triều Tiên uy hiếp, điều này trên quốc tế quả thực là chuyện không dám tưởng tượng. Nhưng mà tình hình quốc tế chính là như thế, nếu không cũng không thể dùng "phong vân đột biến" để hình dung. Mấy cường quốc đều biết rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, nên đều đang suy đoán rốt cuộc chiếc tàu ngầm mang tên "Gươm Phục Thù" của Triều Tiên là như thế nào. Các quốc gia quen thuộc Triều Tiên đều biết, Triều Tiên không có khả năng tạo ra một chiếc tàu ngầm trình độ khoa học kỹ thuật siêu việt Mỹ quốc, bởi vì trình độ khoa học kỹ thuật của hai bên chí ít chênh lệch năm mươi năm. Nhưng là, một chiếc tàu ngầm "Gươm Phục Thù" này lại là chân chính tồn tại, mà lại đây là một chiếc tàu ngầm khoa học kỹ thuật cực kỳ tiên tiến. Tình báo viên của Long Xà bộ đội sau nhiều mặt cố gắng, cuối cùng đạt được tin tức tương đối có thể tin. Mặc dù radar, vệ tinh quân sự của Mỹ quốc và Oa quốc cũng không phát hiện tồn tại của một chiếc tàu ngầm này, nhưng là khi nó từ dưới nước hiển hiện ra, vẫn bị một chút vệ tinh và một chút thiết bị chụp ảnh phụ cận bắt được một chút hình ảnh. Những hình ảnh này vốn dĩ hẳn là xuất hiện trong tác phẩm phim khoa huyễn của Mỹ quốc, nhưng là lại trong hiện thực xuất hiện: Chiến sĩ cơ giáp, khiên phòng ngự trường lực, vũ khí tử quang cá nhân^... những thứ này đều là lấy khoa học kỹ thuật hiện đại làm cơ sở, nhưng là lại cao hơn một chút chuẩn bị cấp độ tương lai của khoa học kỹ thuật hiện đại. Buồn cười chính là, quân đội và dân gian của Oa quốc đều phi thường thích tiến hành phát triển robot và giáp máy, nhưng là phương diện kỹ thuật này lại vẫn ở giai đoạn sơ cấp, xa xa không đạt được cấp bậc ứng dụng quân sự. Mà giáp máy và kỹ thuật vũ khí mà những chiến sĩ của "Gươm Phục Thù" này biểu hiện ra đều là phi thường tiên tiến thành thục, điều này quả thực khiến người ta không thể tiếp nhận, giống như là một đám người nguyên thủy vừa mới học được nhóm lửa bỗng nhiên liền biết vận dụng thuốc súng giống như. Tần Lãng và Võ Thải Vân cũng nhìn thấy những hình ảnh và tin tức video này. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ai cũng không chịu tin tưởng Triều Tiên vậy mà có vũ khí mũi nhọn như thế. Võ Thải Vân xem qua về sau, nhịn không được hướng Tần Lãng hỏi một câu: "Chiếc tàu ngầm này, thật sự thuộc về Triều Tiên sao?" Tần Lãng chỉ có thể đáp lại bằng cười khổ, nếu như không phải bởi vì phía trên một chiếc tàu ngầm này có tiêu chí Triều Tiên rõ ràng, ai cũng không chịu tin tưởng nó đích thực đến từ Triều Tiên.