Phán đoán của Tần Lãng không sai, khi hắn truyền những điều đã thấy nghe trong Tu Chân giới cho Hoa Hạ Long Mạch, ý chí của Long Mạch này rất nhanh đã đạt thành ý hướng hợp tác với Tần Lãng. Đã là Long Mạch Lão Tổ của Tu Chân giới đều có thể tin tưởng Tần Lãng, cho nên Hoa Hạ Long Mạch này cũng lựa chọn tin tưởng Tần Lãng. Hoa Hạ Long Mạch tuy rằng chưa hoàn toàn hình thành linh thể, nhưng đã có ý chí độc lập. Đã có ý chí, cũng coi như là đã có một loại đặc trưng nào đó của sinh mệnh thể, nếu là sinh mệnh thể, khẳng định sẽ trước tiên lựa chọn phương thức có lợi cho sự sinh tồn phát triển của bản thân. Nếu như Hoa Hạ Thần Châu cũng xuất hiện biến cố thiên địa, vậy thì tinh hoa của Long Mạch và vô số linh mạch liền có thể bị một số người vô độ trích xuất, ý chí của Long Mạch cũng có thể là bị áp chế thậm chí bị trực tiếp tiêu diệt. Để tránh cho kết quả như vậy xuất hiện, Hoa Hạ Long Mạch và Tần Lãng đã đạt thành ý hướng hợp tác càng chiều sâu hơn. Đối với Tần Lãng, ý chí của Hoa Hạ Long Mạch cho rằng hắn là có thể tin cậy, bởi vì Tần Lãng đã chứng minh điểm này. Tần Lãng tuy rằng cũng thông qua gia trì của Long Mạch để thu được lợi ích, nhưng cùng lúc đó Tần Lãng lại phản hồi cho Long Mạch một chút lực lượng. Đây là bởi vì Tần Lãng ở trong Long Xà bộ đội đã bồi dưỡng rất nhiều "Long Tử Long Tôn", những người này lòng luôn hướng về Thần Châu, cho nên đã tăng cường lực ngưng tụ của Thần Châu Long Mạch, khiến cho Hoa Hạ Long Mạch ngày càng lớn mạnh. Cũng chính là nói, Long Mạch này hợp tác cùng Tần Lãng coi như là một vòng tuần hoàn lành tính, mà nếu như rơi vào người trong tay khác, sợ sẽ không đơn giản như vậy. Có được sự nhận đồng của ý chí Hoa Hạ Long Mạch, chuyện cần làm tiếp theo của Tần Lãng liền tương đối dễ dàng. Chỉ cần dung hợp tinh thần lực bản thân cùng Hoa Hạ Long Mạch, kết hợp cùng ý chí của nó, cùng nhau lớn mạnh, như vậy liền có thể thông qua Hoa Hạ Long Mạch và các linh mạch khác để dò xét nhiều chuyện. Hoa Hạ Long Mạch và vô số linh mạch của Hoa Hạ đại địa trên cơ bản đều là tương thông, hình thành một hệ thống tuần hoàn độc đáo và kỳ diệu. Cho nên Hoa Hạ Long Mạch với tư cách là chủ mạch của Hoa Hạ Linh Mạch, hẳn là có thể cảm nhận được động tĩnh của gần như toàn bộ linh mạch. Ai đã hấp thu bao nhiêu linh khí từ linh mạch, ai lại thu lấy một linh mạch, nơi nào đó lại sinh ra một linh mạch vân vân, những thông tin này đều có thể bị ý chí của Long Mạch cảm nhận được. Cho nên, Tần Lãng muốn đối phó người của Thuật Tông, liền cần phải bắt đầu từ đây. Người của Thuật Tông, là một đám người hiểu rõ nhất linh mạch và Long Mạch trong giang hồ, cho nên việc bọn họ lợi dụng Long Mạch và linh mạch cũng là tương đương thao đản. Những gã này vốn là Hộ Linh Nhân, chính là người bảo vệ, thủ hộ linh mạch, nhưng sau này lại hoàn toàn sa đọa, biến thành những kẻ càng hung hăng cướp đoạt linh mạch. Tuy nhiên, sở dĩ Tần Lãng muốn đối phó người của Thuật Tông, chỉ là bởi vì bọn họ là cừu nhân của Tần Lãng. Tần Lãng đã nhẫn nhịn bọn họ rất lâu rồi, bây giờ dĩ nhiên là không cần nhẫn nhịn nữa. Phế bỏ Thuật Tông, cũng có thể loại trừ một cánh tay của Quách gia trên giang hồ, cho nên chuyện này nhất định phải làm. Huống hồ vị kia mà Tần Lãng đã từng gặp trong Hỗn Độn Linh Mạch năm xưa cũng đã từng hi vọng Tần Lãng có thể triệt để phế bỏ người của Thuật Tông. Trong sơn môn của Thanh Thành phái, liền có linh mạch tồn tại, nơi đây chính là nơi Tần Lãng và Long Mạch thành lập cảm ứng và liên hệ. Tinh thần lực của Tần Lãng tuy mạnh mẽ, nhưng cũng không thể trải rộng khắp toàn bộ Hoa Hạ Thần Châu. Nhưng sau khi tinh thần lực của hắn kết hợp với ý chí của Long Mạch, tinh thần lực của hắn liền có thể trải rộng khắp vô số linh mạch của Thần Châu. Thông qua việc kết hợp với ý chí của Long Mạch, Tần Lãng có thể cảm nhận được tất cả lớn nhỏ linh mạch của Hoa Hạ Thần Châu vẫn còn tồn tại, nhưng sinh mệnh khí tức của những linh mạch này đều không quá mạnh mẽ. Đại khái là do thiên địa linh khí ngày càng khô kiệt gây ra, nếu như tiếp tục kéo dài tiếp tục, e rằng linh mạch của Hoa Hạ Thần Châu sẽ ngày càng ít, cuối cùng biến mất hoàn toàn. Dựa theo tình huống bình thường, linh mạch của Hoa Hạ đã định trước sẽ hướng tới sự diệt vong, mà toàn bộ Thần Châu cũng sẽ vì vậy mà hướng tới điêu linh thậm chí là hủy diệt. Tuy nhiên, như hôm nay thiên địa nguyên khí phát sinh biến hóa, cũng liền có thêm vài phần biến số, bây giờ ngay cả Tần Lãng cũng không thể phán đoán sau này rốt cuộc sẽ xuất hiện biến hóa gì. Thông qua cảm ứng ý chí của Long Mạch, Tần Lãng có thể cảm nhận được linh khí biến hóa của bất kỳ một linh mạch nào. Linh khí biến hóa kịch liệt, dĩ nhiên chính là có người đang điên cuồng rút ra linh khí từ linh mạch. Bây giờ, Tần Lãng chính là muốn dùng phương thức này để tìm ra người của Thuật Tông, sau đó thanh lý mất từng người một bọn họ. Người của Thuật Tông nhiều lần trêu chọc Tần Lãng, trước kia hắn còn có chút cố kỵ, nhưng bây giờ Tần Lãng không cần phải có bất kỳ cố kỵ nào nữa. Thông qua một số cảm ứng và ký ức của Long Mạch, Tần Lãng trên cơ bản đã gần như khóa chặt vị trí của một số môn nhân Thuật Tông. Thế là Tần Lãng lập tức phát ra thông tin cho Sát Thủ Tập Đoàn, bảo bọn họ đi thanh lý những môn nhân Thuật Tông này. Ngoài ra, Tần Lãng một mình tiến về nơi sơn môn của Thuật Tông. Đương nhiên đã quyết định phải làm, dĩ nhiên là phải làm triệt để một chút, cho nên Tần Lãng dự định trực tiếp hủy diệt sơn môn của Thuật Tông. Thông qua cảm ứng ý chí của Long Mạch, Tần Lãng biết sơn môn của Thuật Tông vậy mà lại xây ở trong sa mạc biên cương Tây Bắc Hoa Hạ. Đây thật là vượt quá dự liệu của Tần Lãng, dù sao sa mạc bị người ta coi là vùng đất tử vong, sinh cơ trong sa mạc rất ít, cho nên hẳn là rất không có khả năng có linh mạch tồn tại, dĩ nhiên cũng sẽ không có người thành lập tông môn trong sa mạc mới đúng. Tuy nhiên, Tần Lãng thông qua cảm ứng ý chí của Long Mạch, phát hiện vùng biên cương Tây Bắc này không chỉ có linh mạch, hơn nữa còn có một linh mạch rất lớn và vô số chi mạch. Nhưng tất cả lớn nhỏ linh mạch này đều bị người ta áp chế linh khí, cho nên căn bản là không có nửa điểm linh khí tiết lộ ra ngoài, trong một mảnh sa mạc này dĩ nhiên là tử khí trầm trọng. Biên cương Tây Bắc Hoa Hạ, là Tân Duy Tự Trị Khu rộng lớn. Cổ đại nơi đây được gọi là Tây Vực, Tây Vực thời cổ đại, bị người ta coi là vùng đất yêu dị mà phồn hoa, bởi vì nơi đây không chỉ rộng lớn mà còn vật sản phong phú, nhất là khoáng sản phong phú. Cho nên nơi đây đã từng sinh ra vô số văn minh, vô số văn minh phồn hoa nhưng lại thoáng qua. Tần Lãng ngồi máy bay tiến vào Tân Duy Tự Trị Khu, lên xuống máy bay, đều chịu kiểm tra an toàn vô cùng nghiêm ngặt. Bởi vì bây giờ tình huống của Tân Duy Tự Trị Khu không quá lạc quan, so với ba năm trước càng thêm không dung lạc quan, nhân viên an ninh sân bay tựa hồ cũng như đang đối mặt với kẻ địch lớn. Vừa ra khỏi sân bay, liền có mấy tiểu hài tử xông lên, ôm lấy tay chân Tần Lãng muốn hắn mua hoa hồng. Nhưng có một tiểu hài lại thừa cơ muốn trộm cắp ví tiền của hắn, Tần Lãng thở dài một tiếng, khẽ phóng thích ra một chút chân khí, đẩy mấy tiểu hài tử này văng ra ngoài. Sau đó, Tần Lãng trực tiếp đi bộ tiến về sa mạc Gobi. Phong cảnh Đại Tây Bắc là cực kỳ tốt đẹp, nhất là những cây Hồ Dương thụ kia, mang đến cho người ta một vẻ đẹp tàn khốc mà huy hoàng. Một vùng thủy thổ nuôi một vùng người, Tần Lãng biết người nơi đây cũng như những cây Hồ Dương thụ này, đều đang quật cường sinh trưởng, cố gắng hết sức nở rộ vẻ đẹp của bản thân. Nơi đây có thiếu nữ xinh đẹp mang chút phong tình dị vực, có hoa quả ngọt ngào, có đặc sản kỳ lạ và phong tình dân tộc độc đáo, tựa hồ có rất nhiều thứ tốt đẹp. Nhưng bởi vì cặn bã của một số tôn giáo tà ác, khiến cho một nơi vốn là tươi đẹp biến thành vùng đất khủng bố. Những năm này, người đến đây du lịch, giao lưu làm ăn ngày càng ít.