Thiếu Niên Y Tiên

Chương 1443:  Muốn làm thì làm cho triệt để



"A!~" Tiếng kêu thảm thiết vang lên, đó là tiếng kêu của Táng Thần Thiền Sư. Bởi vì theo một tiếng "Diệt" của Tần Lãng, nắm đấm của Táng Thần Thiền Sư đã biến mất, hắn trơ mắt nhìn nắm đấm của mình bị "bốc hơi" mất. Táng Thần Thiền Sư không xa lạ gì với lực lượng đã làm bốc hơi nắm đấm của hắn, đó chính là thiên địa chi lực mà hắn hằng khát vọng. Đương nhiên, đó không phải thiên địa chi lực thuần túy, mà còn có lực lượng bản thân của Tần Lãng. Bất kể là thiên địa chi lực hay lực lượng bản thân của Tần Lãng, đều mạnh hơn rất nhiều so với những gì Táng Thần Thiền Sư tưởng tượng. Táng Thần Thiền Sư vắt óc cũng nghĩ không ra Tần Lãng đã làm như thế nào, với tu vi Thánh Thai cảnh cỏn con, vì sao có thể điều động một thiên địa chi lực mạnh mẽ và tinh thuần như thế! Mà lực lượng bản thân của Tần Lãng cũng vô cùng kinh khủng, một cỗ lực lượng này vừa chính vừa tà, mang theo khí tức mục nát, đọa lạc và địa ngục nồng đậm, nhưng đồng thời lại hỗn hợp cả khí tức hạo nhiên, bá đạo. Rất nhiều khí tức lẽ ra phải xung đột lẫn nhau, nhưng lại hết lần này tới lần khác ngưng tụ một chỗ một cách hài hòa, cuối cùng hình thành một cỗ lực lượng thần thánh mà kinh khủng, khiến nắm đấm của Táng Thần Thiền Sư trực tiếp bị "chôn vùi" mất. Sau một tiếng gào lên đau đớn, Táng Thần Thiền Sư lập tức bứt ra lùi lại. Trong lúc nguy cấp này, hắn căn bản không kịp suy nghĩ vì sao Tần Lãng lại có được thực lực mạnh mẽ như thế, hắn chỉ muốn chạy trốn thật xa, sau đó triệu tập các cao thủ của Thiền Tịnh Đình thuộc Phật tông Thánh Địa, không tiếc bất cứ giá nào cũng phải giết chết tiểu tử này, bởi vì tên này đơn giản chính là ma đầu, thậm chí còn đáng sợ hơn cả ma đầu! Nếu để ma đầu này trưởng thành, e rằng địa vị của Phật tông cũng phải bị ma đầu này lay chuyển! Ý nghĩ của Táng Thần Thiền Sư tự nhiên là không sai, hơn nữa quyết đoán của hắn cũng không sai, nhưng sai ở chỗ hắn nghĩ rằng mình có thể trốn thoát thành công. Nhưng Tần Lãng căn bản không cho Táng Thần Thiền Sư cơ hội chạy trốn. Nếu đã có chủ tâm muốn lập uy, nếu không giết chết Táng Thần Thiền Sư ở đây, ai sẽ xem trọng Độc Tông tông chủ là hắn đây? Tuy rằng cảnh giới của Táng Thần Thiền Sư đã đạt đến Nguyên Dương cảnh, tốc độ thân pháp nhanh đến không thể tưởng tượng nổi, nhưng hắn cũng không biết sự đáng sợ của lĩnh vực Thánh Thai, của việc hợp đạo với trời đất, cũng không biết Thiên Thị Địa Thính chi thuật của Tần Lãng đã thấy rõ mọi nhất cử nhất động của Táng Thần Thiền Sư. Cho nên, tuy Táng Thần Thiền Sư muốn chạy trốn, nhưng làm sao trốn được, khí cơ của Tần Lãng sớm đã khóa chặt hắn. Ngay tại sát na Táng Thần Thiền Sư muốn rút đi, Tần Lãng lập tức ra quyền công kích. Một người đang ở thời điểm muốn lui mà chưa lui, một người thì toàn lực xuất kích. Cao thấp biết liền! Cũng là một quyền, nhưng một quyền này của Tần Lãng lại là tập hợp công lực cá nhân, thiên địa khí vận, Long Mạch và lực lượng Minh Độc. Tất cả những lực lượng này đều được Thánh Thai và Thánh Nhân chi đạo của Tần Lãng thống ngự, hình thành một cỗ hợp lực mạnh mẽ, cuối cùng thông qua Phục Long Thung bộc phát trên một quyền. Một quyền này, tên là Viêm Hoàng! Một quyền này, là vì Thánh Đạo! Trước kia, tuy Tần Lãng đã mượn khí Long Mạch, Phục Long Thung và huyết mạch Long của bản thân để lĩnh ngộ ra Viêm Hoàng chi quyền, nhưng chung quy vẫn chưa hoàn mỹ. Viêm Hoàng chi quyền trước kia chỉ có bá đạo trong đó, mà không có Thánh Đạo. Phải biết rằng, sở dĩ Viêm Hoàng nhị đế trở thành "Thánh Hoàng" của Hoa Hạ, không chỉ vì bọn họ có Vương Đạo và Bá Đạo, mà còn có giáo hóa của Thánh Đạo Nho giáo. Bây giờ Viêm Hoàng chi quyền của Tần Lãng mới xem như là thần hình đều đủ. Nhìn thấy quyền này của Tần Lãng, trong nội tâm của Táng Thần Thiền Sư không thể kìm lại dâng lên ý sợ hãi nồng đậm, bởi vì quyền này thật sự quá kinh khủng rồi. Bản thân Táng Thần Thiền Sư là một siêu cao thủ của Phật tông, kiến thức về võ học có thể nói là đăng phong tạo cực, nhưng hắn nhìn ra quyền này của Tần Lãng thật sự đã siêu việt phạm trù võ đạo, đã không phải là thứ hắn có thể chống đỡ. Tuy không thể chống đỡ, nhưng Táng Thần Thiền Sư cũng toàn lực xuất thủ. Hôm nay cho dù liều mạng cái bọc thối tha này, cũng phải kéo tiểu tử này xuống nước. Nếu có thể trọng thương hắn thì tự nhiên là tốt nhất. Cho dù đến cuối cùng, Táng Thần Thiền Sư vẫn còn đang đánh bài tính toán như ý, trông cậy vào việc liều mạng cũng phải làm Tần Lãng bị thương, nhưng Tần Lãng sao có thể cho hắn cơ hội này. Một quyền này oanh ra, lực lượng mạnh mẽ bộc phát, hộ thể cương khí của Táng Thần Thiền Sư trong chốc lát đã tan rã như băng tuyết, vậy mà không thể ngăn cản dù chỉ một lát. Lực lượng võ đạo cũng tạm được, mấu chốt là thiên địa chi lực mạnh mẽ, hạo nhiên chính khí bàng bạc, và ý chí của Thánh Nhân. Những điều này đều không phải thứ Táng Thần Thiền Sư có thể chống đỡ. Lực quyền còn chưa hoàn toàn bộc phát, thế giới tinh thần của Táng Thần Thiền Sư đã bị hủy diệt, đối mặt với ý chí của chư vị Nho giáo Thánh Nhân, Táng Thần Thiền Sư chỉ có thể cam tâm cúi xuống chịu thua. "Rầm rầm!~" Lực quyền hoàn toàn bộc phát. Thân thể của Táng Thần Thiền Sư vỡ nát! Người xem chiến đều há hốc mồm! Đột nhiên, hào quang vàng óng bộc phát, đây là Nguyên Dương của Táng Thần Thiền Sư phá thể mà ra, mang theo lực lượng Võ Hồn, bỏ trốn với tốc độ mà mắt thường không thể với tới. Thuật Nguyên Dương độn này quả nhiên không thể coi thường, quả nhiên là khi cảnh giới của võ giả đạt đến tầng võ thánh, sẽ càng ngày càng khó bị giết chết. Nếu không phải Tần Lãng đã chuẩn bị mười phần, e rằng lần này Nguyên Dương của Táng Thần Thiền Sư đã trốn thoát rồi. "Phòng giam tinh thần! Gông xiềng Nguyên Thần!" Đây vốn là thứ Tần Lãng dùng để đối phó với Thiên Ngoại Tà Ma, nhưng dùng để đối phó Nguyên Dương của võ giả cũng phù hợp. Nhất là sau khi Tần Lãng luyện hóa đạo tử khí thần bí trong cơ thể, tinh thần lực của hắn trở nên có chút đặc biệt, dường như đã nhiễm một số đặc tính của đạo tử khí kia. Cho dù là vật vô hình, cũng rất khó thoát khỏi cảm ứng tinh thần lực của hắn. Nguyên Dương bị bắt! Lần này, Táng Thần Thiền Sư mới thật sự sụp đổ! Nhục thân bị hủy diệt, Táng Thần Thiền Sư còn có thể tìm một thể xác khác, với địa vị của hắn trong Phật tông, cho dù là chọn một đệ tử Phật tông có tư chất thượng thừa để đoạt xá cũng không thành vấn đề. Nhưng nếu ngay cả Nguyên Dương cũng mất đi, vậy thì xong đời rồi. "Tần Lãng... mọi việc dễ thương lượng!" Nguyên Dương này vẫn còn có thể giao lưu với Tần Lãng, và nội dung giao lưu tự nhiên là cầu xin tha thứ. Kẻ thức thời mới là người tài giỏi, Táng Thần Thiền Sư cũng coi như là một hào kiệt, cho nên tự nhiên là biết cách giữ được tính mạng. Trước mắt đã rơi vào trong lao tù của người khác, thì tự nhiên chỉ có thể cầu xin tha thứ, nếu không trăm năm tu hành sẽ bị hủy trong chốc lát. "Không có gì phải thương lượng!" Giọng điệu của Tần Lãng bình tĩnh mà lạnh lùng, đây là tiết tấu trực tiếp muốn diệt sát. Táng Thần Thiền Sư cả kinh: "Tần Lãng... ngươi cái ma đầu này, còn không biết dừng lại đúng lúc! Ngươi làm tổn thương nhục thân của ta cũng đành, nếu còn dám diệt Nguyên Dương của ta, tất nhiên sẽ bị trấn áp bởi vô số cao thủ Thiền Tịnh Đình! Lúc đó ngươi nhất định sẽ ngọc thạch câu phần!" "Uy hiếp ta?" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, "Thánh Nhân chi đạo, không cầu ở khúc quanh! Ta vốn định giữ lại Nguyên Dương của ngươi để nghiên cứu, nếu ngươi đã có chủ tâm tự tìm cái chết, vậy thì chết đi ——" "Thiền Tịnh Đình —— cứu mạng!" Nguyên Dương của Táng Thần Thiền Sư kinh hãi mà quát, đây là sự giãy dụa hấp hối. Tần Lãng lại không để ý tới, trực tiếp nghiền nát Nguyên Dương của Táng Thần Thiền Sư. "Ma đầu! Ngươi dám động Nguyên Dương của người tông môn ta!" Ngay tại lúc này, Tần Lãng cảm nhận được một cỗ tinh thần lực mạnh mẽ, hạo nhiên không thể chống đối, trong chốc lát vượt qua vô số không gian, giáng xuống đỉnh đầu Tần Lãng. Trong thế giới tinh thần của Tần Lãng, nó hóa thành một bàn tay khổng lồ, bàn tay khổng lồ như ngọn núi kia, giáng thẳng xuống Tần Lãng, tựa như Phật Đà chi thủ.